Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-03-2022] Một buổi sáng trong khi chồng tôi và tôi đang đóng gói táo trong vườn nhà, chủ nhiệm trị an và chủ nhiệm hội phụ nữ của làng xuất hiện và thông báo rằng các chính phủ muốn kiểm tra sức khỏe tất cả các học viên Pháp Luân Công. Họ muốn tôi đi cùng họ để kiểm tra sức khỏe.

Tôi nói: “Khi tôi có bệnh, không có ai quan tâm đến tôi, lại càng không bảo tôi đi khám sức khỏe, còn bây giờ tôi luyện công sức khỏe đã tốt rồi, không còn bệnh tật gì nữa, có thể làm việc được rồi, các anh chị lại tới gây rối, tôi không cần kiểm tra sức khỏe, tôi không đi. Trước đây các anh chị đã dẫn cảnh sát đến nhà tôi để lục soát và bắt người, các anh chị đã phạm tội, đừng tiếp tục phạm tội nữa.“ Chủ nhiệm hội phụ nữ nói: “Chị đi hay không là việc của chị, còn tôi đang làm việc của mình.” Tôi nói: “Tôi là muốn tốt cho chị.” Họ thấy tôi nhất định không đi nên cũng rời đi.

Ngày hôm sau, họ lại quay lại. Chồng tôi lo lắng và bảo tôi hãy tới ở nhờ nhà người thân một thời gian. Vì thế tôi đã đến nhà em gái. Lúc tôi không có nhà, vị bí thư làng đã gọi điện thoại cho con trai tôi và nói với cháu rằng chỉ cần tôi đến ký tên vào một tờ giấy thì mọi việc đều sẽ ổn.

Tôi nói với cháu rằng họ đang nói dối và chúng ta không nên bị lừa. Con trai liền bảo tôi hãy tới ở cùng vợ chồng cháu, tôi đã đồng ý. Tuy nhiên, hai vợ chồng con trai tôi đã nổi giận với tôi vào ngày hôm sau, nói rằng việc tu luyện của tôi có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của các cháu và sau này cháu nội của tôi có thể không được học đại học. Tôi cảm thấy có chút tổn thương và quay về nhà. Tôi nghĩ: “Mình sẽ không đi trốn nữa. Mình không làm gì sai, tại sao mình phải sợ? Mình không đi đâu cả. Mình sẽ chỉ ở nhà.”

Một lần vào buổi sáng có hai nhân viên cảnh sát đến gõ cửa nhà tôi. Khi tôi hỏi tại sao họ đến, một viên cảnh sát nói: “Chúng tôi đến mời bác ký vào tờ giấy.” Tôi nói: “Tôi sẽ không ký đâu. Tôi sẽ không bao giờ ký với bất kỳ lý do nào. Các cậu đang làm theo mệnh lệnh và buộc tôi phải ký vào tờ giấy đó, các cậu đang để lại bằng chứng rằng đã bức hại tôi và sẽ bị trừng phạt trong tương lai. Thậm chí gia đình của các cậu cũng có thể bị ảnh hưởng.” Viên cảnh sát kia cố gắng thuyết phục tôi, nhưng tôi nhắc đi nhắc lại rằng tôi sẽ không ký vào tờ giấy, sau đó họ rời đi.

Sau đó, một ngày nọ, con trai tôi đưa hai người đàn ông đến nhà tôi và giới thiệu họ là “giáo sư.” Tôi bình tĩnh và tự nhắc nhở bản thân rằng giáo sư cũng chỉ là con người. Tôi tu luyện Đại Pháp của vũ trụ, tôi không hề thua kém họ. Tôi nói với họ: “Các bác đến đây rồi, chúng ta quả là có duyên. Các bác đến đây chính là để nghe chân tướng.” Tôi mời họ vào nhà và mời họ ngồi xuống. Người lớn tuổi hơn nói: “Chúng tôi tới đây để chuyển hóa chị.” Tôi khẳng định: “Chắn chắn tôi sẽ không bị chuyển hóa. Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện cao tầng, yêu cầu người tu luyện chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hằng ngày. Các bác muốn ‘biến đổi’ tôi thành một người xấu như thế nào?” Ông ấy trả lời: “Pháp Luân Đại Pháp là một tà giáo.” Tôi nói: “Bác hãy cho tôi xem tài liệu chính thức nói rằng Pháp Luân Đại Pháp là một tà giáo đi.” Ông ấy không biết nói sao và im lặng.

Tôi nói với họ rằng gia đình tôi rất nghèo, tôi đã mắc một chứng bệnh lạ do làm việc quá sức. Tôi đã từng không thể làm bất cứ việc gì và cảm giác như sắp chết. Một ngày nọ, có người nói với tôi rằng Pháp Luân Đại Pháp mang lại lợi ích sức khỏe một cách thần kỳ, vì vậy tôi đã đến và tìm hiểu về Pháp môn này. Không lâu sau, mọi bệnh tật của tôi đều biến mất, và tôi có thể làm việc trở lại. Sao các bác có thể nói Pháp Luân Đại Pháp không tốt?” Vị giáo sư trẻ hơn lắc đầu.

“Đây là cuộc bức hại do Giang Trạch Dân phát động, và cuộc bức hại này cũng làm hại đến các bác. Giang Trạch Dân không làm điều gì tốt cả. Ông ta đã làm hại cả dân tộc. Là giáo sư, các bác là những người thông minh — Các bác không biết điều này sao?”

Ông ấy nói: “Sư phụ của chị đã chạy đến Hoa Kỳ.” Tôi trả lời: “Ngài được mời đến để truyền Pháp Luân Đại Pháp. Đại Pháp không thuộc về riêng Trung Quốc, mà thuộc về toàn thể nhân loại. Không có gì sai khi Sư phụ Lý Hồng Chí di cư đến Hoa Kỳ. Bây giờ Pháp Luân Đại Pháp đã truyền rộng đến hơn một trăm quốc gia và khu vực. Mọi người đều tin rằng ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.’ Chỉ có ĐCSTQ đang đàn áp Pháp môn này.”

Tôi cũng nói về cuộc bức hại Chúa Jesus, sự sụp đổ của bức tường Berlin, đại dịch, sự sụp đổ sắp tới của ĐCSTQ và tại sao mọi người cần thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Tôi nói rất có tình có lý. Tôi biết đó là vì suy nghĩ của tôi phù hợp với Pháp, và Sư phụ Lý đang gia trì cho tôi. Vị giáo sư trẻ hơn hơn liên tục gật đầu khi nghe tôi nói. Vị nhiều tuổi hơn thì ít nói nhưng vẫn chăm chú lắng nghe.

Cuối cùng, tôi nói với họ rằng họ có thể được nghe chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp bởi vì họ là những người thiện lương. Tôi hy vọng họ sẽ trân trọng cơ hội này để nghe chân tướng và không tham gia cùng ĐCSTQ để bức hại các học viên. Sau khi tôi nói xong, họ không nói câu gì nữa và lặng lẽ rời đi. Tôi tin rằng họ sẽ không làm ra các việc xấu hại người hại bản thân nữa.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/3/9/上门转化的“教授”默默离去-439597.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/17/199945.html

Đăng ngày 25-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share