Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-11-2021] Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ Lý, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, tôi muốn viết ra quá trình tu luyện của mình để kính cáo với Sư phụ và các bạn đồng tu.

Những phước lành và lợi ích có được nhờ Pháp Luân Đại Pháp

Tôi kết hôn vào năm 1997, chồng tôi làm việc ở Bắc Kinh và kiếm được nhiều tiền gấp ba lần tôi nên kinh tế gia đình tôi khá ổn định. Tôi dạy học ở thị trấn địa phương nên chúng tôi sống ở hai nơi khác nhau. Cha mẹ chồng tôi có bốn đứa cháu gái, nên khi tôi sinh được một bé trai thì cả hai đều rất vui và coi cháu trai như vàng ngọc. Tôi cũng được chồng chăm sóc rất chu đáo, cuộc sống của tôi thật mỹ mãn trong khoảng thời gian đó.

Tuy nhiên, cuộc sống luôn không thể đoán trước được điều gì. Khi con trai tôi mới được 5 tháng tuổi, tôi đột nhiên bị đau nhức vùng thắt lưng và chân phải. Tôi đau đến mức không thể ngủ hoặc đi lại được.

Tôi đã tìm kiếm phương pháp chữa trị cho căn bệnh của mình và đi khám ở nhiều bệnh viện. Tuy nhiên, chúng tôi đã chi rất nhiều tiền cho các phương pháp điều trị nhưng tất cả đều vô ích và cơn đau ngày càng trầm trọng hơn. Theo thời gian, xương của tôi bắt đầu bị biến dạng; cơ thể tôi bị nghiêng về bên trái với đôi vai bị lệch. Tôi phải nâng đỡ trọng lượng cơ thể bằng cánh tay bất cứ khi nào tôi ngồi xuống. Chồng tôi đã xin nghỉ việc khi biết tôi bị bệnh và trở về nhà để chăm sóc tôi và con trai. Tôi đã vô cùng đau khổ trong suốt thời gian đó.

Có một ngày, khi tôi đang nằm trên giường và nhìn lên trần nhà suy nghĩ mông lung thì chị gái tôi bước vào phòng và nói: “Nhiều đồng nghiệp của chị đang học Pháp Luân Đại Pháp. Họ nói với chị rằng đây là một môn tu luyện rất tốt, có lợi cho cả tâm lẫn thân và có thể chữa khỏi bất kỳ căn bệnh nào. Em có muốn thử không? Chị đã mượn một cuốn sách cho em đọc, em đọc thử trước xem thế nào nhé?“

Chị gái đã đưa cho tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Tôi mở sách ra và nhìn thấy ảnh Sư phụ từ bi đang nhìn tôi. Tôi có cảm giác Sư phụ rất gần gũi! Tôi đã có thể đọc hết cuốn Chuyển Pháp Luân trong hai ngày. Tôi bị cuốn hút bởi nội dung viết trong cuốn sách đến nỗi mọi đau đớn và khó chịu của tôi đã biến mất! Tôi rất vui mừng và hối hận vì tôi đã không học Pháp Luân Đại Pháp sớm hơn! Tôi đã ngủ rất ngon trong hai ngày đó.

Tôi bắt đầu học theo hình minh họa các động tác luyện công của Sư phụ và thực hành tất cả năm bài công pháp. Vào ngày thứ sáu, tôi đã có thể đi bộ khoảng 500 m đến điểm luyện công tập thể.

Tất cả những đau đớn của tôi đều biến mất sau khi tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp; Tôi đã có thể trở lại làm việc. Đại Pháp không chỉ chữa khỏi các bệnh tật cho tôi mà những vết chai ở dưới chân tôi cũng tự biến mất. Bệnh trĩ của tôi đã khỏi và cơ thể tôi không còn bệnh tật.

Khi chồng tôi chứng kiến những điều kỳ diệu của Đại Pháp và thấy những thay đổi của tôi, anh ấy đã đi đến Bắc Kinh và mua một bộ các bài giảng Pháp của Sư phụ về cho tôi. Anh ấy cẩn thận đóng gói và dán tên từng bài giảng của Sư phụ.

Chuyển Pháp Luân đã thay đổi cuộc sống và các giá trị đạo đức của tôi. Sư phụ sử dụng ngôn ngữ đơn giản nhất để giải thích nhiều nguyên lý sâu sắc. Sư phụ cũng đã trả lời nhiều câu hỏi của tôi về cuộc sống. Giờ đây tôi đang đi trên con đường trở về với chân ngã của mình, với cuộc sống đích thực của tôi.

Chiểu theo Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn

Pháp Luân Đại Pháp không chỉ đem lại cho tôi một tinh thần và thể chất khỏe mạnh, mà còn dạy tôi các nguyên tắc để trở thành một người tốt hơn bằng cách tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn.

Tôi đã hiểu được rằng mục đích thực sự của cuộc sống không phải là danh vọng, tiền tài, tình yêu hay thù hận, mà là được trở về với cội nguồn chân chính của mình.

Đồng nghiệp của tôi nói rằng tôi đã trở thành một người tốt hơn. Tôi đã học cách nghĩ cho người khác và hướng nội để tìm ra những thiếu sót của bản thân bất cứ khi nào tôi gặp mâu thuẫn. Là một người tu luyện, hướng nội là chìa khóa và là Pháp bảo để nâng cao tâm tính của mình.

Trong khi đi xe đạp về nhà vào một đêm mùa đông, tôi nhìn thấy những viên đá to nhỏ khác nhau ở giữa đường. Tôi xuống xe để dọn những viên đá này vì chúng có thể gây ra tai nạn giao thông trong đêm tối. Tôi mất khoảng 20 phút để dọn đường và từ đó tôi thường tự giác dọn đường cho ô tô và xe máy qua lại.

Trong lớp tôi dạy có một học sinh chăm chỉ tên là Linh. Một ngày nọ, tôi nhận thấy cô bé có điều gì đó không bình thường nên đã hỏi cô bé có chuyện gì đang xảy ra. Linh nói với tôi rằng mẹ cô bé không muốn cho cô bé đi học nữa và muốn cô bé làm công việc đồng áng. Tôi đã quyết định hỗ trợ tài chính cho Linh. Cô bé đã có thể hoàn thành chương trình trung học cơ sở và thậm chí còn được chọn vào học tại một trường trung học danh tiếng ở khu vực chúng tôi.

Khi tôi bị bức hại và bị đưa đến trung tâm tẩy não, Linh và nhiều đồng nghiệp ở trường đã đến thăm tôi. Linh đã nắm lấy tay tôi và nức nở: “Thưa cô, cô không nên ở đây. Cô cần phải được về nhà. Cô là giáo viên tốt nhất mà em từng biết, các bạn trong lớp đều nhớ cô”.

Tôi đã rất chăm chỉ và cố gắng hết sức khi làm việc với tư cách là một giáo viên. Tôi đã hoàn thành mọi việc mà người quản lý yêu cầu và không bao giờ phàn nàn. Nhiều giáo viên dạy tiếng Anh trẻ tuổi ở trường tôi còn thiếu kinh nghiệm giảng dạy. Nên khi người quản lý yêu cầu tôi phụ đạo thêm cho những giáo viên đó, tôi đã đồng ý làm vô điều kiện dù không được trả thêm tiền công cho việc này. Mặc dù tôi đã dạy hai lớp vào ban ngày, nhưng tôi đã cố gắng sử dụng thời gian rảnh vào buổi tối để nghiên cứu giáo trình tiếng Anh và phụ đạo cho các giáo viên tiếng Anh trẻ tuổi. Là một giáo viên lâu năm trong trường, tôi đã truyền lại những kinh nghiệm giảng dạy của mình cho các giáo viên trẻ. Chất lượng chương trình giảng dạy tiếng Anh của trường tôi đã được cải thiện rất nhiều.

Tôi đã được tất cả các giáo viên và học sinh trong trường công nhận về những nỗ lực và đóng góp của tôi trong công tác giảng dạy.

Vào năm 2000, do tôi không từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên tôi đã bị thuyên chuyển công tác đến giảng dạy ở một trường tiểu học nông thôn xa nhà. Điều kiện sống trong làng rất nghèo nàn. Các văn phòng và lớp học sẽ phải đốt than trong lò để sưởi ấm vào mùa đông. Để hỗ trợ các giáo viên khác, tôi luôn là người đầu tiên đến trường vào mỗi buổi sáng. Tôi sẽ dọn sạch tàn dư của than ngày hôm trước để chuẩn bị đốt lò bằng than mới. Tôi cũng dọn dẹp văn phòng và giúp các em nhỏ đốt lò than của mình. Tôi đã làm việc này mỗi ngày trong suốt mùa đông ở đó.

Cả gia đình nhận được phúc báo sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Tôi đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho bố mẹ chồng của mình. Bố chồng tôi bị bệnh phổi nặng nhưng sau khi ông học Pháp và luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp thì căn bệnh đã được chữa lành. Pháp Luân Đại Pháp đã giúp giảm bớt gánh nặng tâm lý cho mẹ chồng tôi và các con của bà, giúp bà tiết kiệm được rất nhiều tiền viện phí.

Tôi là người đáng tin cậy nhất trong gia đình. Vào mỗi dịp lễ tết, chị dâu và mẹ chồng hay phàn nàn về nhau với tôi. Tôi muốn giúp họ bằng thiện tâm của mình dựa trên Pháp. Tôi hy vọng sẽ giải quyết được mâu thuẫn của họ giúp cho gia đình sống hòa thuận hơn. Ngoài ra, tôi cũng hướng nội và tìm ra những thiếu sót của bản thân khi họ phàn nàn với tôi về người khác. Không phải ngẫu nhiên mà tôi nghe được những lời phàn nàn này. Tôi nghĩ rằng tôi có thể đã gặp vấn đề tương tự. Tôi coi đây là cơ hội để bản thân tinh tấn thực tu.

Mẹ tôi không biết chữ nên bà chỉ có thể nghe các bài giảng Pháp qua băng ghi âm của Sư phụ. Sau khi tập các bài công pháp, bệnh cao huyết áp, bệnh tim, thiếu máu và hen suyễn của bà đều đã được chữa khỏi! Bà đã có thể ăn được nhiều thứ mà trước đây bà không thể ăn được.

Sư phụ giảng:

“Chẳng phải tôi đã từng giảng rằng một người luyện công, cả gia đình được lợi ích sao?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Úc châu [1999])

Mọi thứ thực sự giống như những gì Sư phụ đã giảng!

Khi dân làng nhìn thấy những thay đổi ở mẹ tôi, nhiều người trong số họ đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và kết quả là đã thành lập được một điểm luyện công tập thể ở địa phương chúng tôi. Nếu không có cuộc bức hại thì nhiều người trong làng của tôi đã bước vào tu luyện và được hưởng lợi ích từ Pháp Luân Đại Pháp.

Giữ tâm kiên định

Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phát động cuộc đàn áp trên toàn quốc đối với Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999. Chỉ vì tôi không từ bỏ tín ngưỡng của mình vào Đại Pháp nên nhà tôi đã bị lục soát, tôi bị cắt giảm lương và bị giam giữ bất hợp pháp, bị tẩy não, bị cưỡng bức trong các trại lao động, và bị áp lực phải “chuyển hóa”. Tôi đã bị kết án bảy năm rưỡi tù vì vạch trần vụ tự thiêu giả trên Quảng trường Thiên An Môn. Sau khi được trả tự do, tôi đã bị sa thải và mất việc làm. Do không chịu nổi áp lực tinh thần quá lớn nên chồng tôi đã đề nghị ly hôn và dời đi cùng với đứa con trai nhỏ.

Tôi đã phải chịu đựng rất lớn cả về thể chất và tinh thần từ cuộc bức hại của ĐCSTQ. Tôi đã mất công việc, mất gia đình và quan trọng nhất là mất nhiều năm thanh xuân của cuộc đời.

Nhiều người tốt bụng thường nói với tôi: “Nếu chị không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chị đã có thể có một ngôi nhà đẹp, một chiếc xe hơi và thậm chí được đi du lịch nhiều nơi cùng với gia đình của mình. Nhìn chị bây giờ thật đáng thương… ”

Tôi tự nghĩ: “Tiền không thể đem lại cho tôi sức khỏe, quyền lực không thể mang lại cho con người hạnh phúc thực sự, tình yêu không thể tồn tại mãi mãi. Có lẽ bệnh tình của tôi sẽ trở nên tồi tệ hơn và tôi sẽ bị tàn tật nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đang được Sư phụ bảo hộ và tôi hạnh phúc và khỏe mạnh về tinh thần. Đây là hạnh phúc thực sự trong cuộc đời của một con người. Không lời nào có thể diễn tả hết lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ. Là một đệ tử Đại Pháp, làm sao tôi có thể khoanh tay đứng nhìn và không làm gì khi ĐCSTQ đang phỉ báng Đại Pháp và Sư phụ?”

Điều đó không sai nếu một người có tín ngưỡng của mình. ĐCSTQ đang công khai bất chấp luật pháp và đang chà đạp lên nhân quyền và tự do tôn giáo. Ông Trời sẽ không dung thứ cho việc ĐCSTQ bức hại những người tu luyện và tin vào Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi đang giữ vững tâm tính của mình và chứng thực vẻ đẹp của Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp là Pháp của vũ trụ và Chân-Thiện-Nhẫn là đặc tính của vũ trụ. Là một người tu luyện và đã được hưởng lợi rất nhiều từ việc tu luyện, tôi cần lên tiếng để bảo vệ Đại Pháp để nhiều người hơn có thể biết đến chân tướng và được cứu.

Mặc dù tôi đã bị mất nhiều thứ trong cuộc bức hại này nhưng tôi không thấy hối tiếc. Cho dù cuộc bức hại kéo dài bao lâu, tôi sẽ không dao động tín tâm của mình. Tôi sẽ bước đi trên con đường tu luyện cho đến cuối cùng. Tôi sẽ luôn nói với mọi người: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo. Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp, Phật quang đang chiếu rọi khắp nơi và chính lại hết thảy những gì không đúng đắn!”

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/11/22/433895.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/5/199071.htm

Đăng ngày 16-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share