Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-02-2022] Mẹ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1998. Bà ngoại là người đầu tiên trong nhà đắc Pháp. Tôi nghe nói khi mẹ tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân lần đầu, bà trân quý cuốn sách đến mức đọc xong toàn bộ chỉ trong một ngày. Mẹ đã có ảnh hưởng tích cực đến tôi từ khi tôi còn là một đứa trẻ.

Tôi còn nhớ, mẹ tôi luyện năm bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp với những người lớn tuổi trong làng. Lúc đó, có rất nhiều người luyện công cùng nhau và trường năng lượng rất mạnh mẽ. Tôi tin tưởng và ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp. Mẹ tôi nói Pháp Luân Đại Pháp rất tốt. Khi tôi lớn lên, vì lười biếng nên tôi chỉ thỉnh thoảng mới học Pháp cùng gia đình, luyện công và ra ngoài dán các tờ rơi giảng chân tướng. Nhưng, tôi đã không thực sự tu luyện.

Sau này, vì vấn đề sức khoẻ nên tôi đã thực tâm bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi nhớ ngày 9 tháng 1 năm 2022 rơi vào ngày cuối tuần và tôi phải làm việc vào ngày hôm đó. Tôi thường gặp bạn trai vào dịp cuối tuần. Cuối tuần đó, anh bảo tôi rằng anh bị cảm lạnh. Tôi tự hỏi mình có nên đến thăm anh ấy hay không. Sau khi tan ca, tôi quyết định lái xe hai tiếng đến gặp anh vào buổi chiều. Mẹ tôi cố gắng khuyên tôi không nên đi vì sợ tôi sẽ bị lây nhiễm bệnh. Tôi muốn nhân cơ hội và cũng nghĩ rằng Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) sẽ bảo hộ tôi không bị nhiễm bệnh. Sau đó, khi tôi có những triệu chứng mắc bệnh, tôi không để tâm cũng không uống thuốc.

Ngày 13 tháng 1, tôi về quê để đón ông ngoại xuất viện. Trong xe hơi, tôi cởi bớt lớp áo khoác. Đến trưa, tôi bị sốt, kéo dài đến mấy ngày liền. Tôi đến phòng khám và được cho biết tôi chỉ bị cảm thông thường. Tôi được truyền tĩnh mạch hơn hai ngày và uống thuốc có giá từ 60 đến 70 tệ. Cơn sốt hạ nhiệt khi tôi được truyền tĩnh mạch nhưng nó vẫn chưa dứt khi tôi về nhà.

Mẹ tôi nghe người thân bày cách ngâm chân trong nước hành, gừng có thể có tác dụng nên mẹ đã đề nghị tôi thử. Trước đây, tôi đã thử ngâm chân trong nước đường nâu và gừng mà không có hiệu quả gì, nhưng lần này, tôi đã chảy rất nhiều mồ hôi. Tôi cũng ho ra nhiều đàm. Sau khi ngâm chân, tôi bước đi không nổi. Có lẽ tôi bị mất sức vì không còn cảm giác thèm ăn và sụt vài cân. Sau đó, mẹ tôi kể với các đồng tu và hỏi họ ý kiến về tôi. Mẹ nói: “Con có hai sự lựa chọn: Đến bệnh viện hoặc là học Pháp luyện công“. Chính niệm của tôi khởi lên. Tôi biết rằng những người bị nhiễm COVID-19 có thể được chữa lành mà không cần điều trị, vậy thì tôi cũng có thể vượt qua được. Vậy nên tôi chọn học Pháp và luyện công.

Hồi phục nhanh chóng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Suốt thời gian mắc bệnh, tôi cảm thấy kiệt sức. Ngay cả ngồi yên cũng khó nên tôi cứ nằm trên giường. Mẹ cho tôi uống nước đường nâu và mật ong vào mỗi sáng để có sức lực. Tôi mất vị giác. Tôi không còn đủ sức để cầm điện thoại di động hay uống nước. Tôi nôn ra hết những gì vừa ăn. Trong vòng chưa đến một tuần, tôi sụt 6-7 cân Anh (khoảng 2-3 kg). Hàng ngày, tôi chỉ làm mỗi việc là nghe băng ghi âm giảng Pháp của Sư phụ. Cơ thể tôi dần dần hồi phục. Lúc đó, tôi chỉ có thể luyện công khi đứng dựa vào tường. Tôi không thể giữ đầu dựng thẳng khi luyện. Tôi gục xuống giường trước khi luyện xong năm bài công pháp. Sau này, khi luyện công nhiều hơn, tôi đã có thể đứng vững mà không cần hỗ trợ. Nhưng tôi vẫn bước đi không vững nếu như không có người đỡ.

Mẹ nói tôi không nên suốt ngày nằm ỳ một chỗ và động viên tôi ra ngoài đi dạo. Lúc đầu, tôi cảm thấy bất lực, ngay cả thay quần áo cũng khó khăn. Tôi phải nghỉ vài lần sau khi đi bộ vài trăm mét. Sau đó là đến Tết Nguyên Đán. Mẹ đã chăm sóc cho tôi rất tốt. Buổi sáng, bà ra ngoài giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại trong khi tôi học Pháp ở nhà. Buổi chiều, bà luyện công cùng tôi. Trước đây, khi luyện bài công pháp thứ hai, mỗi động tác tôi không thể kéo dài hơn năm phút. Vậy mà bây giờ tôi luyện bài công pháp thứ hai được nửa tiếng đồng hồ. Tôi nhìn thấy bản thân có sự cải biến. Từ việc đi lại phải có người giúp đỡ, đến khi tôi có thể tự đi được. Tôi bắt đầu ăn uống lại bình thường. Dần dần, tôi tăng gần 10 cân Anh (khoảng 4,5 kg). Ngay cả mẹ cũng nói tôi trông rất khoẻ mạnh. Sau 12 ngày, sức khoẻ của tôi trở lại bình thường.

Chỉ trong vài ngày đó mà tôi đã có những chuyển biến rất lớn. Sư phụ vô cùng từ bi. Ngài ban cơ hội cho tất cả chúng sinh. Mỗi lần nghĩ đến sự từ bi của Sư phụ, tôi đều bật khóc. Tôi cảm thấy Đại Pháp thực sự tuyệt vời.

Lời kết

Tôi viết ra trải nghiệm của mình với hy vọng chứng thực Đại Pháp và thể hiện sự từ bi của Sư phụ. Tôi đã từng bị mê lạc. Bây giờ tôi biết rằng miễn là chúng ta tu luyện thì Sư phụ sẽ bảo hộ chúng ta. Có nhiều thứ mà tôi cần phải làm và thay đổi để đề cao tâm tính. Còn nhiều chấp trước mà tôi cần buông bỏ. Như Sư phụ đã giảng, con người không thực sự mắc bệnh; những triệu chứng bệnh là vì bạn đã tích tồn quá nhiều nghiệp lực từ đời này qua đời khác. Sư phụ sẽ tiêu trừ nghiệp lực cho chúng ta. Tất cả những gì chúng ta cần làm là học Pháp, luyện công, giảng chân tướng, tinh tấn hơn lên, trợ Sư Chính Pháp, và hoàn thành sứ mệnh lịch sử của mình.

Bài viết này chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/15/438914.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/3/7/199436.html

Đăng ngày 15-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share