Bài viết của học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc
[MINH HUỆ 04-01-2022] Cha tôi năm nay 95 tuổi. Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cha tôi có sức khỏe rất kém. Ông có vấn đề nghiêm trọng ở phổi và thường xuyên phải nhập viện.
Năm cha tôi 70 tuổi, một người họ hàng đã đưa cho ông một cuốn sách Chuyển Pháp Luân, và ông đã rất thích cuốn sách. Ông bắt đầu tham gia vào một nhóm học Pháp và học các bài công pháp. Vài tháng sau, tất cả các bệnh của ông đã biến mất.
Ngoại hình của cha tôi cũng thay đổi. Tóc từ trắng chuyển sang đen, da dẻ hồng hào tươi trẻ hơn.
Một thay đổi lớn khác ở cha tôi là tính khí ông được cải thiện. Trước đây, cha tôi là người có tính khí nóng nảy. Ông thường nổi giân mỗi khi chúng tôi cãi nhau và ông sẽ đánh chúng tôi khiến cho chúng tôi rất sợ. Tôi vẫn nhớ khi anh cả của tôi đã 17 tuổi và làm một điều gì đó sai trái. Cha đã đánh anh ấy.
Sau khi học Pháp, tính khí xấu này của cha tôi đã biến mất. Ông không bao giờ tức giận hay tranh cãi với người khác nữa. Cha tôi nói rằng điều này là do ông đã hiểu được ý nghĩa thực sự của nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp.
Cha tôi không giỏi thể hiện bản thân và không nói nhiều. Tuy nhiên, ông là một người chăm chỉ và có sức chịu đựng cao. Ông không bao giờ gây gổ với người khác và đáp ứng mọi yêu cầu. Ông đã làm mọi thứ cho gia đình lớn của chúng tôi, và làm điều đó một cách vui vẻ và không bao giờ phàn nàn.
Trải nghiệm của cha tôi
Một vài điều kỳ diệu đã xảy ra với cha tôi. Lúc 70 tuổi, ông đã phải phẫu thuật đục thủy tinh thể ngay sau khi ông bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi ở trên bàn mổ, ông không ngừng suy nghĩ về những gì ông đã đọc trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Ca phẫu thuật thành công tốt đẹp; mắt cha tôi bây giờ rất tốt. Cha tôi nói rằng sẽ không thể hiểu rõ điều này nếu ông không tu luyện Đại Pháp.
Một ngày nọ, trong khi cha đang ăn, ông bị mất thị lực ở mắt phải. Ông không muốn tôi nói với bất kỳ ai trong gia đình vì biết họ sẽ bắt ông đến bệnh viện. Người tu luyện không có bệnh tật, chỉ cần vượt qua khảo nghiệm mà thôi. Ông phát chính niệm và hướng nội tìm. Sau 10 ngày, mắt của ông hồi phục hoàn toàn.
Một mùa đông vài năm trước, tôi bị bắt khi đang giảng chân tướng. Cha tôi ở một mình và dậy sớm để luyện công. Ông đã bị một cú ngã nặng và khi một thành viên trong gia đình đem thức ăn đến, họ thấy ông không ổn và không thể nói được. Người nhà sợ hãi và muốn đưa ông đến bệnh viện nhưng ông lắc đầu không đi. Cuối ngày hôm đó, một học viên khác đã đến học Pháp với ông. Họ phát chính niệm và hướng nội tìm. Khi đêm xuống, tình trạng của cha tôi được cải thiện và năm ngày sau, ông đã hoàn toàn trở lại bình thường.
Gần Giao thừa năm 2020, anh trai tôi làm việc trong bệnh viện đến gặp cha tôi vì ông bị ho nặng. Anh trai tôi nhất quyết buộc ông phải đến bệnh viện để khám thì phát hiện phổi bị viêm. Ông ấy đã phải nhập viện và được tiêm và uống thuốc.
Sau hai tuần, tình trạng của cha tôi không được cải thiện, và ông ấy được cho biết rằng có một lỗ thủng trong phổi. Các bác sĩ đề nghị chúng tôi chuyển ông ấy đến bệnh viện truyền nhiễm. Tết Nguyên Đán đã cận kề nên tôi đưa ông về quê nghỉ lễ.
Anh trai tôi mang đến hai bao thuốc và nói với tôi rằng cha tôi phải uống thuốc này hàng ngày. Cha tôi nghĩ rằng ông đã không được cải thiện được tại bệnh viện và còn nặng hơn. Ông ấy muốn tin tưởng vào Đại Pháp, vì vậy ông ấy đã không dùng bất kỳ loại thuốc nào. Cơn ho của ông đã sớm biến mất.
Khi họ hàng đến gặp cha tôi trong dịp Tết Nguyên đán, họ sợ bị lây bệnh nên đã để quà trước cửa nhà. Cha tôi nói với họ rằng ông không bị lây nhiễm và hoàn toàn bình phục. Anh trai tôi không tin và nhất quyết yêu cầu cha tôi đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe. Kết quả kiểm tra là bình thường. Tình trạng viêm đã biến mất và không còn lỗ thủng trong phổi.
Có lần cha tôi lên cơn sốt cao. Gia đình tôi muốn đưa ông ấy đi bệnh viện, nhưng ông không chịu. Hai ngày sau, anh trai tôi đến kiểm tra cho ông. Nhiệt độ của ông vẫn cao, và anh trai tôi muốn ông ấy đến bệnh viện nhưng cha tôi từ chối. Sau đó, anh trai tôi ra tối hậu thư: “Nếu hai ngày nữa mà cha vẫn bị sốt thì cha phải đến bệnh viện đó”.
Tôi đã cầu Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) giúp đỡ. Tôi hiểu rằng mặc dù cha tôi bị sốt, tôi cũng đang tu luyện. Cả gia đình đã kháo nhau về tôi, nói rằng tôi không cho cha đi bệnh viện và tôi phải chịu trách nhiệm về hậu quả. Tôi biết tôi không được sợ phải chịu trách nhiệm với cha mình. Tôi phải tin tưởng vững chắc vào Sư phụ và Đại Pháp. Ngay sau đó, cơn sốt cao của cha tôi giảm xuống. Thật là tuyệt!
Tôi tin rằng những khổ nạn mà cha tôi đã trải qua thực sự là quá trình tiêu trừ nghiệp chướng và thanh lọc cơ thể. Vì vậy, cơn sốt đến nhanh và khỏi nhanh. Cha tôi sau đó càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Học Pháp và cứu độ chúng sinh
Cha tôi muốn cho những người khác biết rằng Đại Pháp là tốt. Ông thường phân phát tài liệu giảng chân tướng và Cửu Bình về ĐCSTQ. Ông có thể phân phát hơn 80 bản mỗi ngày. Ở một số tòa nhà, ông có thể dễ dàng đi bộ lên cầu thang lên tầng 18, dừng lại ở mọi cửa nhà.
Nếu ai đó hỏi ông ấy làm thế nào mà giữ được sức khỏe như vậy, ông nói đó là do tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi đến công viên, ông nói với bất cứ ai mà ông gặp về những lợi ích của Đại Pháp. Khi anh tôi đi cùng ông vào nhà tắm công cộng, mọi người đều hỏi về bí quyết để có một sức khỏe tốt. Trong cộng đồng của chúng tôi, tất cả những người hàng xóm đều biết rằng cha tôi có sức khỏe tốt nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Vào ngày sinh nhật của cha tôi, nhiều người thân đã đến chúc mừng. Trông ông trẻ hơn tuổi, giống như tuổi mới ngoài bảy mươi. Họ hàng đều cho rằng ông sẽ dễ dàng sống đến trăm tuổi. Cha tôi nói với họ: “Đó là nhờ Đại Pháp, là điều phi thường; tất cả các bệnh của tôi đã biến mất, và tôi cảm thấy trẻ hơn. Hãy nhớ những lời này, ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo!’. Hãy niệm nó thường xuyên”. Mọi người có mặt đều hoan hô và hét lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo!”
3 giờ sáng mỗi ngày cha tôi đều thức dậy để luyện công. Ông không bao giờ bỏ lỡ một ngày nào. Trong Tết Nguyên Đán, mọi người đều thức khuya xem Ti Vi. Tuy nhiên, ông vẫn giữ thói quen của mình, vẫn thức dậy vào ngày hôm sau như thường lệ để luyện công. Cha tôi đã luyện công trong hơn 20 năm. Ông thích học Pháp, và thường học thuộc Pháp trong khi đi bộ. Ông ấy đóng một vai trò gương mẫu trong số các học viên.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/4/36846.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/20/199254.html
Đăng ngày 07-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.