Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-02-2022] Vào một ngày năm 2005, một người hàng xóm ở tầng dưới của tôi ghé thăm và giới thiệu cho tôi về Pháp Luân Công. Cô ấy khuyên tôi không nên tin vào những tuyên truyền sai trái do ĐCSTQ phổ biến để bôi nhọ Pháp Luân Công. Tôi đảm bảo với cô ấy rằng tôi không tin một lời nào vào những gì được phát trên truyền hình!
Trước đây, các phương tiện truyền thông đã đưa tin rằng có rất nhiều học viên tu luyện Pháp Luân Công và truyền bá khắp đất nước. Nếu môn tu luyện đó là xấu thì làm sao nó có thể thu hút được nhiều học viên đến vậy? Sau khi biết về sự tồn tại của môn tu luyện này, tôi bất giác đứng giữa đường, nhìn chăm chú lên bầu trời và nguyện rằng: “Tôi không biết bất kỳ học viên Pháp Luân Công nào. Nếu một ngày nào đó tôi gặp họ, tôi phải nhờ họ nói cho tôi biết thêm về môn tu luyện này”.
Có lẽ đó là thiên định khi Sư phụ an bài người hàng xóm ở tầng dưới của tôi, cũng là một học viên Pháp Luân Công, đến nhà tôi. Hàng xóm của tôi đề nghị cho tôi mượn một cuốn sách Pháp Luân Công và tôi đã chấp nhận một cách không do dự. Cuốn sách đã được giao cho tôi trong vòng vài ngày.
Thời gian đó, tôi tình cờ bận công việc nên chỉ có thể đọc những lúc rảnh rỗi. Mặc dù đọc lại nội dung một vài lần, tôi vẫn cảm thấy khó hiểu ý nghĩa của nó. Mặc dù tôi chỉ sống ở phía trên hàng xóm một tầng nhưng chúng tôi chưa bao giờ đến thăm hay nói chuyện trước đây. Tôi không thân thiết với người hàng xóm của mình và rất khó để tình cờ tiếp cận cô ấy để được giúp đỡ.
Ba tháng sau, chồng tôi đề cập rằng có một học viên Pháp Luân Công trong đơn vị công tác của anh ấy, người này có tư cách đạo đức rất tốt. Tôi vui vẻ nói: “Hãy mời anh ấy đến nhà mình chơi và nhờ anh ấy nói cho em biết thêm về Pháp Luân Công đi anh”. Ban đầu, chồng tôi từ chối lời đề nghị của tôi. Đồng nghiệp của anh ấy bận rộn với công việc và không có thời gian rảnh rỗi. Hơn nữa, nhà của chúng tôi ở rất xa nhau nên càng thêm khó khăn. Không nản lòng, tôi tiếp tục nhiều lần động viên chồng rủ đồng nghiệp qua nhà.
Cuối cùng, đồng nghiệp của chồng tôi và vợ anh ấy đã đến thăm chúng tôi. Anh ấy nói với tôi rằng Pháp Luân Công là một môn tu luyện dạy con người trở nên tử tế và tốt đẹp. Anh ấy cũng nói vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn, cùng những tin tức khác do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) là bịa đặt. Từ đó trở đi, tôi nhận ra rằng Pháp Luân Công và Sư phụ Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập pháp môn là vô tội. ĐCSTQ đã kích động một chiến dịch bôi nhọ đến danh tiếng của Pháp Luân Công và bức hại dã man các học viên. Tôi đã rất ngạc nhiên khi biết cách ĐCSTQ đã sử dụng các thủ đoạn đê hèn để tra tấn các học viên Pháp Luân Công nhân đức và tốt bụng.
Việc hiểu rõ chân tướng không làm giảm quyết tâm học Pháp Luân Công của tôi. Kể từ ngày đó trở đi, đồng nghiệp của chồng tôi và vợ anh ấy thường xuyên ghé qua để dạy tôi các bài công pháp và cho tôi xem video các bài giảng của Sư phụ.
Trong khi xem video của bài giảng thứ hai, tôi bắt đầu cảm thấy lạnh. Ngày hôm sau, tôi phát hiện mình bị sốt. Khi đồng nghiệp của chồng tôi đến, anh ấy nói với tôi: “Các video giảng Pháp của Sư phụ nên được xem hàng ngày. Tốt nhất là chị nên xem chúng liên tục không nghỉ”. Tôi nói với anh ấy về cơn sốt của tôi và cách tôi dùng thuốc điều trị. Anh ấy nói: “Đây là một dấu hiệu cho thấy Sư phụ đang thanh lọc cơ thể của chị. Nếu chị dùng thuốc, bệnh sẽ lại bị ép nhập lại trong cơ thể chị đó. Phương pháp này sẽ giúp thanh lý những thứ không tốt ra khỏi cơ thể chị”. Nghe lời anh ấy, tôi ngừng uống thuốc.
Sau đó, tôi bắt đầu bị tiêu chảy và nôn mửa dữ dội. Tôi thậm chí không thể tiếp tục xuống nước. Cơ thể tôi rất yếu, tôi rất ngại quay trở lại làm việc. Đồng nghiệp của chồng tôi sau đó đã khuyên tôi: “Không được nằm ở nhà và coi các triệu chứng của mình như một loại bệnh bình thường. Chị nên tiếp tục công việc như bình thường”. Tôi đã nghe theo lời khuyên của anh ấy, mặc dù phải thường xuyên ghé thăm nhà vệ sinh nơi làm việc. Hai tuần sau, tôi bắt đầu nghe nhạc luyện công Pháp Luân Công, bất kể tôi đang ở đâu. Tôi bắt đầu tự hỏi liệu đây có phải là một ảo giác của tâm trí mình hay không.
Sau khi đắc Pháp, nhờ tu luyện mà tôi đã tìm thấy hạnh phúc và ý nghĩa thực sự của cuộc đời, thấy rằng bản thân mình là người được phước báu khi đắc Đại Pháp trong kiếp này! Tôi bắt đầu mạo hiểm bên ngoài sau giờ làm việc để phân phát tài liệu giảng chân tướng, bất kể muộn thế nào. Chồng tôi thường xuyên đi cùng tôi và hỗ trợ tôi trong việc phân phối. Người hàng xóm ở tầng dưới của tôi bắt đầu gửi cho tôi các tài liệu tu luyện bổ sung và các bản sao của Tuần báo Minh Huệ. Cô ấy sẽ để chúng trước cửa nhà tôi khi tôi vẫn còn đi làm. Chúng tôi hiếm khi gặp nhau và không học Pháp cùng nhau.
Mặc dù đã đắc Pháp, tôi đã không học Pháp cũng như không tinh tấn luyện công. Sau khi tu luyện một mình cô lập, tôi thực tế hành xử giống như một người thường.
Vượt quan nghiệp bệnh
Năm 2011, tôi phát triển các triệu chứng của nghiệp bệnh và theo thời gian, nó trở nên trầm trọng hơn. Mọi khớp trong cơ thể tôi đều đau nhức, những phần còn lại của cơ thể tôi thường xuyên khó chịu và tôi thấy mình bị mất ngủ trầm trọng. Ngoài ra, một khối u cứng phát triển ở bụng dưới bên trái của tôi, khiến tôi khó nằm xuống hoặc ngồi lên. Tôi chán ăn và cảm thấy nóng lạnh liên tục. Cuối cùng, tôi đến một bệnh viện thăm khám nhưng được thông báo rằng sức khỏe của tôi không có gì bất ổn. Các bác sĩ ở đó nói với tôi rằng tôi có khả năng bị mãn kinh và trầm cảm.
Các bác sĩ đưa ra chẩn đoán trầm cảm nặng. Mẹ tôi cũng từng bị tình trạng tương tự ở tuổi tôi. Mức độ nghiêm trọng của bệnh tật buộc tôi phải nghỉ làm. Đồng thời, những rạn nứt bắt đầu xuất hiện trong cuộc hôn nhân vốn rất hòa thuận trước đây của tôi. Chồng tôi bắt đầu đánh đập và mắng mỏ tôi, và mối quan hệ của chúng tôi bắt đầu đổ vỡ. Dần dần, anh ấy ngừng nói và bắt đầu tránh mặt tôi, đến mức anh ấy sẽ ở với bố mẹ anh ấy thay vì trở về nhà. Chẳng bao lâu, bố mẹ chồng bắt đầu nhìn tôi với cái nhìn ác cảm.
Đến lúc đó, tôi đã bị tra tấn về thể xác và tinh thần. Tôi cực kỳ gầy, với quầng thâm dưới mắt và nước da tái mét. Các đồng nghiệp của tôi tránh mặt tôi và tôi thấy mình chìm trong nỗi cô đơn và sợ hãi. Tình trạng ngày càng nặng của tôi cũng khiến bố mẹ tôi rất đau lòng, mẹ tôi thường xuyên rơi nước mắt vì lo lắng.
Dần dần tôi trở nên tiêu cực và có ý định muốn tự tử đến mức còn nghe thấy một giọng nói rằng: “Hãy nhảy ra khỏi tòa nhà, và bạn sẽ không còn đau đớn và đau khổ.” Tôi biết đây là can nhiễu của cựu thế lực ở các không gian khác, và ngay lập tức đi từ ban công vào phòng khách. Tôi biết mình không thể tự tử, rằng tôi vẫn muốn tu luyện Pháp Luân Công. Nhưng tôi đã ước có ai đó đồng hành cùng tôi trong tu luyện! Sau đó, tôi đã mất liên lạc với đồng nghiệp của chồng tôi. Tôi đã trấn tĩnh bản thân đủ để tiếp tục học Pháp và phát chính niệm. Tuy nhiên, tôi nhìn vào bức ảnh của Sư phụ và thỉnh cầu Ngài giúp đỡ để tôi có thể tìm được một nhóm học Pháp chung.
Một ngày nọ, đồ giặt của tôi rơi xuống giá phơi của người hàng xóm ở tầng dưới. Không còn lựa chọn nào khác, tôi đánh liều xuống lầu và gõ cửa phòng cô ấy. Người mở cửa là một học viên khác tình cờ đến thăm. Tôi đã mô tả tình trạng của mình với đồng tu này, người đó ngay lập tức giới thiệu tôi với một nhóm học Pháp tại nhà của một học viên gần đó. Trước sự ngạc nhiên của tôi, nhóm học Pháp này ở trong tòa nhà đối diện với tôi. Sư phụ đã chấp thuận điều ước của tôi và an bài để tôi tìm được nhóm học Pháp này. Tôi rất hạnh phúc và gửi lời cảm ơn đến Sư phụ Lý!
Kể từ đó, tôi thường xuyên tham gia các buổi học Pháp với các đồng tu, và thể ngộ của tôi bắt đầu được cải thiện nhanh chóng. Các đồng tu đã khuyến khích tôi học Pháp và phát chính niệm tinh tấn mà không đổ tay. Ngoài việc học Pháp nhóm, tôi cũng tự học Pháp, luyện công và phát chính niệm ở nhà với tần suất lớn hơn.
Một đêm, tôi mơ thấy một con cá sấu lớn và một số con cá nhỏ. Tôi nhặt con cá nhỏ và chuyển con cá sấu lớn vào một chiếc hộp. Khi tôi dùng một cây gậy nhỏ đập vào con cá sấu, nó sẽ di chuyển. Khi tôi để con cá sấu một mình, nó sẽ nằm im, giả vờ như đã chết. Các đồng tu cho rằng đây có thể là một thông điệp do Sư phụ gửi tới. Tôi phải tiếp tục phát chính niệm để đảm bảo cái chết của con cá sấu. Nếu tôi dừng lại, con cá sấu sẽ sống lại, bởi vì tà ác vẫn chưa bị tiêu diệt. Sau giấc mơ này, tôi bắt đầu phát chính niệm hàng ngày. Tôi cũng đã ngừng uống thuốc. Là một học viên Đại Pháp, tôi quyết tâm coi tình trạng của mình là tiêu nghiệp do Sư phụ an bài chứ không phải là một căn bệnh bình thường. Tôi đã quyết tâm và vượt qua ma nạn này một cách thành công.
Sau khi ngừng thuốc, các triệu chứng của tôi bắt đầu biểu hiện với mức độ ngày càng nghiêm trọng. Trong vòng vài ngày, mắt tôi trũng xuống, và tôi sụt cân rất nhiều. Lo lắng cho tình trạng sức khỏe của tôi, một đồng tu đã khuyên tôi nên tiếp tục uống thuốc và giảm liều lượng dần dần thay vì dừng tất cả cùng một lúc. Tôi kiên quyết nói với cô ấy: “Tôi từ chối việc đó, tôi thà chết đau đớn chứ quyết không dùng thêm bất kỳ một viên thuốc nào nào nữa.” Khi nghe những lời của tôi, học viên này vui vẻ trả lời: “Quyết tâm và chính niệm của chị rất mạnh. Chị chắc chắn sẽ vượt qua điều này mà không gặp vấn đề gì”.
Sau đó, bất kể cơ thể tôi đau đến mức nào, tôi vẫn không dao động sự tín Sư tín Pháp của mình. Thời gian trôi qua, tình trạng của tôi bắt đầu được cải thiện. Nước da nhợt nhạt của tôi trở nên hồng hào, và tôi dần tăng cân hơn. Tôi bắt đầu ngủ ngon hơn và ngay sau đó, sức khỏe của tôi trở lại bình thường.
Mẹ tôi, một người sùng đạo, nhìn thấy sự hồi phục kỳ diệu của tôi và đã thay đổi cách nghĩ của bà. Thay vì phản đối, mẹ tôi bắt đầu ủng hộ việc tu luyện Pháp Luân Công của tôi. Chồng và con tôi cũng kính trọng hơn đối với việc tu luyện của tôi. Gia đình chúng tôi được đoàn tụ trong niềm vui, mối quan hệ của tôi và chồng trở nên hòa thuận.
Với sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi đã đạt được sức khỏe và hạnh phúc hiện tại, cũng như một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Vận may của tôi là nhờ Sư phụ Lý! Đến nay, tôi đã thành lập một nhóm học Pháp tại nhà của mình. Tôi làm việc cùng với các đồng tu để làm tốt ba điều và đi trên con đường để trở về với ngôi nhà đích thực của mình.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/6/434365.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/27/199338.html
Đăng ngày 07-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.