[MINH HUỆ 11-01-2022] Tháng 10 năm ngoái, một học viên Pháp Luân Đại Pháp lớn tuổi đã mời tôi đi cùng bà phân phát lịch bàn Đại Pháp cho nông dân ở các ngôi làng hẻo lánh, đồng thời khuyên họ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Tôi vui vẻ đồng ý.

Đó là một ngày đẹp trời. Chúng tôi học một bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân vào buổi sáng và rời đi sau khi ăn trưa xong và phát chính niệm.

Bà đặt một số tờ lịch vào giỏ phía trước xe đạp. Tôi đạp xe điện và mang theo một thùng lịch lớn trên giá sau. Bà dẫn đường vì bà biết rõ về khu vực đó. Bất cứ khi nào chúng tôi nhìn thấy có ai đó trên cánh đồng, bà đều dừng lại, tặng họ một cuốn lịch, và nói với họ về việc thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.

Khi chúng tôi đến một ngôi làng, bà xách túi đi thăm từng nhà. Bà để lại một cuốn lịch ở mỗi nhà và giảng chân tướng cho bất cứ ai ở đó.

Vì tôi vẫn còn e ngại về việc giảng chân tướng trực diện, nên tôi đứng trên đường và trông xe đạp. Tôi chỉ tặng lịch cho mọi người một cách có lựa chọn và giảng chân tướng cho họ về Pháp Luân Đại Pháp khi họ đi ngang qua.

Bà đã nhanh chóng đi đến ngôi làng tiếp theo sau khi hoàn thành việc phân phát tài liệu và giảng chân tướng cho mọi người về Đại Pháp ở ngôi làng trước. Các con đường trong làng có rất nhiều ổ gà và rất không bằng phẳng. Bà không mất nhiều sức để leo lên những ngọn đồi dốc, và đi như bay khi lên những ngọn đồi thoải.

Bà hiện đã 75 tuổi, nhưng trông trẻ hơn rất nhiều so với tuổi. Bà chiểu theo lời khuyên của Sư phụ để không bỏ lỡ người có duyên nào và nói chuyện về Pháp Luân Đại Pháp với bất kỳ ai mà bà gặp.

Bà đạp xe vài chục dặm một lần và không bao giờ cảm thấy mệt mỏi. Thường thì bà phải làm công việc loanh quanh trang trại như trồng rau và tưới cây sau khi trở về từ những chuyến đi này.

Nếu so sánh, tôi kém bà hơn 20 tuổi, và nhiều khi đi xe đạp điện cũng thấy mệt; Tôi cảm thấy xấu hổ khi so sánh mình với bà.

Bà không chỉ phân phát lịch và tài liệu Đại Pháp (bà đã phân phát hàng nghìn cuốn tài liệu trong năm nay), bà cũng có một nhóm học Pháp tại nhà.

Chồng bà đã qua đời, các con gái của bà đều đã kết hôn. Thu nhập duy nhất của bà là khoản bảo hiểm thu nhập thấp mà bà nhận được hàng tháng, nhưng ngôi nhà của bà về cơ bản đã trở thành nơi trú ẩn cho các học viên bị bức hại. Các học viên ở nhà của bà một thời gian bất cứ khi nào họ gặp khó khăn. Bà luôn chăm sóc họ rất chu đáo.

Một vài học viên sống hơi xa nhà của bà, nhưng họ vẫn thường đến nhà bà ăn trưa và tham giam học Pháp nhóm sau đó. Một số học viên muốn mang thức ăn đến, nhưng bà từ chối.

Quả là một học viên đáng quý và đáng kính! Mỗi khi nhìn thấy hoặc nghĩ đến bà, tôi cảm thấy mình cần phải cố gắng hơn nữa để theo kịp bà.

Tôi xin trích đoạn Pháp dưới đây để nhắc nhở bản thân:

“Học Pháp đắc Pháp
Tỉ học tỉ tu
Sự sự đối chiếu
Tố đáo thị tu”
(Thực Tu, Hồng Ngâm)

Diễn nghĩa:

Tu thật sự
Học Pháp được Pháp
So sánh việc học việc tu với nhau
Mọi việc cứ thế mà đối chiếu
Làm đến thế tức là tu

Trên đây là chút trải nghiệm của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!

Ghi chú của Ban Biên tập: Bài viết này thể hiện nhận thức cá nhân của tác giả ở trạng thái tu luyện hiện tại, xin chia sẻ cùng quý đồng tu để chúng ta “Tỉ học tỉ tu” (“Hồng Ngâm”).

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/11/435922.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/22/199275.html

Đăng ngày 12-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share