Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-12-2021] Kháng cáo bản án oan sai của bốn cư dân thành phố Lô Châu, tỉnh Tứ Xuyên vì đức tin của họ vào Pháp Luân Công đã bị bác bỏ vào ngày 25 tháng 11 năm 2021.

Bà Đặng Vạn Anh bị kết án 9 năm tù và phạt tiền 50.000 nhân dân tệ.
Bà Lôi Hoán Anh bị kết án 5 năm tù và phạt tiền 20.000 nhân dân tệ.
Bà La Thái Hội bị kết án 3,5 năm tù và phạt tiền 10.000 nhân dân tệ.
Bà Cẩu Chính Quỳnh bị kết án 3 năm và phạt tiền 5.000 nhân dân tệ.

Bà Cẩu bị bắt vào ngày 2 tháng 8 năm 2019, và ba học viên còn lại (tất cả đều là chủ cửa hàng) bị bắt vào ngày 21 tháng 8 năm 2019. Cảnh sát đã giữ lại thẻ căn cước và thẻ bảo hiểm y tế của bà La, thẻ căn cước và giấy phép lái xe và một thẻ tiền gửi tiết kiệm ngân hàng với số tiền lên đến hàng chục nghìn nhân dân tệ của bà Lôi. Cảnh sát không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào về việc giữ lại những giấy tờ quan trọng này cũng như không cung cấp cho các học viên các biên bản tịch thu.

Bốn học viên đã bị đưa ra xét xử tại Tòa án huyện Lô vào ngày 13 tháng 7 và ngày 15 tháng 9 năm 2020 và một lần nữa vào ngày 2 tháng 2 năm 2021. Gia đình của họ không được phép tham dự hai phiên xét xử đầu tiên, và thẩm phán đã không thông báo về phiên xét xử thứ ba với các học viên trước ba ngày theo luật định.

Trong phiên tòa đầu tiên, các luật sư của các học viên chỉ ra một số vi phạm của cảnh sát trong khi xử lý các vụ án, gồm lục soát nhà của học viên mà không mặc cảnh phục, chỉ có một cảnh sát vào nhà (theo luật pháp yêu cầu cần có ít nhất hai cảnh sát), cũng như không xuất trình giấy tờ chứng minh thân phận và lệnh khám xét, đồng thời không cung cấp bất kỳ tài liệu nào liên quan đến việc tịch thu tài sản này.

Trong hơn 40 nhân chứng mà cảnh sát đã liệt kê, không một ai có mặt để đối chất trước tòa hay nói rõ trong lời chứng của mình rằng các học viên đã làm cụ thể là gì. Các bức ảnh và đoạn video được sử dụng làm bằng chứng truy tố cũng không cho thấy các học viên đang thực hiện “các hành vi phạm pháp”. Các luật sư hối thúc công tố viên đưa ra trước tòa các sách hoặc các tài liệu Pháp Luân Công mà các học viên thực sự đã phân phát, để xác định xem nội dung của chúng có vi phạm pháp luật theo như cáo buộc hay không, thay vì chỉ trưng ra một vài tấm ảnh của bìa sách.

Trong phiên xét xử thứ hai, công tố viên đã cập nhật bản cáo trạng và thêm một vài tài liệu bị cáo buộc là do các học viên phân phát. Ông ta cũng mở một đoạn video mới ghi hình các học viên thông qua camera giám sát. Nhưng các luật sư vẫn cho rằng video này không chứng minh được việc mà thân chủ của họ đã làm là phi pháp. Họ cũng chỉ ra rằng các tài liệu [bị tịch thu] dường như không chứa bất kỳ thông tin gây hại nào đối với công chúng.

Các luật sư lặp lại lời biện hộ rằng cuộc bức hại Pháp Luân Công vốn đã không có cơ sở pháp lý, và không có bằng chứng nào đang được trình ra trước toà có thể chứng minh được rằng thân chủ của họ đã phạm tội gì, hay đã làm hại đến người khác hoặc xã hội thế nào.

Trong phiên xét xử thứ ba, tòa án đã lần đầu cho phép thành viên gia đình các học viên, những người đã không được gặp người thân của mình 1,5 năm, tham dự phiên tòa. Tuy nhiên, chồng và con trai bà La bị cấm tham dự phiên tòa sau khi họ bị cảnh sát lừa trả lời câu hỏi về các học viên khác và sau đó bị liệt kê làm nhân chứng truy tố mà họ không hề hay biết.

Thẩm phán và công tố viên đã lặp lại quy trình tố tụng của hai phiên tòa trước và không đưa ra được bất kỳ “bằng chứng” mới nào. Bốn học viên khẳng định rằng họ không làm gì sai khi thực hành đức tin của mình. Hai trong số các luật sư đã yêu cầu tha bổng cho thân chủ của họ, nhưng thẩm phán trả lời rằng ông ta không thề làm điều đó.

Ngoài ra, bồi thẩm viên Tiếu Thiên Tài đã thay cho Tằng Hưng Quý (người đã tham dự hai phiên xét xử trước), và sau đó người này đã tham gia tuyên án các học viên với tư cách là thành viên của bồi thẩm đoàn. Luật sư của các học viên chỉ ra rằng thẩm phán đã không đưa ra bất kỳ lý do nào để giải thích cho việc bỏ Tằng ra khỏi thành viên của bồi thẩm đoàn, điều này khiến phiên tòa không hợp lệ.

Ngày 21 tháng 7 năm 2021, sau khi thẩm phán kết án các học viên, gia đình họ đã thuê luật sư mới để kháng cáo các bản án lên Tòa án Trung cấp Thành phố Lô Châu.

Các luật sư lập luận rằng tòa sơ thẩm đã không cung cấp đầy đủ bằng chứng cho việc tuyên án và viện dẫn sai luật Điều 300 Luật Hình sự trong việc ra quyết định của họ. Cụ thể, Điều 300 quy định rằng bất kỳ ai sử dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật đều cần bị truy tố ở mức tối đa theo pháp luật. Tuy nhiên, công tố viên không xác định được tổ chức tà giáo nào đã bị các học viên lợi dụng để phá hoại việc thực thi pháp luật. Các luật sư cũng nhấn mạnh rằng không có luật nào từng hình sự hóa Pháp Luân Công ở Trung Quốc, cũng như quyền tự do tín ngưỡng và biểu đạt của thân chủ họ khi tu luyện và quảng bá Pháp Luân Công.

Các luật sư nói thêm rằng mãi đến một tuần trước khi thẩm phán tuyên án các học viên, cảnh sát mới cung cấp danh sách đầy đủ các đồ vật bị tịch thu từ các học viên. Tuy nhiên, các tài liệu tịch thu không được đưa ra trước tòa để đối chất, điều này khiến các tài liệu này trở thành bằng chứng bất hợp pháp và không thể được dùng làm căn cứ để xác định mức án của các học viên. Tuy nhiên, thẩm phán của tòa án sơ thẩm đã phớt lờ việc vi phạm các thủ tục pháp lý của cảnh sát.

Các luật sư cũng nhận thấy rằng số lượng, mô tả, cũng như màu sắc của những chữ trên các tấm biểu ngữ do các học viên dán không giống như trong các bức ảnh mà cảnh sát đưa ra. Họ lại một lần nữa đặt ra câu hỏi liệu cảnh sát có ngụy tạo bằng chứng chống lại thân chủ của họ hay không.

Khi nhận được kháng cáo của các học viên, tòa án trung cấp đã viện lý do đại dịch để quyết định không xét xử các vụ án. Các luật sư đã nộp lên tòa án phần ý kiến biện hộ của họ và vẫn nộp đơn yêu cầu tòa án xét xử lại vụ án, nhưng đã bị bác bỏ. Thẩm phán ra phán quyết giữ nguyên bản án ban đầu của các học viên vào ngày 25 tháng 11 năm 2021.

Thẩm phán của tòa án cấp cao hơn đã tuyên bố trong phán quyết: “Các bản án ban đầu được đưa ra dựa trên những sự thật rõ ràng, chứng cứ đầy đủ. Trình tự xét xử tuân theo quy định của pháp luật, áp dụng đúng pháp luật và mức án thỏa đáng. Viện Kiểm sát Thành phố Lô Châu đã đưa ra ý kiến pháp lý chính xác. Do đó, các kháng cáo bị bác bỏ.”

Bài liên quan:

Bốn cư dân Tứ Xuyên bị kết án tù sau hai năm bị giam giữ

Tứ Xuyên: Bốn người dân bị xét xử vì đức tin của họ vào Pháp Luân Công

Ba chủ cửa hàng ở tỉnh Tứ Xuyên bị bắt giữ vì đức tin của mình

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/12/15/434849.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/1/17/198178.html

Đăng ngày 10-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share