Bài viết của Cảnh Liên, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-10-2021] Tôi làm việc với tư cách một người quản gia bán thời gian. Từ 8h sáng đến 11 giờ trưa, tôi dọn dẹp nhà cửa cho một gia đình doanh nhân. Theo cách nói của người vợ chủ nhà, cô ấy thích mọi thứ đều hoàn hảo. Nếu bất cứ điều gì không vừa ý một chút, cô ấy sẽ khó chịu. Khi mới bắt đầu vào làm, tôi không tập trung vào việc tu tâm hay cải thiện tính cách của mình. Tôi chỉ muốn làm tốt công việc và nghĩ rằng mình đã cố gắng hết sức. Tuy nhiên, không phải lúc nào tôi cũng có thể đáp ứng yêu cầu của người vợ.

Một lần, tôi nhận thấy một chiếc kệ được chuyển đến giữa phòng tắm. Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra. Tôi lờ việc đó đi và bắt đầu làm những việc nhà khác. Người vợ gọi tôi đến và bắt đầu chỉ trích tôi. Cô ấy chỉ ra chỗ này chỗ kia, nói rằng tôi đã làm không tốt công việc của mình. Tôi cảm thấy buồn. Tôi đã hơn 50 tuổi và chưa bao giờ bị chỉ trích theo cách này. Một lần khác khi tôi lau rửa sàn nhà, tôi cảm thấy rằng tôi đã làm rất kỹ lưỡng. Tôi thậm chí đã lau các góc, nhưng tôi đã bỏ sót một chỗ. Tôi nghĩ nó không phải là một vấn đề lớn. Trước sự ngạc nhiên của tôi, người vợ đã chỉ trích tôi vào ngày hôm sau và nói rằng tôi đã không làm công việc một cách kỹ lưỡng. Những sự cố tương tự đã xảy ra vài lần. Vào thời điểm đó, tôi không nhận ra rằng điều này đang giúp tôi đừng làm việc một cách hời hợt. Tôi bắt đầu bực bội với cô ấy và cảm thấy cô ấy thật khó tính. Kể từ đó, tôi rất thận trọng và tránh né việc bị cô ấy chỉ trích.

Ngôi nhà của họ rộng khoảng 250 m² và có sàn lát đá cẩm thạch cao cấp. Tôi phải thêm chất tẩy rửa đặc biệt khi lau sàn, nếu không đá cẩm thạch sẽ có màu đục. Người vợ bảo tôi ngồi xổm xuống và lấy giẻ lau sàn. Tôi ngồi xổm và lau vài lần. Càng lau, tôi càng tức giận, càng lau, tôi càng thấy mệt. Thật là nhục nhã khi phải làm việc như thế này!

Tôi đã nói với cô ấy rằng tôi muốn bỏ việc. Người vợ vặn lại, “Bác có nói như thế này với con dâu của bác không?” Vì tôi có sự oán giận con dâu của mình. Sau khi tôi bỏ việc, tôi có nhiều thời gian hơn để đọc Pháp. Càng đọc Pháp, tôi càng cảm thấy mình đã làm sai. Tôi đã không hướng nội và kiểm soát bản thân. Sau khi bình tĩnh lại, tôi đã nhớ lại tất cả những xung đột mà tôi đã có với người vợ nhà đó, và tôi đã nhận ra nhiều chấp trước của mình: làm việc hời hợt, không thể nhận lời chỉ trích, oán giận, ghen tị, sợ hãi, v.v. Sau khi nhận ra mình có những chấp trước này, tôi đã phát chính niệm để loại bỏ chúng. Tôi đã làm hoen ố hình ảnh của Đại Pháp rồi ư? Tôi quyết định gọi điện xin lỗi người vợ kia. Bởi vì tôi đã thay đổi suy nghĩ của mình và thoát khỏi những chấp trước đó, tôi cảm thấy rằng cô ấy đã vui vẻ khi nói chuyện với tôi. Cô ấy nói đừng lo lắng và yêu cầu tôi giữ liên lạc với cô ấy.

Tôi ở nhà 40 ngày nhưng không tìm được việc làm khác. Vì vậy, tôi đã gọi cho cô ấy. Người vợ đó gọi lại cho tôi vào ngày hôm sau và đề nghị tôi làm việc cho cô ấy một lần nữa. Tôi tự nhủ rằng lần này tôi phải thực hiện theo tiêu chuẩn của Pháp.

Sư phụ giảng:

“Những công nhân sau khi học Pháp Luân Đại Pháp của các ông, đến sớm về muộn, làm việc hết sức cẩn thận, lãnh đạo phân công việc gì cũng [thực hiện] không nề hà; [họ] cũng không tranh [giành] lợi ích”. (Bài giảng thứ Tư, Chuyển Pháp Luân)

Khi người vợ vô tình đưa thừa tiền cho tôi, tôi đã trả lại. Đôi lúc cô ấy chê trách tôi vì tôi không làm việc gì đó, tôi không còn phàn nàn nữa. Cô ấy ít chỉ trích tôi hơn và không còn yêu cầu tôi ngồi xổm xuống để lau sàn nhà nữa. Tôi vẫn làm công việc cũ, nhưng bây giờ tôi cảm thấy dễ dàng hơn và không còn mệt mỏi nữa. Khi tôi thay đổi niệm đầu của mình, môi trường xung quanh tôi cũng thay đổi.

Sư phụ giảng:

“Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ”. (Bài giảng thứ Nhất, Chuyển Pháp Luân)

Sư phụ bảo hộ tôi

Vào một buổi sáng năm ngoái, tôi lái chiếc xe mô tô ba bánh chở đầy những cuốn sách và lịch Đại Pháp và đi về vùng nông thôn để phân phát chúng. Tôi đã định đi thẳng qua một ngã tư. Đột nhiên một chiếc xe tải rẽ phải trước mặt tôi. Tôi nhanh chóng băng qua phía bên phải của ngã tư cùng với chiếc xe tải. Cú ngoặt đột ngột này khiến xe của tôi húc vào lề đường và tôi bị văng ra xa khoảng 3-4 mét. Sau khi tôi bị văng ra, chiếc xe tải chạy qua. Nếu không, nó sẽ đâm vào tôi. Cảm tạ Sư phụ đã cứu mạng con! Đó là một điều kỳ diệu.

Tôi ngồi trên mặt đất, tôi nhận thấy xe máy của tôi đang đứng thẳng. Đầu óc tôi trống rỗng, trên đường không có ai khác. Sau một lúc, tôi nhận ra rằng Sư phụ đã giúp tôi và đặt chiếc xe máy thẳng đứng. Tôi nhanh chóng đứng dậy và thấy rằng động cơ vẫn đang chạy. Chắn bùn bị cong nhưng không có hư hỏng nào khác! Sư phụ đã bảo hộ tôi vì tôi đang cố gắng cứu độ chúng sinh. Cũng giống như đại dịch bùng phát từ Vũ Hán, do sơ hở trong tu luyện, tôi đã bị đau nặng ở chân. Một lúc sau thì hết đau, nhưng chân tôi vẫn còn nặng trĩu.

Khu cư dân vẫn bị phong tỏa vào thời điểm đó. Tôi muốn phân phát tài liệu giảng chân tướng, vì vậy tôi lấy một số tài liệu quảng cáo và đi ra ngoài. Ngay khi tôi bước ra khỏi tòa nhà, tôi cảm thấy có thứ gì đó rơi ra khỏi chân mình, và tôi cảm thấy nhẹ nhõm đến mức không còn cảm thấy đau chút nào nữa. Kinh nghiệm của tôi là chỉ cần chúng ta thành tâm muốn cứu người và nỗ lực, Sư phụ sẽ giúp chúng ta. Tôi đã gặp phải một số tình huống nguy hiểm đến tính mạng, và nếu đó không phải là Sư phụ từ bi bảo hộ, thì tôi có thể không còn ở đây nữa, chứ đừng nói đến việc cứu độ chúng sinh.

Ghi nhớ Pháp giúp tôi hướng nội

Tôi học Pháp bằng cách học thuộc Pháp. Lúc đầu, tôi cố gắng ghi nhớ Pháp vì mục đích học thuộc lòng. Sau khi đọc các bài chia sẻ về việc học thuộc Pháp của các đồng tu, tôi đã được truyền cảm hứng và bắt đầu ghi nhớ và nhẩm lặp đi lặp lại cho thuộc. Mỗi khi tôi học thuộc Pháp, thể ngộ của tôi ngày càng sâu sắc. Nội hàm của từng từ trong sách đã triển hiện cho tôi thấy, và tôi đã nhận ra được nhiều chấp trước của mình. Khi tôi thấy những chấp trước của các học viên khác, tôi hướng nội để xem liệu tôi cũng có chấp trước đó hay không? Tôi sớm nhận ra rằng mỗi chấp trước đều có liên đới với những người khác. Học thuộc Pháp đã gia tăng chủ ý thức của tôi. Chính niệm của tôi ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, và tôi có thể tuân theo Pháp. Ví dụ, khi tôi đang luyện bài công pháp thứ hai, ôm bánh xe, đầu óc tôi bắt đầu suy nghĩ về điều này hay điều kia một cách vô thức. Tôi đột nhiên nhớ những gì Sư phụ đã giảng:

“Luyện công cần [coi] trọng đức; khi chúng ta luyện công, chư vị không nghĩ việc tốt, thì cũng không thể nghĩ việc xấu; tốt nhất là đừng nghĩ gì hết. Bởi vì khi luyện công tại tầng thấp cần phải thiết lập một cơ sở; cơ sở ấy phát huy tác dụng hết sức quan trọng, bởi vì ý niệm hoạt động của con người có một tác dụng nhất định”. (Bài giảng thứ Năm, Chuyển Pháp Luân)

Khi tôi nhớ lại những gì Sư phụ đã dạy, những tạp niệm đó đã biến mất. Dù gì thì chúng cũng không phải là của tôi. Khi phát chính niệm, đôi khi tôi học thuộc Pháp. Đôi khi xuất hiện những ý nghĩ khác, thì lời dạy của Sư phụ đã phản chiếu trong tâm trí tôi:

“Chúng tôi ở đây giảng về chủ nguyên thần, chính là tư duy của bản thân mình, tự mình nếu biết rõ mình đang suy nghĩ gì, thực hiện gì, đó chính là bản thân mình thực sự”. (Bài giảng thứ Tám, Chuyển Pháp Luân)

Đọc bài này đã giúp tôi nhớ lại những điều cốt yếu của việc phát chính niệm, và tâm trí của tôi tập trung vào từ mie (diệt), vì vậy tất cả các suy nghĩ khác đều biến mất. Bất cứ điều gì tôi gặp phải, tôi đều có thể nhẩm thuộc đoạn Pháp tương ứng. Bằng cách này, tôi đang tu luyện trong Đại Pháp. Chính Pháp đã gần kết thúc. Tôi tin tưởng vững chắc vào Sư phụ và Đại Pháp, và cố gắng làm tốt ba việc để trở thành một đệ tử Đại Pháp thực sự đủ tiêu chuẩn.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/10/16/432586.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/11/30/196807.html

Đăng ngày 27-02-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share