Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Thụy Sĩ
[MINH HUỆ 13-12-2021] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Xin chào các bạn đồng tu!
Tôi là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp Thụy Sĩ. Mẹ tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp từ khi tôi hai tuổi. Tôi cũng theo mẹ mà đắc Pháp. Tôi vẫn nhớ, khi tôi học tiểu học, chúng tôi đã thiết lập một thời khoá biểu gồm cả học Pháp, luyện công và phát chính niệm. Với sự giúp đỡ của mẹ tôi và nhờ Sư phụ từ bi gia trì, tôi lớn lên trong môi trường tu luyện và luôn khắc trong tâm mình các nguyên lý Đại Pháp quý giá.
Nhưng, thật đáng buồn, dưới ảnh hưởng của thùng thuốc nhuộm lớn của xã hội, cộng với chính niệm không đầy đủ, thiếu kiên định, tôi đã phóng túng sự tu luyện của mình. Tôi không còn nghe lời mẹ nữa, học Pháp luyện công càng ngày càng ít. Mặc dù tôi chưa bao giờ hoàn toàn ngừng tu luyện Đại Pháp, nhưng khi nhớ lại thời niên thiếu của mình, tôi phải thừa nhận rằng mình chưa bao giờ tu luyện một cách kiên định. Tôi thi thoảng học Pháp, luyện công, mỗi lần tôi đều có cảm giác rất tốt, nhưng mà số lần càng ngày càng ít.
Càng ngày tôi càng bị ảnh hưởng bởi những nhân tố phụ diện từ văn hóa đại chúng, phim ảnh, phim truyền hình và các nội dung tiêu cực khác từ internet. Tôi nghĩ rằng tất cả những điều đó đã tạo thành một bức tường phong toả, ngăn tôi nghiêm túc tu luyện, gây khó khăn cho việc học Pháp, luyện công và phát chính niệm.
Tôi có một người bạn thanh mai trúc mã và giờ là chồng của tôi. Anh ấy cũng lớn lên trong môi trường Đại Pháp, nhưng anh ấy đã ngừng tu luyện Đại Pháp. Tuy nhiên, điều tốt là anh ấy hiểu và tin tưởng vào Đại Pháp và Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Tôi tin rằng những chân lý quý báu đó đã giúp chúng tôi xây dựng một mối quan hệ tốt đẹp. Nhờ đó chúng tôi biết cách trở thành người tốt, nhận thức được nguyên tắc của sự chung thuỷ và tầm quan trọng của việc hướng nội, những điều đó đã cho phép chúng tôi sống hòa thuận. Tuy nhiên, trong những ngày đầu của mối quan hệ giữa chúng tôi, tôi không nghiêm túc trong việc tu luyện.
Đánh thức tâm nguyện phản bổn quy chân
Tôi rất may mắn được sinh ra trong một gia đình có nhiều đệ tử Đại Pháp, tôi cũng sống trong một môi trường mà nhiều bạn bè có thể liễu giải Đại Pháp hoặc tu luyện Đại Pháp. Khoảng hai năm trở lại đây, tôi bắt đầu tăng cường đọc Pháp luyện công. Tôi muốn giao lưu với mọi người về vấn đề này, tôi đã lần nữa quay lại tu luyện Đại Pháp như thế nào.
Trong giai đoạn giải đãi, tôi cũng không quên các Pháp lý của Đại Pháp và tín ngưỡng đối với Đại Pháp. Nội tâm tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc buông bỏ tu luyện, nhưng về sau nhớ lại, lúc đó tôi căn bản không được tính là một người tu luyện đường đường chính chính, bởi vì tôi không tin tấn tu luyện. Tôi nghĩ, Sư phụ đã nhìn thấy tôi lúc thanh tỉnh, trong nội tâm tôi hy vọng có thể quay trở lại tu luyện, nên đã giúp tôi trở lại con đường kiên định thực tu.
Hồi tưởng lại những lần tôi nói chuyện với các đệ tử Đại Pháp đã khiến tôi thanh tỉnh lại, đã khiến tôi nhớ lại khát vọng sâu thẳm trong thâm tâm tôi và mục đích mình đến thế gian. Ví như tôi nhớ lại một sự việc ở trại huấn luyện võ thuật ở Thuỵ Sĩ, tôi và bạn đồng môn ở trường võ thuật nói chuyện phiếm, cậu ấy cũng là một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, hai chúng tôi nói về thể hội trong tu luyện Đại Pháp, tôi nói rằng tôi đã làm điều mà đệ tử Đại Pháp không nên làm, vậy nên hiện tại tôi không phải chân chính tu luyện. Cậu ấy nói mình cũng có việc bất chính, nhưng cậu ấy vẫn sẽ từng bước từng bước nỗ lực đuổi kịp tu luyện, đồng hoá Đại Pháp.
Thông qua lần giao lưu đó và cùng với kinh nghiệm bản thân, tôi ngộ ra rằng khi chúng ta muốn quay trở lại tu luyện hoặc muốn tinh tấn lên, nếu như gặp phải khó nạn, tuần tự tiến từng bước nhỏ về phía trước, là vô cùng quan trọng. Muốn trong một đêm liền biến hoá đảo trời lệch đất, sẽ khiến người ta cảm thấy áp lực quá lớn. cho nên tôi cảm thấy rằng, nếu như bạn không có sức lực ngay lập tức bỏ đi tất cả các tâm chấp trước và dục vọng, thì bước từng bước nhỏ, dần dần làm được tốt hơn như vậy cũng được. Theo kinh nghiệm của tôi, Pháp có thể cấp cho chúng ta năng lực và trí tuệ, khiến cho chúng ta làm được càng ngày càng tốt trong tương lai.
Tôi cũng nhớ có lần nói chuyện với bác của mình cũng là đồng tu, bác đã giúp tôi minh bạch được rằng tu luyện chính là tâm nguyện chân chính nhất trong nội tâm chúng ta, bác nói với tôi ý nghĩa của tu luyện Đại Pháp đối với bác. Thông qua giao lưu chia sẻ với bác và các đồng tu khác, tôi càng ngày càng thanh tỉnh, họ đã giúp tôi thanh lý những mù quáng và mê mang từ những ràng buộc trong thế giới vật chất này.
Sự giúp đỡ của người nhà cũng vô cùng trân quý, chỉ là chúng ta thi thoảng có lúc thà nghe ý kiến của người ngoài hơn, mà không muốn nghe kiến nghị của người nhà. Nhưng tôi tin rằng chính niệm của người nhà tôi đã thanh trừ những sinh mệnh phụ diện ngăn trở tôi chân chính tu luyện.
Những kinh nghiệm này khiến tôi nhận ra ngôn hành của đệ tử Đại Pháp có sức mạnh như thế nào. Tôi nhớ rằng có xem qua một video kể rằng chúng ta cùng đông đảo các vị thần theo Sư phụ hạ thế trợ Sư chính Pháp, cứu độ chúng sinh như thế nào. Trong video có một cảnh tượng, trước khi chúng ta cùng nhau hạ thế đã từng nhờ cậy, nếu như có ai mà bị mê mất bản thân trong thế giới vật chất, nhất định phải đánh thức người đó tỉnh lại tìm lại con đường quay về nhà. Video đó tên là “Câu chuyện vĩnh hằng”.
Tại đây tôi muốn cảm tạ Sư phụ từ bi cứu độ và sự giúp đỡ của các đồng tu, giúp tôi một lần nữa nhớ lại con đường hồi quy của mình.
Cũng có lúc bố mẹ tôi đàm luận về tu luyện với tôi, đôi khi khiến tôi cảm thấy không thoải mái, tôi không muốn nghe họ nói với tôi về những điều mình làm không tốt, tôi cũng sợ bị nhắc nhở rằng không còn nhiều thời gian. Mặc dù tôi biết rằng họ cũng không thoải mái khi nói về vấn đề này. Nhưng những lời đó vô cùng rõ ràng, hôm nay tôi đã ý thức được rằng lúc đó tôi rất cần một lời cảnh tỉnh như vậy.
Một đêm nọ, tôi đã rất sợ hãi, tôi nhớ lại lời mẹ vừa mới nhắc nhở “thời gian không còn nhiều”. Sau đó trong đêm có tiếng sét, tôi rất sợ hãi bản thân đã lãng phí rất nhiều thời gian, cũng không còn nhiều thời gian nữa, tôi đau đớn khóc lóc, cảm thấy vô cùng hoảng sợ. Từ khoảnh khắc đó, tôi minh bạch được rằng nhất định phải tận dụng tốt thời gian, không lãng phí thời gian nữa. Tôi nghĩ rằng hoảng sợ là không tốt, nhưng trải nghiệm này giống như một gậy bổng hát cảnh tỉnh tôi.
Đã hai năm kể từ khi tôi kết hôn. Tôi tin rằng đây cũng là một bước quan trọng giúp tôi quay lại đường đường chính chính tu luyện. Theo việc học Pháp nhiều hơn, tôi càng liễu giải được việc Thần lưu lại lý niệm truyền thống cấp cho con người, tôi càng ý thức được việc duy trì quan hệ vợ chồng chính thống là trọng yếu nhường nào. Kết hôn là một bước quan trọng trong đời tôi, mang đến cho cuộc sống của chúng tôi sự yên tĩnh, chính khí tường hoà.
Thường xuyên học Pháp luyện công với học viên địa phương
Sau khi kết hôn, một học viên và tôi quyết định cùng nhau luyện công. Cô ấy thường tham gia nhóm học Pháp tại nhà mẹ tôi vào thứ sáu. Cô ấy sống gần nhà tôi nên chúng tôi dễ dàng gặp nhau thường xuyên. Lúc đầu, chúng tôi luyện công ngoài trời cùng nhau một ngày cuối tuần. Luyện công cùng đồng tu khác rất hữu ích, luyện công cùng cô ấy giúp tôi loại bỏ chấp trước ích kỷ.
Trước đây, tôi luôn muốn làm mọi thứ theo ý mình. Tôi tin rằng mình chỉ cần đủ mạnh mẽ thì tôi sẽ tinh tấn hơn. Tuy nhiên hoá ra điều đó khá khó khăn với tôi vì tôi luôn gặp vấn đề về quy củ, lên kế hoạch, mất tập trung và khó thức dậy vào buổi sáng. Tôi nhận ra rằng môi trường cùng với các đồng tu và học Pháp nhóm là vô cùng hữu ích và quý báu với người tu luyện. Mọi người luôn giúp đỡ lẫn nhau tinh tấn và vượt quan như một chỉnh thể.
Theo thời gian, tôi và đồng tu gặp nhau nhiều hơn, chúng tôi học Pháp và phát chính niệm. Chúng tôi còn gặp nhau mỗi buổi sáng để học Pháp và luyện công nếu thời gian cho phép. Đồng tu đã giúp tôi theo kịp lịch trình vì cô ấy đến nhà tôi mọi buổi sáng, điều này giúp tôi rất nhiều trong việc từ bỏ chấp trước vào ngủ và sự thoải mái. Chúng tôi thường bắt đầu một ngày bằng việc học Pháp, ăn sáng và sau đó luyện công. Tôi thường ngại luyện công và bị chóng mặt. Nhờ luyện công nhiều hơn và ăn sáng trước, mọi thứ đã dễ dàng hơn. Bên cạnh đó chúng tôi cũng có thể chia sẻ kinh nghiệm tu luyện trong khi ăn sáng và chia sẻ về các chấp trước và thể nghiệm của bản thân.
Có một lần, chúng tôi phát chính niệm để thanh trừ các dục vọng và can nhiễu, tuy nhiên, có thời gian chúng tôi lơ là. Ngay khi chúng tôi nhận ra rằng mình đang giải đãi, chúng tôi sẽ gặp mặt để chia sẻ kinh nghiệm tu luyện, lên kế hoạch lại và nhắc nhở nhau về mục tiêu của mình. Sau đó, mọi thứ dần dần tốt lên. Nhóm luyện công nhỏ này đã giúp tôi rất nhiều. Nhờ việc dành thời gian cho tu luyện thường xuyên hơn, tư tưởng của tôi trở nên thuần phác hơn và Pháp đã ban cho tôi sức mạnh để trở nên kiên định. Trước đây tôi gặp rất nhiều vấn đề, ví dụ như mệt và buồn ngủ khi học Pháp. Tôi sẽ đấu tranh với cơn mệt mỏi, đứng dậy và quỳ gối để tỉnh hơn. Theo thời gian, tình huống đã thay đổi và giờ đây tôi cảm thấy ít mệt mỏi khi học Pháp.
Có khoảng thời gian tôi học Pháp với mẹ và chị qua điện thoại. Tôi nhận ra rằng qua việc này chúng tôi đã giúp đỡ lẫn nhau học Pháp tinh tấn và hoà tan vào Pháp nhiều hơn.
Tiến tiếp tôi muốn đề cao hơn nữa để có thể tự chủ động học Pháp luyện công ngay cả khi chỉ có một mình. Tôi muốn mình bớt phụ thuộc vào người khác, và có đủ mạnh mẽ để giúp đỡ người khác học Pháp, luyện công. Có thời gian khi tôi học Pháp với chồng. Anh còn chủ động rủ tôi cùng luyện công, anh rất ủng hộ nỗ lực của tôi.
Dần dần, anh cũng thể hiện sự thấu hiểu khi tôi làm nhiều việc Đại Pháp. Tôi cũng có thể chia sẻ cởi mở với anh về các chấp trước của mình và thể ngộ tu luyện bởi vì anh cũng đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và hiểu tôi. Trước đây tôi không dám làm điều này, nhưng một lần anh đã nói với tôi rằng tôi có thể chia sẻ vấn đề với anh, và tôi đã làm như vậy. Tôi rất biết ơn khi tôi có thể thể hiện tâm tư thoải mái ở nhà và kết nối hơn với chồng.
Tôi cũng rất vui vì chồng tôi đã bỏ hút thuốc khi bạn đồng tu của tôi ghé qua thường xuyên. Tôi tin rằng Sư phụ và môi trường tu luyện của chúng tôi đã giúp anh ấy.
Tôi cũng muốn thanh trừ chấp trước vào ngủ và truy cầu thoải mái- để dậy sớm vào buổi sáng nhưng tôi vẫn chưa làm được. Bên cạnh đó tôi muốn kỷ luật hơn và thu xếp thời gian tốt hơn. Tuy nhiên tôi sợ rằng tôi không thể ép bản thân mình làm được tất cả ngay lập tức. Tôi hiểu rằng, Sư phụ trao cho chúng ta hình thức tu luyện này để chúng ta có thể tu luyện cùng nhau và hình thành chỉnh thể, hơn nữa có thể đề cao và giúp đồng tu vượt qua khó nạn.
Kinh nghiệm cá nhân của tôi đã giúp tôi nhận ra rằng các đồng tu hỗ trợ lẫn nhau hữu ích như thế nào, và tôi rất biết ơn vì điều đó. Tuy nhiên, tôi muốn trở nên mạnh mẽ và đề cao nhanh chóng. Tôi có một điểm hoá cách đây một thời gian ngắn, ngôi nhà của đồng tu mà tôi luyện công vào buổi sáng đã bị cháy. Đây là một lời cảnh tỉnh cho tôi, nói với tôi rằng tôi không nên phụ thuộc vào người khác.
Ảnh hưởng xấu từ thiết bị điện tử hiện đại và nội dung trên Internet
Chấp trước của tôi là vào phim ảnh, truyền hình dài tập, mạng xã hội và các xu hướng mua sắm trên internet. Thật không may, tôi vẫn lãng phí rất nhiều thời gian liên quan đến những vấn đề này. Có những ngày mà tôi dành vài giờ một ngày xem và hấp thụ những video và các tín tức lặt vặt không liên quan. Chúng thường gia tăng chấp trước vào cảm xúc, những thông tin tiêu cực cũng như gia tăng chấp trước vào sắc dục và những nội dung phản đạo đức. Tôi thường xuyên cảm thấy tồi tệ và mất nhiều thời gian. Kết quả là tôi cũng bỏ bê những việc mà mình cần hoàn thành trong cuộc sống hàng ngày. Hơn nữa vì sự thất thường của mình, tôi cũng không để lại ấn tượng tốt đối với người thường và tôi cũng không hỗ trợ tốt cho các hạng mục Đại Pháp mà mình tham gia. Mặc dù tôi vẫn học Pháp vào buổi sáng với đồng tu trong tuần, nhưng những nội dung mà tôi hấp thụ can nhiễu và chúng kéo tôi xuống hết lần này lần khác.
Tôi chia sẻ với mẹ và bà nói rằng, điều tôi làm giống như vừa đạp ga vừa đạp thắng khi lái xe ô tô. Tôi hiểu rằng đó là một thói quen xấu và rõ ràng là nó có những vật chất xấu đằng sau đó và hút năng lượng đồng thời can nhiễu nghiêm trọng việc tôi chuyên tâm làm những việc mình cần làm.
Có thể nói rằng, đó cũng là nguyên nhân chính gây ra vấn đề ngủ của tôi, gần đây tôi đã ngủ rất nhiều từ 10 – 12 tiếng, và tôi cũng không ngồi dậy sau khi đã thức. Sư phụ đã trả lời câu hỏi này trong một kinh văn:
Đệ tử: Tư duy và tính cách được hình thành qua thời gian lâu có phải là do cựu thế lực an bài? Tạo thành can nhiễu rất lớn đến việc học Pháp, làm thế nào để triệt để thoát khỏi loại can nhiễu này?
Sư phụ: Tư duy, lối nghĩ của con người, các chủng quan niệm hình thành trong bộ não, đều là hình thành qua thời gian lâu dài mà chư vị ở xã hội này tiếp xúc với các loại sự việc, tuổi đời càng lớn thì tích luỹ càng lắm. Ở Trung Quốc Đại Lục hiện nay những hiện tượng bất hảo càng ngày càng nhiều, chư vị nhìn thấy đó cũng càng ngày càng nhiều. Người ta nói trẻ nhỏ ở Trung Quốc Đại Lục là hết sức khác với trẻ nhỏ ở ngoại quốc, trẻ nhỏ từ Đại Lục mà ra ngoại quốc là biết đủ thứ và khôn lanh hơn. Thế đó, ở xã hội đó việc xấu xa nào cũng đều xuất hiện rồi, báo chí, các kênh truyền thông, hành vi và lời nói của con người đều không có giới tuyến [đạo đức] nữa, trẻ nhỏ mang trong đầu rất nhiều những thứ không nên, nhiều hơn so với trẻ nhỏ ở ngoại quốc, chúng cũng già dặn hơn. Cái gì đã lọt vào trong tư tưởng con người thì sẽ tồn tại ở đó. Con người có ký ức. Nói là ‘ký ức’, cái đó nói ra thì nghe tựa như quan niệm mà thôi, thực ra chúng là vật chất hết sức thực tại. Khi người ta nói, khi giảng giải mà chư vị thấy có đạo lý, hoặc thuyết phục chư vị, thì “oà oà oà” mạnh mẽ rót vào trong đầu chư vị, thật sự là đẩy những thứ vào chư vị. Có người rất nóng giận không ngừng phản đối, chính là không ngừng bài xích [những thứ đó]. Tất nhiên đệ tử Đại Pháp là hữu ích đối với con người, lời mà chúng ta nói là dựa trên chính niệm, cùng với khi nói thì xuất khỏi miệng là những hoa sen. Nhưng những thứ hình thành ở xã hội người thường không có gì là tốt lắm đâu, hễ tiến nhập vào thân thể người thì sẽ thao túng người. Người ta nói rằng mắt nhìn gì thì không sao cả, không thích nhìn thì không nhìn nữa là được thôi. Không phải thế đâu, chư vị nhìn rồi thì nó tiến nhập vào, vì những thứ đó ở không gian khác chúng đều có thể phân [tách thân] thể, thời gian nhìn càng lâu thì tiến nhập vào càng nhiều“. (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2010)
Tôi quyết tâm thanh trừ chấp trước này. Tôi bắt đầu viết chúng xuống và quyết định chỉ dành nửa giờ mỗi ngày trong tuần để dùng điện thoại thông minh và dừng xem phim hoặc các chương trình truyền hình. Giờ đây tôi cảm thấy mình trở nên năng suất hơn bao giờ hết và đã có thể tận dụng tốt thời gian của mình như thế nào. Tắt TV và mặc dù tôi chưa hoàn thành mục tiêu với điện thoại vì tôi vẫn cần nó để liên hệ trong công việc. Tôi cũng dừng dùng mạng xã hội và những nội dung xấu. Cho đến nay tôi chỉ dùng nó vài ngày nhưng tôi sẽ tiếp tục và loại bỏ con quỷ này.
Chị gái tôi và tôi có chung vấn đề này trong cuộc sống hàng ngày và thật không may, những thói quen này khiến chúng tôi thường xuyên tiêu cực phiền muộn. vậy nên mẹ tôi đã bảo chúng tôi đi lên núi dã ngoại một tuần.
Tôi đang viết lại bài chia sẻ của mình khi đang dành thời gian trên núi. Mẹ tôi và tôi học Pháp và luyện công cùng nhau. Ban ngày chúng tôi đi bộ giữa thiên nhiên và ngắm những thứ đẹp đẽ. Buổi tối chúng tôi bật chế độ máy bay cho điện thoại. Vậy nên tôi có thể ngủ mà không cần đến điện thoại, tôi đã làm được rất nhiều việc gần đây.
Đầu tiên tôi rất khó ngủ – tôi thường mệt mỏi và mơ ác mộng, nhưng tôi nhận thấy rằng dần dần nó đã trở nên khá hơn. Như thế một thực thể xấu đang hút năng lượng của tôi bằng việc sử dụng các tiện ích kỹ thuật và internet và nó đang đấu tranh để không bị thanh trừ.
Những ngày nghỉ ở trên núi khiến tôi rất phấn chấn và cảm thấy sự bình an. Tôi đã nhận ra rằng từ giờ trở đi khi đối mặt với các vấn đề, việc dành thời gian để dừng lại và tập trung vào tu luyện cá nhân là rất quan trọng. Theo hiểu biết của tôi, đây là cách duy nhất để có thể làm tốt trong cuộc sống hàng ngày và cách duy nhất để giảng chân tướng về Đại Pháp, và để lại ấn tượng tốt trong người thường. Bên cạnh đó, tôi cũng nhận ra rằng lên kế hoạch tốt và tập trung là điều giá trị. Hơn nữa chúng ta có thể làm các việc mình cần làm tốt hơn khi tu luyện trong cuộc sống hàng ngày.
Tu luyện cùng các đồng tu Thuỵ Sĩ
Khi tôi còn nhỏ, gia đình tôi là một thành viên trong hội các học viên Pháp Luân Đại Pháp Thuỵ Sĩ. Sau đó chúng tôi chuyển đến Cộng Hoà Séc trong một năm rưỡi. Sau khi quay lại Thuỵ Sĩ tôi đã mất liên lạc với các đồng tu. Tôi cũng không phải là một học viên tinh tấn. Bên cạnh đó chúng tôi có các thể ngộ khác nhau và mẹ tôi và cha dượng đang gặp mâu thuẫn và khó khăn với các học viên Thuy Sĩ. Vậy nên chúng tôi đã phát triển những suy nghĩ tiêu cực về các đồng tu.
Tuy nhiên, sau đó những mâu thuẫn đã được giải quyết và mẹ tôi và cha dượng đã được đồng ý tham gia lại vào nhóm. Tôi nghĩ rằng đó là can nhiễu của ma quỷ, tôi cũng nghĩ rằng sau chuyện đó tất cả chúng tôi đều có được thể ngộ mới và tìm ra chấp trước của mình. Mặt khác tôi nghĩ về việc liên hệ với các học viên Thuỵ Sĩ khác. Tôi muốn biết liệu mình có thể được thêm vào trong danh sách liên lạc không.
Giờ tôi có thể đi tới quầy thông tin lần nữa. Tôi cũng tham gia nhóm học Pháp Thuỵ Sĩ vài lần. Tuy nhiên tôi cảm thấy có sự ngăn trở rất mạnh mẽ bên trong mình, vì những sinh mệnh phụ diện rõ ràng là đang cố ngăn cản tôi bước vào môi trường tốt đẹp và thuần chính của các đồng tu. Nhưng tôi nhận ra rằng theo thời gian chúng ít dần đi. Tôi có thể thoát khỏi các can nhiễu, chấp trước, quan niệm xấu và cảm thấy rõ ràng và không bị ngăn trở sau khi tham gia nhóm học Pháp.
Theo hiểu biết của tôi, chúng ta có năng lực mạnh mẽ. Là một chỉnh thể chúng ta có thể thoát khỏi những sinh mệnh xấu và thanh trừ can nhiễu. Giờ đây chúng tôi có thể cùng nhau phối hợp trong các hạng mục cứu độ chúng sinh. Không ai khác ngoài bản thân chúng ta có thể gây rối loạn cho chính mình, nghĩa là nếu chúng ta không thành tâm và để cho những sinh mệnh xấu xâm nhập vào trường không gian của mình, thì chúng ta đang để cho các chấp trước dẫn lối. Hơn nữa việc thường xuyên thanh lý bản thân, đề cao và phối hợp với nhau là vô cùng trọng yếu.
Tôi nghĩ rằng là đồng tu, chúng ta cần cẩn trọng cách chúng ta đối đãi với nhau. Tôi hy vọng rằng các học viên Thuỵ Sĩ có thể phối hợp với nhau tốt hơn nữa, loại bỏ chấp trước và phối hợp tốt.
Kết luận
Theo tôi thấy, có những học viên trẻ khác gặp khó khăn khi tu luyện ở lứa tuổi thanh niên và bị cuốn đi bởi thùng thuốc nhuộm xã hội người thường. Tôi hy vọng rằng những chia sẻ kinh nghiệm của mình sẽ giúp được họ cũng như giúp chính mình. Tôi hy vọng rằng họ cũng có thể khuyến khích các đồng tu khác trở nên tinh tấn hơn. Tôi nghĩ rằng bắt đầu từng bước một cũng được và tương lai sẽ làm tốt hơn.
Tôi cũng nhận ra sự trân quý và uy lực của môi trường tu luyện Đại Pháp giữa các đồng tu. Tôi quyết định tham gia nhiều hơn vào nhóm học Pháp, là một phần của chỉnh thể, và làm tốt những việc mình cần làm. Tôi cảm ơn các bạn đồng tu vì sự ủng hộ của họ những năm qua.
Tôi muốn làm tốt trong chặng đường tu luyện cuối cùng và tạ ơn Sư phụ từ bi vĩ đại cứu độ chúng sinh.
Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!
(Bài chia sẻ trình bày tại Pháp hội Khu vực nói tiếng Đức-Thụy Sĩ năm 2021)
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/12/13/434717.html
Bản tiếng Đức: https://de.minghui.org/html/articles/2021/12/16/157196.html
Đăng ngày 04-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.