Bài viết của một học viên lớn tuổi từ tỉnh Liêu Ninh
[MINH HUỆ 08-07-2011] Mỗi đệ tử Đại Pháp thời Chính Pháp muốn trợ Sư chính Pháp, và cần phải làm tốt ba việc. Tôi đến từ tỉnh Liêu Ninh và năm nay hơn 80 tuổi. Trước khi tập Pháp Luân Đại Pháp, tôi bị nhiều bệnh nhưng bây giờ tôi rất khỏe mạnh và cơ thể của tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Tôi học Pháp chuyên cần ở nhà và tham gia một nhóm học Pháp nhỏ mỗi tuần một lần. Trong vài năm qua, tôi thường đi đến công viên để tập công. Nhiều người đã hỏi tôi, “Ông đang tập môn khí công nào vậy?” Tôi bình tĩnh nói với họ rằng tôi tập Pháp Luân Công. Một số người tốt đã nói với tôi, “Xin hãy cẩn thận.” Một số người hiểu được sự thật đã bắt đầu tập luyện và học Pháp. Tôi giúp họ có được một bản sao của cuốn Chuyển Pháp Luân. Tất cả mọi việc đều an toàn và tốt đẹp.
Năm nay Đảng Cộng sản tổ chức lễ kỷ niệm 90 năm thành lập, một tiếng hoan hô cuối cùng trước khi nó sụp đổ hoàn toàn. Tôi không quan tâm nó đã tồn tại bao nhiêu năm. Tôi chỉ tiếp tục đi đến công viên để tập công như thường lệ. Một ngày nọ, tôi đã đến công viên vào buổi sáng sớm để tập công. Một người trẻ tuổi đã đến trong khi tôi đang tập công và hỏi tôi đang tập môn khí công gì. Tôi nói với anh ta rằng tôi đang tập Pháp Luân Công. Sau khi anh ấy rời đi, một người đàn ông trung niên đến và hỏi tôi cũng câu đó. Tôi đã trả lời tương tự. Ông ấy nói, “Ông có biết tôi là ai không?” Tôi trả lời, “Tôi không quan tâm ông là ai. Tôi không làm phiền bất cứ ai khi tôi tập công cả.” Ông ấy trả lời, “Tôi ở đồn công an đến.” Tôi đáp lại: “Ông đến từ đâu không liên quan đến tôi.” Ông ấy nói muốn tôi đi cùng ông ấy đến đồn công an. Tôi ngay lập tức nghĩ, “Không có gì sai trái đối với việc tập luyện Pháp Luân Công của tôi. Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện chân chính. Tôi muốn tìm ông để nói cho ông biết chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp nhưng tôi đã không thể tìm được. Hôm nay ông lại tìm thấy tôi và muốn tôi đi đến đồn công an, đây chính xác là điều tôi muốn, tôi sẽ đi và giảng chân tướng cho ông.”
Có một vài viên cảnh sát tại đồn công an khi tôi đến. Họ hỏi tôi hết câu này tới câu khác. Họ hỏi tên tôi, nơi tôi sống, tuổi của tôi. Tôi nghĩ, “Tôi tu luyện Chính Pháp nên không có gì phải sợ.” Vì vậy, tôi trả lời câu hỏi một cách trung thực. Họ hỏi tôi số điện thoại của con trai tôi. Tôi trả lời, “Tôi không nhớ.” Bất chấp những gì họ hỏi tôi, tôi tiếp tục nói với họ chân tướng về Pháp Luân Công, rằng Pháp Luân Đại Pháp là Chính Pháp, là pháp môn có quyền năng chữa bệnh phi thường, rằng “Vụ tự thiêu Thiên An Môn” đã được dàn dựng, và rằng Pháp Luân Đại Pháp đã được tập luyện tại hơn 100 quốc gia và khu vực. Cảnh sát hỏi tôi, “Ông có đi phát các tài liệu Pháp Luân Công không?” Tôi nói, “Có, nhưng đừng hỏi tôi lấy chúng từ đâu bởi vì tôi sẽ không nói.” Viên cảnh sát trở nên giận dữ. Ông ta đập bàn và yêu cầu tôi nói với họ nơi tôi lấy các tài liệu. Tôi ngay lập tức nói lớn giọng và nghiêm khắc, “Tôi nói cho ông biết, nếu ông tiếp tục hành động như thế này, tôi sẽ cầu xin Sư phụ tôi làm ông bất động!” Giọng của tôi vừa lắng xuống thì họ ngừng la hét và tránh xa khỏi tôi.
Con trai tôi đến và yêu cầu cảnh sát giải thích các hành động của họ. Con tôi nói, “Cha tôi đã hơn 80 tuổi và có sức khoẻ tốt, tôi nói để ông biết nếu có điều gì không may xảy đến với cha tôi, ông sẽ phải chịu trách nhiệm.” Nó nói với tôi, “Cha, mình về nhà thôi.” Cảnh sát đã không nói được lời nào. Con trai tôi và tôi đã lên xe và rời đi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/7/8/在公园炼功遇到警察之后-243575.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/7/13/126685.html
Đăng ngày 6-8-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.