Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-05-2011] Mười chín học viên bị giam giữ bất hợp pháp tại Trại giam số 3 ở thành phố An Sơn, tỉnh Liêu Ninh đã rời khỏi Trại giam một cách kỳ diệu vào ngày 27 tháng 1 năm 2002. Vụ việc đã gây sốc cho các quan chức. Bộ Công an Thành phố An Sơn sau đó đã điều động hàng ngàn cảnh sát tìm kiếm các học viên trong toàn thành phố và các khu vực lân cận. Họ cũng treo phần thưởng cho việc bắt giữ học viên.

Đã chín năm kể từ khi vụ việc xảy ra, nhưng cảnh tượng khi mà các học viên sử dụng chính niệm để thoát khỏi nguy hiểm vẫn rõ ràng như thể nó chỉ vừa mới xảy ra ngày hôm qua.

Tám học viên nữ đã bị giam cùng một phòng tại Trại giam số 3 thành phố An Sơn vào cuối năm 2001. Họ đã phát chính niệm mỗi giờ, học thuộc Pháp và tập công. Cùng với việc liên tục chia sẻ nhận thức của mình về Pháp, tất cả mọi người đều không ngừng nâng cao tâm tính. Họ nhận ra rằng đây là do những thiếu sót của bản thân và do những tư tưởng không chính của bản thân mà họ đã bị bức hại, và một người không nên hợp tác với những yêu cầu của tà ác. Đồng thời, các học viên cũng có cơ hội để chia sẻ với nhau những câu chuyện thần kỳ của họ nhờ có chính niệm và chính hành. Ví dụ, một học viên đã có thể rời khỏi nơi nguy hiểm sau khi còng tay cô tự động rơi xuống. Tám học viên này đã trở nên vững tin vào Sư Phụ và Đại Pháp. Họ đều nhất trí rằng, “Đây không phải là nơi để chúng ta ở lại, chúng ta còn có nhiều việc phải làm và chúng ta phải ra khỏi đây với chính niệm.” Họ tin rằng họ có uy lực để chứng thực Pháp. Trước đó, một vài học viên có một giấc mơ rằng các thanh kim loại trên cửa sổ có thể kéo ra như những sợi mì, trong khi một số cảm thấy dường như không còn có bức tường ở trung tâm giam giữ nữa khi họ phát chính niệm.

Ngay sau khi phát chính niệm lúc 6 giờ sáng ngày Chủ nhật, 27 tháng 01 năm 2002, một học viên phát hiện ra rằng người thu gom rác đã quên khóa cửa. Cô ngay lập tức đánh thức tất cả mọi người dậy. Các học viên nhanh chóng mặc quần áo và cùng nhau bước ra ngoài. Họ lặng lẽ mở cửa, với hai học viên đi ra trước để mở cửa của hai phòng mà cũng có các học viên ở trong đó. Họ đánh thức những người đó dậy và tất cả mọi người đi qua hành lang. Một người nào đó nhắc nhở mọi người phát chính niệm. Người bảo vệ ca trực đó đã không ra ngoài sau khi ông ta vào bên trong.

Khi họ đến tầng trệt, tất cả các học viên đều phát ra niệm “Định” khi họ nhìn thấy một người đang lau sàn nhà ở lối vào. Kết quả là, người lau sàn đứng im cầm cây lau nhà và nhìn từng học viên đi ngang qua anh ta. Tại thời điểm đó, một bác sĩ của trung tâm giam giữ đã đứng lên, nhưng chỉ đứng đó mà không có bất kỳ phản ứng nào. Khi các học viên nữ bước ra khỏi tòa nhà, có một số lính canh trong sân đang đi tuần quanh đó. Các học viên tiếp tục phát chính niệm và bước đến cổng ra vào vốn đang đóng. Họ đứng trước cửa với thế tay lập chưởng, phát chính niệm và xin Sư Phụ gia trì chính niệm giúp họ.

Vào lúc đó, mọi thứ dường như đã đóng băng bao gồm cả những người ở trong sân. Họ quay đầu lại nhìn các học viên, nhưng tất cả đều không thể di chuyển. Một vài phút trôi qua và cửa thì vẫn bị khóa. Tuy nhiên, không một học viên nào dao động và tất cả mọi người tiếp tục phát chính niệm. Đột nhiên, một số học viên nam chạy ra khỏi tòa nhà. Một người trong số họ đã tuyệt thực nhiều ngày và không thể đi bộ một mình. Các đồng tu đã phải giúp học viên đó. Tại thời điểm đó, tất cả các học viên đã hiểu rằng Sư Phụ không muốn để bất cứ học viên nào lại phía sau và họ là một chỉnh thể.

Khi các học viên nam tiến đến cửa, một phép lạ đã triển hiện – cánh cổng kim loại màu đen từ từ tự mở ra. Các học viên chạy ùa ra ngoài và nhận ra rằng có một cánh cửa khác cách đó vài mét đang chuẩn bị đóng. Tại thời điểm then chốt đó, mọi người đều vội vã chạy đến cánh cửa và một nữ học viên đã sử dụng thân thể của mình để chặn cánh cửa khỏi bị đóng. Mọi học viên đều có thể ra ngoài. Họ chạy trên con đường đất duy nhất dẫn đến thành phố. Đột nhiên, một học viên ở phía trước la lên, “Dừng lại, có một chiếc xe đang tới!” Mọi người sau đó chạy chậm lại. Sau khi chiếc xe đi qua họ lại bắt đầu chạy.

Ngay khi tất cả mọi người đều đã kiệt sức, ba chiếc taxi không biết từ đâu xuất hiện. Thật không thể tưởng tượng được là ba chiếc taxi đó lại xuất hiện trên con đường đất xa xôi này vào buổi sáng sớm. Vào lúc đó, các học viên khó có thể diễn tả được cảm xúc của mình. Với những giọt lệ trong mắt mình, họ biết rằng Sư Phụ đã an bài mọi thứ. Vài phút sau, tất cả mười chín học viên mười đã biến mất trong thành phố ồn ào.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/2/21/征文选登—十九名大法弟子神奇走出看守所-236508.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/3/24/124000.html
Đăng ngày 23-06-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share