Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-12-2021] Kể từ khi chính quyền cộng sản Trung Quốc bắt đầu cuộc đàn áp Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân vào tháng 7 năm 1999, nhiều học viên Pháp Luân Công đã bị bắt bớ, giam giữ và kết án vì kiên định đức tin của mình. Một trong số họ là bà Trương Quang Kiệt, 58 tuổi, ở thành phố Kinh Môn, tỉnh Hồ Bắc đã bị cầm tù hai lần với tổng cộng 7 năm. Trong hai thập kỷ của cuộc bức hại, chồng bà đã ly dị bà và bố của bà đã qua đời do áp lực từ cuộc bức hại.

Thụ ích từ tu luyện Pháp Luân Công

Bà Trương Quang Kiệt là một nhân viên nhà máy Tổng hợp Hóa dầu thành phố Kinh Môn đã nghỉ hưu. Bà từng mắc rất nhiều bệnh tật như viêm mũi, viêm phế quản, trĩ và tăng sản tuyến vú. Bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1996, và sau đó tất cả các vấn đề về sức khỏe của bà đều biến mất.

Mẹ của bà Trương cũng gặp nhiều vấn đề về sức khỏe như đau đầu, chóng mặt, thiếu máu và viêm thận. Con gái bà Trương bị chứng chảy máu mũi thường xuyên không rõ nguyên nhân và điều trị y tế cũng không giúp ích gì. Sau khi bà Trương bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, sức khỏe của mẹ bà cũng được cải thiện và chứng chảy máu mũi của con gái bà cũng dứt hẳn.

Nhiều lần bị bắt và bị giam giữ

Trong hai thập kỷ qua, bà Trương bị bắt và giam giữ nhiều lần, bị kết án hai lần và nhà cửa cũng bị lục soát.

Vụ bắt giữ đầu tiên

Tháng 12 năm 1999, bà Trương bị bắt vì đến Bắc Kinh thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công và bị đưa trở lại trường kỹ thuật của nhà máy nơi bà làm việc. Ba ngày sau, bà bị chuyển đến trại giam địa phương.

Bị kết án 4 năm tù

Đầu tháng 7 năm 2001, bà Trương bắt đầu việc treo biểu ngữ thông điệp “Pháp Luân Đại Pháp hảo“ tại thành phố Kinh Môn và trong Mỏ dầu Giang Hán thuộc tỉnh Hồ Bắc. Bà bị bắt và bị kết án 4 năm tù. Bà đã kháng cáo nhưng tòa án trung cấp vẫn giữ nguyên phán quyết ban đầu.

Phòng giam của trại giam địa phương nơi bà bị giam giữ rất lạnh lẽo và ẩm ướt. Bà Trương không thể luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công để giữ cho bản thân khỏe mạnh, bệnh viêm mũi của bà tái phát. Bà không có đủ nước để uống cũng như để sinh hoạt. Khi người nhà mang thực phẩm đến cho bà, lính canh không chuyển lại cho bà thứ gì cả. Các nhà chức trách cũng không thông báo cho gia đình bà về vụ xét xử.

Tháng 3 năm 2002, bà Trương bị đưa đến Nhà tù Nữ Vũ Hán. Khi bà đến nơi, lính canh tịch thu tài liệu về phiên tòa mà bà giữ bên mình. Hai tù nhân giám sát bà mỗi ngày và bà không được phép nói chuyện với ai.

Bà Trương bị bắt lao động nặng nhọc từ sáng tới tối. Ban đêm, bà ngủ trên một chiếc giường lớn cùng với gần 20 người khác. Do thiếu ngủ, bà thường bị chóng mặt. Việc ngồi làm việc suốt nhiều giờ khiến mông của bà rất đau.

Hai mươi ngày sau, bà Trương bị chuyển đến đội chuyên chuyển hóa học viên Pháp Luân Công. Bà vẫn bị các tù nhân giám sát và bị tước quyền nói chuyện với các học viên khác. Bà còn bị bắt đọc các bài báo phỉ báng nhà sáng lập Pháp Luân Công và viết báo cáo tư tưởng hàng ngày.

Lúc đầu, bà làm việc không được trả tiền công. Sau đó, lính canh phát cho bà 12 nhân dân tệ một tháng.

Bị bắt giam lần nữa

Năm 2008, bà Trương lại bị bắt và giam tại một khách sạn ở thành phố Kinh Môn. Vào ban đêm, cảnh sát còng một tay bà vào giường. Một cảnh sát cáo buộc bà đã phát những tờ tiền giấy có in thông điệp về Pháp Luân Công (đây là một cách sáng tạo của các học viên để giúp nâng cao nhận thức về cuộc bức hại do sự kiểm duyệt thông tin nghiêm ngặt ở Trung Quốc). Bà cố gắng giải thích lý do cho anh ta nhưng anh ta đã xô bà ngã và còng tay bà.

Bà Trương bị giam trong bốn ngày. Cảnh sát lục soát nhà và tịch thu máy tính của bà, hơn nữa họ còn bắt bà trả 3.000 nhân dân tệ tiền bão lãnh. Mặc dù họ hứa sẽ trả lại tiền cho bà (số tiền gần bằng thu nhập một năm của bà) sau một năm nếu bà không vi phạm pháp luật, song họ chưa từng trả lại cho bà.

Tháng 8 năm 2010, bà Trương lại bị bắt giữ qua đêm tại một khách sạn. Hôm sau, cảnh sát lục soát nhà bà và đưa bà đến Trung tâm tẩy não Hồ Bắc. Tại đây, dưới áp lực to lớn, bà đã từ bỏ đức tin dù bản thân không muốn.

Sau đó, bà còn bị bắt giữ vài lần nữa, có khi tại nhà, có khi ở ngoài chợ. Trong hai lần bị bắt và giữ trong phòng thẩm vấn, bà đều bị còng tay vào ghế sắt. Bà còn bị lấy mẫu máu, chụp ảnh và điểm chỉ. Khi bà Trương không để cho họ lấy máu, cảnh sát đã ghì bà xuống và nắm lấy ngón tay bà. Họ tìm cách ngụy tạo lời khai giả và nói rằng họ sẽ tống bà vào tù bằng mọi giá.

Bị cầm tù 3 năm

Ngày 13 tháng 3 năm 2016, bà Trương và ba học viên khác bị bắt giữ vì phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Công tại huyện Sa Dương. Họ bị giam ở trong Trại tạm giam huyện Sa Dương.

Ngày 18 tháng 3, bà Trương bị đưa đến trại tạm giam Hổ Nha. Vụ bắt giữ bà được phê chuẩn vào ngày 21 tháng 4. Đến ngày 11 tháng 5, hồ sơ của bà được đệ trình lên Viện Kiểm sát huyện Sa Dương và sau đó được chuyển tới Tòa án huyện Sa Dương sau ngày 11 tháng 6. Tòa án huyện Sa Dương thông báo bản cáo trạng cho bốn học viên vào ngày 17 tháng 6.

Ban đầu phiên xét xử dự kiến diễn ra vào ngày 9 tháng 9. Nhiều học viên địa phương biết tin đã tập trung tại tòa vào sáng hôm đó để ủng hộ các học viên. Chỉ vài phút sau khi bắt đầu, tòa án quyết định hủy phiên tòa. Hai mươi lăm người trong số các học viên đang chờ ở bên ngoài bị bắt đi.

Phiên tòa được dời đến ngày 23 tháng 9 năm 2016. Người nhà của các học viên được phép tham dự phiên tòa và các luật sư đã biện hộ họ vô tội.

Tuy nhiên sau đó bà Trương vẫn bị kết án 3 năm tù, một học viên khác bị kết án 2 năm tù và mỗi người bị phạt 5.000 nhân dân tệ. Các học viên đều đã kháng cáo.

Ngày 11 tháng 12 năm 2017, mẹ của bà Trương đến Tòa án Trung cấp Kinh Môn và được thẩm phán cho biết rằng ông ta sẽ không giảm án cho bà Trương. Ông ta còn nói thêm rằng ông ta đã lên kế hoạch đưa bà Trương đến Nhà tù Nữ Vũ Hán. Tòa án Trung cấp đã ra quyết định giữ nguyên bản án ban đầu của hai học viên vào ngày 19 tháng 12 năm 2017.

Ngày 2 tháng 1 năm 2018, khi mẹ của bà Trương đến Trại giam Hổ Nha để thăm con gái, bà mới biết rằng bà Trương đã bị chuyển đến Nhà tù Nữ Vũ Hán một cách bí mật vào ngày 29 tháng 12 năm 2017.

Ngày 12 tháng 3 năm 2019, bà Trương được trở về nhà sau khi mãn hạn 3 năm tù.

Chồng ly hôn, bố qua đời

Trong khi bà Trương bị bức hại vì kiên định đức tin của mình, chồng bà đã liên tục bị cảnh sát sách nhiễu. Họ đến nơi ông làm việc để điều tra về ông và thu thập cái gọi là “bằng chứng”, điều này đã ảnh hưởng rất lớn đến công việc và cuộc sống của ông. Bởi không thể chịu đựng nổi áp lực từ phía cảnh sát, ông đã tức giận và ly hôn với vợ mình.

Trong thời gian bà Trương bị cầm tù, bố mẹ bà cũng chịu áp lực nặng nề gần như suy sụp khi người thân và bạn bè quay lưng với họ.

Do áp lực tinh thần vì mẹ bị bức hại, con gái bà cũng không thể tập trung ôn luyện để chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp trung học.

Năm 2004, bố bà Trương bị tai nạn trên đường về nhà và bị gãy chân. Ông cụ không thể đi lại hay ăn uống được và phải cần đến sự chăm sóc của mẹ bà Trương, trong khi bà cụ còn phải chăm sóc cho cháu gái. Sau khi ông có thể đi lại được bằng nạng, ba người họ đã đến nhà tù thăm nom và mang thực phẩm đến cho bà Trương, nhưng bà Trương đã không nhận được gì cả.

Tháng 10 năm 2014, bố bà Trương lại rơi vào tình trạng nguy kịch và bị cắt bỏ một chân sau ca đại phẫu. Ông ấy đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo“ để giúp giảm cơn đau buốt. Có người đã tố giác ông và cảnh sát đã đến sách nhiễu ông. Ông vô cùng sợ hãi và bị sang chấn tâm lý, và không lâu sau, ông đã qua đời ở tuổi 80.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/12/15/434859.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/1/6/198001.html

Đăng ngày 16-02-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share