Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-10-2021] Cách đây nhiều năm, tôi đã bỏ lỡ cơ hội bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng vào năm 2004 tôi có một cơ hội khác. Một người họ hàng đến chúc mừng sinh nhật bố vợ tôi đã mang đến một bài kinh văn của Sư phụ (tôi không nhớ là bài nào). Tôi đã đọc bài kinh văn buổi tối hôm đó. Khi đọc, tôi vừa vui mừng vừa tiếc nuối. Tôi cũng có cái nhìn sâu sắc hơn về cuộc sống.

Lý do tôi vui mừng là vì tôi đã được biết rất nhiều thiên cơ trong bài kinh văn. Tôi hiểu tại sao Sư phụ lại giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp ra công chúng và tại sao tôi lại được sinh ra trên thế gian. Điều tôi hối tiếc là đã không ngộ ra được nhiều năm trước – thay vào đó, tôi mải mê với công việc người thường và bỏ lỡ cơ hội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi thốt lên trong tâm: “Mình muốn tu luyện và trở thành người tốt! Mình muốn cứu người!”

Tôi bắt đầu thực hiện lời hứa của mình. Tôi giảng chân tướng về Đại Pháp cho đồng nghiệp, học sinh trong lớp, hàng xóm, đồng nghiệp cũ, đồng nghiệp và bạn bè của chồng. Cả thị trấn nhanh chóng biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Mọi người có phản ứng khác nhau. Nhìn lại, nhận thức lúc đó của tôi về các bài giảng còn nông cạn, nên cách làm việc ban đầu của tôi thật trẻ con. Giờ hồi tưởng lại, tôi vẫn thấy buồn cười về “tinh thần tiên phong” của bản thân khi đó.

Tôi đã mượn một học viên khác tất cả các bài giảng của Sư phụ để đọc. Trong khi liên tục chính lại bản thân và cứu người, tôi dần tìm ra được con đường phù hợp với mình. Tôi muốn chia sẻ cho các đồng tu nghe về những trải nghiệm của mình.

Đừng chờ đợi người khác

Phải mất một thời gian dài để có được tài liệu về Đại Pháp vì tôi sống xa các học viên khác. Vì nôn nóng bắt đầu nên tôi cảm thấy có chút lo lắng, nhưng tôi không biết phải làm gì. Có lẽ Sư phụ đã nhìn thấy tâm nguyện chân thành của tôi – tôi nhận ra rằng một bài viết trên Tuần báo Minh Huệ phù hợp với một số người nhất định, vì vậy tôi đã nhờ một người thân in ra cho tôi. Tôi đã phân phát chúng tại một công ty mà tôi quen. Đôi khi tôi cũng dùng phấn viết lên các cột điện dòng chữ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, trả lại thanh danh cho Sư phụ Đại Pháp.”

Sau đó tôi chuyển đến thị trấn và mua máy tính, một máy in và các thiết bị khác. Tôi bắt đầu làm tài liệu để giảng chân tướng.

Cơ hội mới cứu người

Vì ngày càng có nhiều học viên sống ở thành phố, nên giờ tôi đã có một môi trường giúp chỉ ra những điểm tôi cần đề cao. Tôi cảm thấy mình tiến bộ nhanh chóng. Tôi liên tục nhìn thấy những khiếm khuyết của mình và tiếp tục chính lại bản thân dựa trên các Pháp lý. Tôi cũng sử dụng các cách tiếp cận khác nhau để giảng chân tướng cho mọi người.

Các phương thức mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) sử dụng để giám sát người dân không ngừng phát triển cùng với những đổi mới trong công nghệ và điện tử. Hiện hầu hết các khu dân cư đều lắp đặt camera giám sát, điều này khiến việc cứu người của các học viên càng trở nên khó khăn hơn. Ngày càng ít học viên đến các tòa nhà để phân phát tài liệu, và đôi khi có thể tình cờ bắt gặp tài liệu bỏ đi dọc các con phố. Tôi cảm thấy rất buồn.

Tôi đọc các bài viết trên trang web Minh Huệ trong đó có các bức ảnh về các hoạt động của các học viên, chẳng hạn như các cuộc tụ họp vào Ngày Pháp Luân Đại Pháp thế giới, lễ tưởng niệm 20/7 và các sự kiện khác – những bức ảnh rất đẹp và hoành tráng. Sẽ rất tốt nếu chúng ta có thể cho mọi người xem. Được Sư phụ giúp đỡ, tôi đã có ý tưởng đăng những bài viết này ở hành lang các tòa nhà. Điều này thực hiện sẽ đơn giản và mọi người có thể nhìn thấy nội dung của nó trong nháy mắt.

Vì vậy, tôi đã tải xuống các báo cáo tin tức từ Minghui.org, và chọn những bài có màu sắc sống động, và cảnh tượng hoành tráng. Tôi đã thêm chú thích gần các bức ảnh và in chúng trên giấy dán tường A4. Tôi tìm thấy những vị trí tốt ở hành lang và dán chúng thật đẹp và vuông vắn. Một học viên khác đã giúp tôi. Một người trong chúng tôi phát chính niệm và để mắt đến xung quanh trong khi người kia dán các bài viết.

Thỉnh thoảng tôi bị phát hiện, nhưng chưa bao giờ gặp rắc rối. Có lần tôi đến một khu phố lắp đặt nhiều camera giám sát. Tôi bỏ qua sự an toàn và cố gắng nhanh chóng. Khi đi từ hành lang này sang hành lang khác, tôi bị bảo vệ tòa nhà phát hiện.

Anh ta mắng tôi: “Sao cô dám? Cô dán những thứ kia sao? Cô có gì trong tay vậy? Đưa cho tôi ngay!”

Điều này khiến tôi mất cảnh giác và lúc đầu hơi hoảng loạn. Tôi bình tĩnh lại, mỉm cười và nói: “Anh ơi, thông tin về Pháp Luân Đại Pháp này giúp mọi người minh bạch chân tướng về cuộc bức hại và có thể cứu người. Anh có thể làm gì với tài liệu đây?”

Anh ta đe dọa tôi: “Tôi là người của phòng an ninh. Tôi sẽ báo cảnh sát nếu cô không rời đi.”

Tôi tiếp tục mỉm cười và nói: “Anh là người tốt. Cũng gần đến Tết rồi. Anh sẽ không làm điều đó. Các học viên chỉ mong những điều tốt đẹp nhất cho mọi người, đó là lý do tại sao chúng tôi phân phát những tài liệu này.”

Anh ta chế nhạo: “Cô thật can đảm! Đi ngay và đừng quay lại!”

Một ngày khác, khi tôi đang dán một tấm áp phích ở hành lang, một người đàn ông đột nhiên từ bên ngoài bước vào, khiến tôi không có thời gian để trốn. Tôi vứt bỏ tâm sợ hãi của mình và mỉm cười nói với anh rằng: “Này anh, hãy thoái ĐCSTQ để được an toàn.” Anh ta gật đầu và nói: “Tôi đã làm điều đó từ lâu rồi.”

Điều này nhắc tôi nhớ đến bài thơ của Sư phụ:

“Trung Nguyên đại địa yêu vụ lam
Đại Pháp chân tướng hộ hộ truyền
Chúng sinh đắc cứu tâm tiệm minh
Cảnh dân thanh tỉnh thị bất lạn”
(Kiến Thiện, Hồng Ngâm III)

Diễn nghĩa:

Thấy cái Thiện
[Mặc dù] miền đất Trung Nguyên đầy mây mù của yêu [quái]
Chân tướng của Đại Pháp truyền tới từng nhà
Chúng sinh được cứu thì tâm dần dần sáng tỏ
Cảnh sát và nhân dân mà thanh tỉnh thì không bị vướng tầm nhìn nữa

Với sự xuất hiện của điện thoại di động và tin nhắn thoại, đây trở thành những phương pháp quan trọng để giảng chân tướng và giúp mọi người minh bạch chân tướng về Đại Pháp. Sư phụ giảng cho chúng ta rằng tất cả người dân trên thế giới đều từng là người thân của Ngài, vì vậy chúng ta không nên phân biệt khu vực hay chủng tộc. Trong vài năm qua, tôi đã cố gắng sử dụng WeChat và MMS để giúp mọi người minh bạch chân tướng và gửi ảnh về Pháp Luân Đại Pháp, để nhiều người hơn biết đến Đại Pháp.

Vì điện thoại di động bây giờ cần phải được đăng ký, điều này gây cản trở rất nhiều đến việc giảng chân tướng. Tôi hy vọng tất cả các học viên sẽ phát chính niệm để giải thể những chướng ngại còn lại do cựu thế lực tạo ra và loại bỏ bất cứ thứ gì trở ngại chúng sinh nghe và minh bạch chân tướng.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/10/29/432993.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/12/12/196958.html

Đăng ngày 11-01-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share