Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-03-2011] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mười năm trước đây, khi đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đang bức hại ác liệt các học viên. Thay vì cảm thấy sợ hãi, tâm tôi tràn đầy niềm vui và hạnh phúc khi đắc được Pháp. Với sự bảo hộ từ bi của Sư phụ trong suốt mười năm này, tôi đã chứng kiến nhiều điều kỳ diệu xảy ra. Không lời nào có thể bày tỏ hết lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ. Tôi muốn chia sẻ những trải nghiệm của bản thân với hy vọng rằng những ai đọc được chúng sẽ nhớ rằng “Pháp Luân Đại Pháp là tuyệt vời!”

Cảnh sát chìm đã nghe theo mệnh lệnh của tôi

Các viên chức Phòng 610 đã hung hãn bức hại các học viên ở vùng tôi. Để giải thể tà ác, tôi quyết định dán các tờ rơi giảng rõ chân tướng trên cửa của Phòng 610. Tôi đã đến Phòng 610 vào buổi tối, nhưng đã rời đi vì có nhiều cảnh sát chìm cạnh cửa. Tôi quay lại đó vào rạng sáng ngày hôm sau và đã dán thành công tám tờ rơi trên cửa. Khi tôi rời đi, tôi để ý có một chiếc xe cảnh sát màu trắng đang chậm rãi theo tôi ở cự ly gần. Tôi không hoảng sợ và vòng lại để đi về hướng ngược lại. Cảnh sát mặc thường phục đã ra khỏi xe và bắt đầu theo tôi. Khi anh ta đến gần sau tôi, tôi nhanh chóng vòng lại và hét lên với anh ta: “Anh kia, đừng theo tôi; hãy quay lại và đi đi, đừng nhìn lại!” Giọng tôi lớn đến mức tôi cũng ngạc nhiên. Anh ta bị giật mình và lập tức làm chính xác những gì tôi đã chỉ dẫn. Khi anh ta đã đi xa, tôi có thể thấy anh ta quay đầu hết sang trái lại sang phải, nhưng anh ta không thể quay đầu lại sau. Tôi nhìn theo anh ta đi thật xa trước khi tôi đi xuyên qua một con hẻm và rời đi.

Tay tôi dài thêm hơn 30 cm một cách kỳ lạ

Một ngày, tôi nhìn thấy rất nhiều biểu ngữ lớn lăng mạ Pháp Luân Công được treo trước lối vào khu dân cư và ở con đường vào chính. Một cửa hàng tạp hóa ở bên trái lối vào, trong khi bên phải là một phòng chơi mạt chược. Có rất nhiều người ra ra vào vào.

Tôi đã đến lối vào của khu vào khoảng 7 giờ tối, mang theo một chiếc ghế cao và một chiếc kéo. Vẫn còn nhiều người xung quanh, nên tôi đã phát chính niệm: “Từ thời khắc này, không ai đi lại xung quanh nữa.” Ngay sau đó, cả con phố bỗng trở nên yên tĩnh và không còn ai xung quanh nữa.

Tôi đứng trên chiếc ghế và dùng kéo để cắt một bên dây thừng treo biểu ngữ. Khi tôi cắt dây bên kia, tôi nhận ra sợi dây thừng bên này cao hơn bên đã cắt ít nhất là 30 cm. Tôi cố cắt sợi dây nhưng không được. Thời khắc đó, cánh tay tôi đã dài ra hơn 30 cm một cách thần kỳ và tôi đã có thể cắt sợi dây thừng. Sau đó, cánh tay tôi trở lại kích thước bình thường. Tôi đã ném những tấm biểu ngữ và dây thừng vào một thùng rác to rồi trở về nhà.

Các nhân viên bảo vệ bị giữ đứng yên

Một lần, khi tôi đang phân phát tài liệu giảng rõ chân tướng, một nhân viên bảo vệ vốn không biết về chân tướng đã bước đến và tóm lấy tôi. Tôi bảo anh ấy: “Hãy giúp tôi mang những thứ này.” Sau đó, anh ấy đã mang giúp tôi đồ đạc trong đó có các tài liệu giảng chân tướng và bước đi trước, còn tôi theo sau anh ta. Khi chúng tôi đến phòng bảo vệ, một nhóm người đột nhiên xuất hiện và tách chúng tôi ra. Tôi tự nghĩ: “Mình có nên nhân cơ hội này để bỏ trốn không nhỉ?” Tôi đã quyết định không bỏ đi vì chạy trốn không giúp tôi chứng thực Pháp hay giúp người bảo vệ biết được chân tướng. Với những suy nghĩ đó, nhóm người kia đột nhiên biến mất. Sau đó tôi theo anh ấy vào phòng bảo vệ và anh ấy đã đưa tài liệu cho người giám đốc. Một nhân viên bảo vệ khác nói tôi sẽ bị đưa đến đồn công an. Tôi liền nói lớn: “Đừng nói linh tinh. Không ai trong các anh được cử động và đừng bức hại các học viên.” Ngay lập tức hai người bảo vệ bị đông cứng lại và không thể di chuyển, kể cả những nét biểu lộ trên mặt. Tôi sau đó đã giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho tất cả mọi người trong phòng. Người giám đốc đã đọc tài liệu, rồi đưa trả lại cho tôi bằng cả hai tay, và cảm ơn tôi vì đã giúp ông biết về chân tướng và nhắc nhở tôi giữ an toàn.

Trong khi chúng tôi nói chuyện, một người bước vào và nhận thấy hai người bảo vệ trông lúng túng. Anh ấy đẩy họ, nhưng họ không phản ứng lại hay di chuyển chút nào. Khi tôi rời đi, tôi nói với những người bảo vệ: “Sau này các anh không nên can nhiễu đến những nỗ lực cứu độ chúng sinh của các học viên nữa. Nhiệm vụ của các anh là bắt những người xấu.

Qua chứng thực Pháp, tôi đã ngộ được những lời giảng của Sư phụ:

“Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực”

(Sư đồ ân, Hồng Ngâm II)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/3/3/征文选登–手臂瞬间长出一尺多-236840.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/3/27/124066.html
Đăng ngày 03-04-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share