Bài viết của một học viên tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-03-2011]

Tôi đã “bay” để thoát khỏi nguy hiểm

Khi tôi chuẩn bị đi làm vào khoảng 9 giờ sáng ngày 25 tháng 04 năm 2001, một vài cảnh sát đã đến. Họ chặn không cho tôi rời đi và cố bắt giữ tôi. Niệm đầu sơ khởi của tôi là tôi sẽ không hợp tác với những yêu cầu của họ chút nào và không để bị bắt giữ. Tôi đã thuộc kinh văn “Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực” mà tôi mới nhận ngày hôm trước. Khi đó tôi nghe thấy giọng Sư phụ nói: “Vô luận trong hoàn cảnh nào cũng không hề theo yêu cầu, mệnh lệnh hay chỉ thị của tà ác. [Nếu] mọi người đều làm như thế, [thì] hoàn cảnh đã không đến thế này.” (Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực, Tinh tấn yếu chỉ II). Tôi không lúng túng, và từ “bay” xuất hiện trong đầu tôi, để tôi thoát đi.

Tôi giữ bình tĩnh và cầu xin Sư phụ gia trì. Các nhân viên cảnh sát đang gác ngoài cổng, vì thế tôi nhanh chóng tới sân sau và thấy rằng một tòa nhà cũ hỏng có một khe hở trên trên mái. Một niệm đầu trong tâm nói với tôi đây là lối thoát của tôi. Một lực mạnh mẽ lập tức đẩy tôi về phía trước, và bằng một vài sải chân tôi đã qua khỏi khe hở và ở ngoài mái nhà. Một cảnh sát đã nhìn thấy tôi và la lên: “Chị ta trốn rồi! Chị ta trốn rồi!” Họ nôn nóng cố gắng nhưng không thể lên được trên mái. Nhờ sự gia trì của Sư phụ, tôi đã trốn thoát được ngay trước mặt cảnh sát.

Khi một học viên đang đi trên con đường thành Thần, mọi sự việc sẽ là một vấn đề đơn giản khi chính niệm mạnh mẽ, và công năng mà Sư phụ đã ban cho các học viên sẽ khởi tác dụng. Sư phụ đã cho phép các đệ tử của Ngài triển hiện công năng, và đó là sự triển hiện của chính niệm của một đệ tử.

Trốn thoát khi các cảnh sát ngáy ngủ với đôi mắt mở

Ngày 14-02-2007, một đồng tu và tôi đã đến vùng ngoại ô để phát tài liệu Đại Pháp, và chúng tôi đã bị bắt đưa về đồn cảnh sát. Tôi dứt khoát phủ nhận khổ nạn mà tà ác tạo ra cho tôi, và đã phát chính niệm để giải thể tất cả các sinh mệnh và nhân tố tà ác trong các không gian khác tại đồn cảnh sát mà bức hại các học viên. Đồng thời tôi cũng nói với cảnh sát chân tướng về Pháp Luân Công. Quan trọng hơn, tôi đã làm theo những gì Sư phụ đã giảng, sau đó hướng nội, và đã tìm ra nguyên nhân gây ra sơ hở, rồi chính lại bản thân bằng Đại Pháp. Sau đó tôi phát chính niệm mạnh mẽ, hoàn toàn phủ nhận sự an bài của cựu thế lực, và chỉ theo an bài của Sư phụ.

Một cảnh sát bước tới và nhắc nhở rằng đã là nửa đêm. Tôi xuất ra một niệm đầu khác và xin Sư phụ gia trì để tiêu diệt tà ác ở đó đang bức hại các học viên. Tôi cảm nhận mình không thuộc về nơi này và tôi phải ra khỏi đó. Hai cảnh sát thẩm vấn tôi thấy rằng không thể lấy được bất kỳ thông tin gì từ tôi, nên họ dừng thẩm vấn, đóng cửa lại, và ngồi trên giường xem TV. Sau một lúc, họ bắt đầu ngáy, mặc dù vẫn đang mở mắt. Tôi đứng dậy trong khi vẫn phát chính niệm: “Cả hai người đừng cử động. Cứ ngủ đi. Tôi đi đây.” Tôi mở cửa và có thể nghe thấy tiếng của một cảnh sát đang nói với các học viên ở phòng bên cạnh. Tôi đi qua hành lang và bước đến cánh cửa thứ hai. Tôi tháo chốt cửa và mở nó một cách dễ dàng. Trước sự ngạc nhiên của tôi, con gái tôi đang đứng đó đợi. Lúc đó là 3 giờ sáng. Con gái tôi cũng ngạc nhiên và vui mừng nói: “Mẹ, đây không phải là một giấc mơ đâu đúng không?” Tôi nói: “Không đâu. Chúng ta đi thôi.” Chúng tôi bước xuống và ra khỏi cổng. Sau khi chúng tôi đi bộ khoảng 100 mét, một chiếc xe taxi đi tới và chúng tôi lên xe về nhà.

Tôi, một đệ tử, với sự gia trì của Sư phụ, đã bước những bước vững vàng trên hành trình trợ Sư Chính Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/3/10/征文选登–在警察面前“起飞”脱险-237038.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/3/26/124050.html
Đăng ngày 07-04-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share