Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-10-2021] Nghe bài hát “Đường về” (“Hồi quy lộ”), khiến tâm tôi dấy lên nhiều thắc mắc. Bài hát mở đầu bằng câu: “Con đường nhân sinh dài đằng đẵng, hỏi đâu là đường về? Nghìn năm luân hồi duyên trần gian, trong khổ không biết khổ.”
Bài hát nhắc tôi tự vấn mình: “Mục đích của đời người là gì? Tại sao chúng ta sống? Tại sao có sinh, lão, bệnh, tử? Chúng ta sống chỉ để chịu đựng và sống trong ảo mộng sao?” Nhiều câu hỏi đã luôn làm tôi băn khoăn. Tôi hiểu rằng chúng ta đã luân hồi đời này qua đời khác, làm tổn thương người khác vì danh và lợi, nên tôi tự hỏi mình: “Tôi có muốn sống như vậy trong cả quãng đời này không?”
Tôi sinh vào ngày mồng 7 tháng Giêng âm lịch năm 2000. Nó đáng lẽ đã là một thời khắc rất vui vẻ của gia đình tôi, nhưng tôi bị sứt môi bẩm sinh và chỉ nặng 2,2 kg. Do biến chứng trong lúc chuyển dạ, bác sỹ đã phải sử dụng kẹp để đưa tôi ra với thế giới này. Ông trời đủ từ bi để cho tôi sống vì bà tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Mẹ tôi không thèm ngó ngàng đến tôi vì dị tật của tôi. Mẹ đã gây rắc rối cho bố tôi và những thành viên khác trong gia đình, và bà đã định giết tôi. Bố mẹ tôi ly dị khi tôi lên ba tuổi và tôi sống cùng bố và bà nội. Nhìn những đứa trẻ khác có bố mẹ, tôi cảm thấy buồn và mặc cảm. Khi mọi người hỏi mẹ có bao giờ đến thăm tôi hay không, tôi im lặng. Nếu họ ép tôi trả lời, tôi sẽ cố gắng biện giải cho bản thân và họ sẽ không hỏi gì thêm.
Bà nội thường đọc cuốn Chuyển Pháp Luân cho tôi nghe khi tôi còn nhỏ. Tôi thích ngắm nhìn bức hình của Sư phụ và thường quỳ lạy Sư phụ. Tôi cũng sẽ giúp bà tôi viết “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” trên những tấm thẻ nhỏ mà chúng tôi sử dụng để giảng chân tướng.
Gia đình tôi phần lớn đều phản đối bà nội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Các học viên sẽ đến học Pháp hàng tuần và tôi thường tham gia. Tôi không biết tu luyện thực sự là gì trong thời gian đó. Tôi chỉ biết tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành một người tốt hơn.
Bà nội tôi và một học viên khác bảo tôi rằng tôi may mắn được chuyển sinh vào một gia đình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Họ nói rằng người mẹ thực sự của tôi, người đã sinh ra chủ nguyên thần của tôi, đang ở trên thiên thượng chờ tôi quay trở về. Mặc dù tôi không biết chủ nguyên thần là gì, tôi tin rằng người mẹ thực sự của mình ở trên thiên thượng. Sau này, khi tôi gặp khổ nạn, tôi thường tìm kiếm trên bầu trời và ngắm các vì sao, nghĩ về người mẹ của mình trên thiên thượng.
Năm 2017, bà nội tôi qua đời vì nghiệp bệnh. Đó là thời gian khó khăn đối với tôi. Vì gia đình tôi không hiểu chân tướng, họ oán hận Đại Pháp. Họ đổ tội rằng Đại Pháp phải chịu trách nhiệm cho cái chết của bà nội tôi. Tôi có suy nghĩ tương tự vào thời điểm đó, nhưng những suy nghĩ này nhanh chóng biến mất bởi vì tôi biết vẻ đẹp và sự kỳ diệu trong tu luyện Đại Pháp. Tuy nhiên tôi vẫn rất buồn.
Bởi vì tôi bị ảnh hưởng mạnh mẽ bởi văn hóa Đảng, tôi trở nên ích kỷ và tự ti. Tôi tranh giành vì danh và lợi cá nhân, làm tổn thương người khác, nói dối và uống rượu. Dù tôi xấu tệ, Sư phụ vẫn không bao giờ từ bỏ tôi. Tôi luôn gần gũi với một phụ nữ lớn tuổi khác cũng là một học viên. Bà ấy sẽ bảo tôi phải tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và trở thành một người tốt hơn.
Cuối cùng tôi hiểu rằng tôi không thể tiếp tục lãng phí cuộc sống của mình, do đó tôi hỏi xin bà một cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi bắt đầu hiểu ý nghĩa thực sự của việc tu luyện. Tu luyện là một quá trình phản bổn quy chân, loại bỏ mọi chấp trước, và đạt đến trạng thái vô vi. Tôi cần tu luyện để trở nên từ bi hơn, nghĩ cho người khác, và đề cao tiêu chuẩn đạo đức của mình. Tôi cũng hiểu mối quan hệ giữa đức và nghiệp.
Tôi thật may mắn đã đắc Pháp trong thời kỳ tối hậu này. Tạ ơn Sư phụ từ bi vĩ đại, vì đã không buông bỏ con và đã chọn con, tịnh hóa cho con giữa những hối hả, bộn bề nơi thế gian. Tôi vẫn có nhiều chấp trước chưa được loại bỏ, đặc biệt là những chấp trước về tình cảm nam nữ. Tôi sẽ thanh trừ những chấp trước này, làm tốt, tu luyện tâm tính, học Pháp tốt và theo Sư phụ trở về nhà.
Nhìn lại 21 năm qua, tôi đã bồi hồi trong mê. Nếu ai đó hỏi tôi: “Bây giờ bạn có hạnh phúc không?” Tôi sẽ đáp: “Có, bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/10/22/432773.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/11/29/196781.html
Đăng ngày 19-12-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.