Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Hồng Kông

[MINH HUỆ 14-04-2021] Trong quá trình chia sẻ với các đồng tu, tôi nhận thấy rất nhiều đồng tu đều lo lắng về việc con cái họ chơi trò chơi điện tử. Tôi muốn chia sẻ cách tôi giúp con trai mình từ bỏ trò chơi điện tử.

Một lần, tôi đưa con gái Jenny, khi đó lên 5 tuổi, tới nơi làm việc cùng tôi. Jenny nhìn lên trời và hỏi: “Mẹ ơi, cái gì có thể bay trên trời?” Tôi nói với cháu rằng chim chóc và các vị thần có thể bay trên bầu trời. Cháu liền hỏi tôi làm thế nào để trờ thành một vị thần.

Tôi nói: “Khi về nhà mẹ có thể chỉ cho con một cuốn sách. Cuốn sách này có thể chỉ cho con cách để trở thành một vị thần.” Cháu đã vô cùng thích thú khi nghe tôi nói vậy.

Sau đó khi về nhà tôi hoàn toàn quên cuộc hội thoại này giữa tôi và Jenny. Đến giờ đi ngủ, Jenny ngồi trên giường tôi và nói: “Mẹ nói sẽ chỉ cho con một cuốn sách mà.” Tôi cười và lấy ra cuốn Chuyển Pháp Luân. Vừa nhìn thấy ảnh của Sư phụ, cháu liền quỳ xuống và cúi lạy Sư phụ.

Jenny nói: “Khi em trai của con quay về, chúng ta nên bảo em trai cúi lạy chào Sư phụ nữa.” Con trai tôi, George, khi ấy lên bốn tuổi. Như vậy, từ năm 2005, nhà tôi có ba người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng nhau.

Jenny và George đã sớm có thể ngồi song bàn trong một tiếng đồng hồ. Chúng cũng có thể đọc cuốn Chuyển Pháp Luân bản chính thể, trừ khi gặp những từ khó.

Sư phụ ban phép lạ và phước lành cho con tôi

Sau khi tu luyện, các con tôi thường gặp nhiều sự việc thần kỳ. Một lần khi chúng tôi còn ở Trung Quốc, Jenny sờ lên đầu sau khi tập luyện bài công pháp thứ năm. Cháu nói: “Làm thế nào mà tóc của con mọc nhanh như vậy?” Ngày đầu tiên chúng tôi trở lại Hồng Kông là ngày sinh nhật của George. Cháu liên tục mỉm cười và nhìn lên bầu trời: “Tuyệt quá, hãy tiếp tục đánh trống.“ Cháu nói rằng những thiên binh thiên tướng trên trời đang đánh trống chúc mừng sinh nhật cháu.

Các con tôi đôi khi có những triệu chứng như bị sốt. Nhà trường sẽ gọi cho tôi và yêu cầu tôi đến trường đón con về. Nếu tôi đang giảng chân tướng ở điểm du lịch, tôi sẽ nhờ cô giáo đưa điện thoại cho con tôi và nói: “Con hãy niệm hai câu: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Con sẽ có thể hồi phục nhanh chóng. Mẹ không thể tới đón con được vì mẹ đang giảng chân tướng ở bên ngoài.” Sau một lúc, tôi được thông báo không cần tới đón con nữa vì cháu đã hết sốt.

Một lần George bị đau bụng sau khi từ trường về nhà. Tôi lấy một cuốn vở và nói cháu chép xuống 9 chữ chân ngôn. Sau khi chép một vài lần cháu đã thấy ổn và chạy ra ngoài chơi.

Một lần khác khi George bị sốt cao, mặt của cháu trở nên đỏ hồng và nói năng không được rõ ràng. Tôi đã phát chinh niệm cho cháu và kiên định đi tới điểm giảng chân tướng cho khách du lịch. Ngày hôm sau, khi George tới trường, giáo viên hỏi cháu đã đi gặp bác sỹ chưa. George nói cháu không đi. Sau khi biết rằng chúng tôi là những học viên Pháp Luân Đại Pháp, các thầy cô giáo và nhân viên ở trường đều luôn có ấn tượng tốt về George.

Con tôi đi lệch khỏi Đại Pháp

Chồng tôi đã trở về từ Trung Quốc và dành nhiều thời gian hơn cho các con. Tôi thường rất mệt sau khi trở về nhà từ điểm giảng chân tướng cho khách du lịch, vì vậy tôi có ít thời gian để học Pháp và luyện công với các con. Lịch học Pháp ở nhà thậm chí đôi khi còn bị hủy.

Tôi đặt toàn bộ tâm trí vào việc giảng chân tướng và ít khi có thời gian dành cho con. Tôi bắt đầu nhận ra rằng George luôn luôn ngồi trước màn hình máy tính và từ chối học Pháp với Jenny và tôi. Trước đây, cháu luôn luôn muốn học cùng chúng tôi khi tôi gọi nhưng bây giờ cháu không hề tỏ ra hứng thú.

Vào năm 2015, hơn 30 học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Hồng Kông đã đệ đơn kiện Giang Trạch Dân và Lương Chấn Anh, cựu trưởng đặc khu Hồng Kông. Thật đáng tiếc, George đã từ chối ký tên vào đơn kiện.

Việc giải thích cho George không dễ dàng và tôi bắt đầu lo sợ George sẽ đi lệch khỏi Đại Pháp. Tôi không hiểu nhiều về khái niệm trò chơi điện tử và nghĩ rằng chúng khá bình hòa. Nhưng mọi việc hoàn toàn khác khi tôi nhìn thấy George ngồi trên giường chơi điện tử với những tia sáng xanh phát ra, đôi khi George còn hét lớn.

Sau đó chúng tôi chuyển đến ở với mẹ chồng tôi. Sau đó, tôi thấy nhiều cảnh đáng sợ và khủng khiếp trong các trò chơi điện tử của George, bởi vì tất cả đều xoay quanh việc giết người. Tôi quyết tâm đưa cháu trở lại tu luyện và giúp cháu từ bỏ trò chơi điện tử.

Con trai tôi quay trở lại với Đại Pháp

Tôi đã cầu xin Sư phụ ban cho tôi trí huệ để giúp đỡ George. Tôi bắt đầu phát chính niệm hướng vào máy tính và loại bỏ tất cả tà ác đang thu hút cháu vào trò chơi điện tử. Tôi cũng nghĩ sẽ sử dụng thần sấm và thần sét để tiêu trừ tất cả những can nhiễu tà ác từ máy tính.

Một lần tôi đã có thể ngồi xuống nói chuyện với George. Tôi có một trường từ bi mạnh mẽ và tôi hỏi cháu: “Mẹ hy vọng có thể chia sẻ với con một chút, bởi vì mẹ vừa thấy con chơi những trò chơi điện tử kia.”

Cháu ngồi xuống một cách ngoan ngoãn và tôi bắt đầu chia sẻ. Tôi hỏi: “Con có làm hại hay giết bất cứ sinh mệnh nào không?” Cháu nói không. Tôi lại hỏi: “Vậy tại sao mẹ lại thấy con đang giết và làm hại đối thủ của con cho tới khi nó bị chảy máu trong trò chơi điện tử?”

Cháu nói: “Những người này không chết và họ sẽ sống lại.” Tôi nói: “Không phải là không chết, mà họ chỉ muốn tiếp tục đánh nhau với con.”

Tôi tiếp tục: “Họ có phải người xấu không? Con có muốn giết họ không? Mẹ nhớ cách đây vài năm con và Jenny đã từng khóc khi bố con giết chết một con gián. Con đã rất thiện lương. Nhưng bây giờ để thỏa mãn dã tính của bản thân con lại đi làm hại nhiều sinh mệnh. Làm sao con có thể tu luyện nếu con giết hại và nợ nghiệp như vậy?”

George khóc và nói: “Bây giờ con hiểu rồi.” Cháu đã hứa sẽ không bao giờ chơi trò chơi điện tử nữa.

Từ đó George trở nên vô cùng tinh tấn. Ngoài việc trở nên ôn hòa hơn, George cũng bắt đầu tự học Pháp và luyện công. Cháu nhận thức được rằng mình đã bỏ lỡ nhiều cơ hội tu luyện, chẳng hạn như việc kiện Giang Trạch Dân.

Để bù đắp cho những gì mình đã bỏ lỡ, cháu bắt đầu giảng chân tướng cho các giáo viên, hiệu trưởng và các bạn học của mình bằng cách mang cho họ những cuốn sách Đại Pháp để đọc và viết thư giảng chân tướng.

Cháu cũng bắt đầu làm nhiều việc nhà hơn và đến điểm luyện công chung vào thứ bảy và chủ nhật hàng tuần. Sau khi luyện công chung xong, cháu sẽ phát Tuần báo Minh Huệ, giảng chân tướng và giúp mọi người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức thanh thiếu niên của ĐCSTQ.

Mối tiền duyên với hai người đàn ông ở công viên

Công viên là một nơi rất tốt để giảng chân tướng bởi vì các học viên đều đang cố gắng cứu người và chúng tôi đã tạo ra một môi trường tốt. Một lần một cảnh sát phản đối chúng tôi phát bùa may mắn và những tờ báo giảng chân tướng.

Tôi đã nghe thấy một học viên nói với vị cảnh sát: “Chúng tôi không phải là một tổ chức nào cả. Tôi coi những người ở đây như bạn của tôi và tôi chỉ muốn họ xem tờ báo mới này.”

Một lần chúng tôi gặp hai người đàn ông đang ngồi nói chuyện trên một băng ghế. Tôi bước tới và đưa họ một tờ báo mới. Một trong số họ nói: “Không được nói xấu ĐCSTQ. Ai nói xấu tôi sẽ đánh người đó.”

Người đàn ông định vung nắm đấm của mình nhưng đã rút lại sau khi thấy tôi không cử động gì cả. Sau khi nghe nói rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, ông ấy lại nâng nắm đấm lên và nói: “Tôi chỉ muốn đánh các học viên Pháp Luân Đại Pháp.” Nhưng một lần nữa, ông lại kiềm chế bản thân.

George và tôi rất quyết tâm, và Jenny đang phát chính niệm ở bên cạnh chúng tôi. Người đàn ông thứ hai lịch sự hơn, ônh ấy nói với chúng tôi rằng hãy rời đi vì họ là những người theo đạo thiên chúa. George và tôi bắt đầu giảng chân tướng cho hai người đàn ông. Dần dần, thái độ của người đàn ông đầu tiên bắt đầu thay đổi theo chiều hướng tốt hơn. Tôi bước sang một bên trong vài phút, vì tôi phải nhận một cuộc điện thoại quan trọng. Sau khi nói chuyện điện thoại vài phút, tôi thấy George cúi xuống trước mặt những người đàn ông. Tôi lo lắng và chạy đến chỗ họ. Hóa ra là George đang lau phân chim dính vào quần của người đàn ông trước đó đã muốn đánh chúng tôi.

Người đàn ông đó đã thay đổi thái độ và xin lỗi vì đã muốn đánh tôi vài phút trước đó. Ông ấy nói với chúng tôi rằng ông đã từng là xã hội đen và luôn gây gổ khi bất đồng ý kiến với ai đó.

Chúng tôi nói với ông ấy rằng chúng tôi sẽ không để ý nhiều về hành động của ông ấy và đã quên những gì đã xảy ra. Người đàn ông nói: “Từ bây giờ, tôi sẽ tôn trọng tất cả các học viên Pháp Luân Đại Pháp.” Tôi cũng đã giúp người đàn ông đó thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó.

Khi rời khỏi công viên, chúng tôi rất xúc động. Tôi hỏi George cháu có giúp người đàn ông kia thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó không. George nói cháu không có cơ hội nói chuyện với ông ấy về việc này và hỏi tôi người đàn ông nói chuyện với tôi có thoái đảng không.

Tôi nói với cháu rằng tôi đã giúp ông ấy thoái đảng và George khen tôi đã làm tốt. Tôi cũng khen George vì đã lau sạch phân chim trên giày của người đàn ông. Hành động của George đã khiến người đàn ông cảm động và người đàn ông đó đã thay đổi theo chiều hướng tốt hơn. Chúng tôi nói đùa và nói rằng chú chim đó cũng rất giỏi, vì nó đã giúp thay đổi thái độ của người đàn ông. Tất cả chúng tôi đều cười vui vẻ.

Chúng tôi mong rằng sẽ cùng các đồng tu tu luyện thật tốt trên chặng đường cuối cùng này và cứu được nhiều chúng sinh hơn nữa. Chúng tôi sẽ nỗ lực tinh tấn hơn nữa và trở về nhà cùng Sư phụ.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/14/423327.html

Bản tiếng Anh https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/10/193631.html

Đăng ngày 08-11-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share