Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-09-2021] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 2013. Cả sức khỏe thể chất và tinh thần của tôi đều được cải thiện rất nhiều. Tôi biết ơn Sư phụ đã cho tôi cơ hội để tu luyện, và không lời nào có thể diễn tả lòng biết ơn của tôi. Tôi muốn chia sẻ một số kinh nghiệm của mình với các bạn.

Hướng nội và tu luyện bản thân

Tháng 8 năm 2019, chị dâu và tôi về vùng nông thôn để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Có người bị lừa dối bởi những tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã báo chúng tôi và cảnh sảt địa phương đã bắt chúng tôi. Chúng tôi bị đưa tới Phòng An ninh nội địa của huyện và bị giam giữ trong 10 ngày.

Trong khi tôi bị giam giữ, cảnh sát đã liên tục đe dọa tôi. Tôi đã sợ hãi và không ra ngoài nói chuyện với mọi người về Đại Pháp trong một thời gian dài sau đó. Trước khi xảy ra sự việc này, tôi thường lái xe máy chở chị dâu và chúng tôi giảng chân tướng cho mọi người. Chị dâu tôi không sợ, hễ gặp ai là chị nói chuyện. Đôi khi tôi đứng sang một bên và phát chính niệm hoặc tham gia cùng chị nói chuyện với mọi người; tôi ghi lại tên của những người muốn thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó trong khi chị nói chuyện với họ. Chúng tôi đã phối hợp rất tốt.

Tôi hướng nội tìm chấp trước ngăn cản tôi ra ngoài; tôi đã tìm thấy nhiều, bao gồm tâm ích kỷ, tâm sợ hãi, tâm phụ thuộc, truy cầu an nhàn, tự bảo vệ bản thân, và tâm phân biệt đối xử. Tôi đã cầu xin Sư phụ giúp tôi: “Sư phụ, con không muốn bất kỳ chấp trước nào trong những chấp trước này.”

Tôi hiểu rằng để loại bỏ những chấp trước này, tôi phải vượt qua chúng và không nên bị chúng ngăn trở. Cựu thế lực muốn hủy diệt con người và lợi dụng những chấp trước của con người để bẫy họ. Tôi không được rơi vào cái bẫy của chúng. Sư phụ đã giảng cho chúng ta Pháp của vũ trụ để cứu chúng ta. Tôi bắt đầu đọc Pháp và phát chính niệm thường xuyên để loại bỏ những chấp trước này.

Sư phụ đã giảng:

“Đệ tử Đại Pháp là hy vọng của nhân loại, mà còn là hy vọng duy nhất. Cứu độ chúng sinh là sứ mệnh của chúng ta, trách nhiệm trọng đại, chỉ có tu luyện tốt tự mình mới có thể làm tốt việc đệ tử Đại Pháp cần phải làm.” (Lời chúc gửi Pháp hội Châu Âu tại Paris 2017)

“Giảng chân tướng, cứu chúng sinh, đó chính là điều chư vị cần làm, trừ đó ra thì không có điều chư vị cần làm, trên thế gian này không có điều chư vị cần làm.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2015)

Tôi ngộ rằng sứ mệnh của các học viên là cứu người. Tôi luôn nhắc nhở bản thân về lời giảng của Sư phụ và quyết định trở thành một người tu luyện chân chính.

Tôi tăng cường chính niệm của mình, vượt qua nỗi sợ hãi và khích lệ bản thân bằng lời giảng của Sư phụ. Tôi quyết tâm tinh tấn làm ba việc. Tôi lại ra ngoài đến vùng nông thôn cùng chị dâu để nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp.

Hoàn thành thệ ước tiền sử của chúng ta để cứu nhiều người hơn

Tôi cảm thấy tự hào về mình khi tôi ra ngoài và nói chuyện với mọi người trong lần đầu tiên sau khi tôi ra khỏi trại tạm giam. Tôi phát chính niệm trong khi lái xe máy và nhẩm đọc Pháp của Sư phụ:

“Hãy vứt bỏ bất kể tâm nào, điều gì cũng chẳng nghĩ, lại làm hết thảy những gì mà đệ tử Đại Pháp nên làm, hết thảy đều ở trong ấy cả mà.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC 2001-Đạo Hàng)

Tại một ngôi nhà, một số người đang chơi mạt chược. Sau khi xuống xe máy, chị dâu tôi bước thẳng đến cửa và nói: “Tôi mang một số quyển sách nhỏ để các anh chị đọc. Thông tin trong đó có thể mang lại lợi ích cho các anh chị và giúp các anh chị được an toàn. Virus Vũ Hán đang lây lan khắp nơi, và tất cả mọi người đều mong được an toàn. Cho dù anh chị có địa vị cao tới đâu và giàu có đến mấy, anh chị chỉ có thể tận hưởng những điều này nếu anh chị an toàn. Một số giáo sư đã chết vì virus Vũ Hán. Họ giàu có và quyền lực, nhưng họ bất lực khi đối mặt với virus. Chỉ Đại Pháp mới có thể cứu người.” Hầu hết mọi người đều nhận các cuốn sách nhỏ.

Trong khi chị phân phát các cuốn sách nhỏ, chị nói với họ: “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã dùng tiền của chính mình để làm những cuốn sách này. Xin hãy chuyển nó cho bạn bè và người thân của các anh chị sau khi các anh chị đọc chúng để họ cũng có thể hiểu về Pháp Luân Đại Pháp và được ban phúc. Các anh chị sẽ tích được công đức vô lượng nếu anh chị làm như vậy.” Tất cả họ đều đồng ý.

Sau đó, chị dâu tôi giải thích về tầm quan trọng của việc thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó để đảm bảo cho họ có một tương lai an toàn. Hầu hết họ đều chấp nhận những lời chị nói và đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức của nó. Chỉ có một người đàn ông không chấp nhận những lời của chị. Chúng tôi không bị động tâm bởi ông ấy. Chúng tôi đưa cho họ những tài liệu giải thích về Pháp Luân Đại Pháp và về cuộc bức hại và cho họ những tấm bùa hộ mệnh của Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi nói với họ rằng thường xuyên nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân Thiện Nhẫn hảo” có thể mang lại may mắn cho họ và giúp họ vượt qua các tai họa một cách an toàn. Tất cả họ đều cảm ơn chúng tôi. Chứng kiến mọi người đang thức tỉnh, chúng tôi đều cảm tạ Sư phụ.

Sau đó chúng tôi lái xe đi tới một ngôi nhà khác. Một người đàn ông đang ngồi hóng mát trước quạt điện. Chúng tôi xuống xe và tiến đến chỗ ông ấy. Ông ấy hỏi tại sao chúng tôi tới thăm. Chị dâu tôi nói với ông ấy rằng chúng tôi muốn tặng ông một cuốn Thiên tứ Hồng phúc (Trời ban Phúc lớn-một tập san định kỳ của Minh Huệ) để đọc. Ông ấy rất vui và mời chúng tôi ngồi. Ông ấy cũng muốn mời chúng tôi uống trà, chúng tôi cảm ơn ông ấy và nói với ông ấy rằng chúng tôi không khát.

Chúng tôi hỏi liệu ông đã đọc những tập san này trước đó hay chưa, và ông ấy nói: “Chưa.” Chị dâu tôi nói: “Nếu ông muốn đọc, tôi có thể tặng ông cuốn chân tướng (một tập san khác của Minh Huệ). Chúng có nội dung khác nhau.” Ông ấy nói: “Tôi sẽ đọc chúng.” Sau đó chúng tôi hỏi liệu ông ấy đã từng nghe nói về việc thoái ĐCSTQ và các tổ chức của nó để có một tương lai an toàn hay chưa. Ông nói rằng ông chưa nghe thấy điều đó và ông chỉ gia nhập Đoàn và Đội khi còn nhỏ. Chúng tôi giải thích rằng hàng triệu người Trung Quốc đang thoái ĐCSTQ và nói với ông rằng khi mọi người thoái ĐCSTQ, họ đã nhận được phúc báo và được bảo vệ khi tai họa xảy ra. Ông ấy sẽ có một tương lai tươi sáng. Ông ấy vui vẻ nói: “Thật tốt! Xin hãy giúp tôi thoái.” Sau đó ông nói cho chúng tôi tên của mình và cảm ơn chúng tôi. Chúng tôi đều rất vui khi một sinh mệnh khác được cứu.

Chúng tôi lại đi tiếp. Khi chúng tôi đi qua một ngôi nhà cũ, nhỏ bé và đổ nát, tôi nhận thấy một ông lão đang rửa đũa. Chúng tôi dừng xe. Chị dâu tôi đi tới ngôi nhà khác, nhưng tôi lại đi đến ngôi nhà nhỏ.

Tôi chào ông cụ. Sau đó tôi thấy một bà cụ cũng đang ở trong ngôi nhà; ông nói rằng bà là vợ ông. Tôi trò chuyện một lúc cùng ông và biết rằng ông đã 80 buổi và mắc nhiều bệnh. Tôi hỏi: “Ông đã bao giờ nghe nói về Pháp Luân Đại Pháp chưa?” Ông đáp: “Chưa.” Tôi lại hỏi: “Ông đã từng gia nhập Đội thiếu niên tiền phong không?” Ông trả lời tôi một cách tự hào: “Có và tôi thậm chí còn làm đội trưởng Đội thiếu niên tiền phong. Khi tôi làm đội trưởng, mọi người đều thích tôi vì tôi làm việc chăm chỉ và có thể chịu đựng khó khăn.”

Tôi nói: “Cháu có thể nói rằng ông là một người tốt ngay khi cháu nhìn thấy ông. Cháu có thể giúp ông thoái Đội thiếu niên tiền phong để đảm bảo cho ông một tương lai tươi sáng được không? ĐCSTQ cổ súy thuyết vô thần. Nó đấu trời, đấu đất, đấu với người. Nó chống lại thần và phạm nhiều tội ác lớn. Trời sẽ diệt ĐCSTQ, và đó là lý do tại sao Trung Quốc có rất nhiều tai họa trong năm nay. Người ta chỉ có thể được an toàn nếu họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức của nó.”

Ông lão đáp ngay: “Xin hãy giúp tôi thoái. Tôi muốn chúng tôi được an toàn.” Vợ ông sau đó nói với tôi: “Tôi không gia nhập tổ chức nào. Tôi chỉ muốn chúng tôi được an toàn.” Tôi nói với bà: “Bà sẽ được trời ban phúc nếu bà và chồng thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và ‘Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Bà nói một cách cảm kích “Cảm ơn cháu gái.” Tôi đáp: “Bà ơi, không cần cảm ơn cháu. Bà hãy cảm ơn Sư phụ của chúng cháu!”

Sau khi chào hai vợ chồng ông bà, tôi vui vẻ rời khỏi ngôi nhà nhỏ. Tôi lên xe máy và lái đi đón chị dâu. Tôi nghĩ trong khi lái xe: “Nếu mình không đi tới ngôi nhà nhỏ, đôi vợ chồng già sẽ bị lỡ mất cơ hội được cứu. Các học viên không nên có tâm phân biệt với bất kỳ ai.”

Việc chúng tôi nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và về cuộc bức hại ngày hôm đó đều suôn sẻ, nhờ có sự bảo hộ của Sư phụ. Hầu hết mọi người mà chúng tôi nói chuyện đều sẵn sàng chấp nhận tài liệu và đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức của nó. Tôi nghĩ: “Tất cả chúng sinh đang đợi được cứu. Mình phải theo lời dạy của Sư phụ, tu luyện tốt bản thân, và cứu nhiều người hơn nữa để hoàn thành sứ mệnh của mình.”

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/25/429250.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/11/9/196519.html

Đăng ngày 05-12-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share