Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-07-2021] Tôi lớn lên ở một thị trấn nhỏ, trong một gia đình bình thường. Bố mẹ tôi thường nói tôi giống nàng Lâm Đại Ngọc trong cuốn tiểu thuyết kinh điển Hồng Lâu Mộng: ít nói, vừa lạnh lại vừa thanh cao, nhưng hẹp hòi và hay u sầu vì những chuyện nhỏ nhặt.

Tôi thường hay khổ não tự vấn trong lòng: Tại sao người ta sống? Mình sống để làm gì?

Tôi mắc một chứng bệnh rất nặng khi mới 18 tuổi. Cha mẹ tôi đã từ bỏ hy vọng, nhưng trước sự ngạc nhiên của họ, tôi vẫn qua khỏi.

Khi mọi người trong thị trấn nhìn thấy tôi, họ nói: “Người mà đại nạn không chết tất có phúc về sau.” Bây giờ tôi biết rằng phúc lành lớn nhất mà Thượng đế ban tặng cho mình là đắc được Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi rời nhà đi học đại học năm 20 tuổi, sau đó kết hôn và sinh con. Lần đầu tiên tới thành phố xa lạ này, tôi phải bắt đầu từ những việc nhỏ nhất.

Gia đình nhà chồng coi tôi như con út của họ và để tôi học hết đại học. Tôi may mắn vì họ có học thức, rất dễ tính trong lời nói và cư xử, quan tâm đến tôi bằng mọi cách có thể.

Khi mẹ chồng nói với tôi về Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã tiếp nhận. Tuy nhiên, vì sinh ra trong một gia đình vô thần, tôi xem những gì bà nói chỉ như những câu chuyện.

Sau khi tôi sinh con, bà đã chăm sóc hai mẹ con tôi thời gian tôi nghỉ sinh và cùng tôi đọc hết cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Nhưng tôi không hiểu cuốn sách nói về vấn đề gì.

Khi con tôi được ba tuổi, mẹ chồng tôi mời tôi đến một nhóm để luyện công. Tôi lịch sự tham gia cùng họ.

Tôi cảm thấy mệt khi luyện công, đặc biệt là Bài công pháp thứ hai. Tôi đã kiệt sức sau khi ôm bánh xe được một lúc đến mức tôi muốn bỏ cuộc.

Tất nhiên, tôi không biết tại sao mình phải giơ tay lên như vậy. Tôi đã từ bỏ luyện công sau một vài ngày do công việc và các nghĩa vụ khác.

Tuy nhiên, hàng ngày trên đường đi làm, tôi thích niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo!” Tôi cũng nghe nhạc Đại Pháp “Phổ độ” và “Tế thế” trên đường trở về nhà vì nghe rất hay!

Một đêm, tôi mơ thấy mình đang ngồi trên một chiếc xe buýt mui trần. Khi đi qua một con phố nhộn nhịp, có rất nhiều tiên nữ đang bay trên bầu trời ngay trước mặt tôi. Nó rất thật, tôi phấn khích đến nỗi cảnh tượng đó vẫn còn khắc sâu ở trong tâm. Vì đó là một giấc mơ, nên nó đã phai nhạt theo thời gian.

Tuy nhiên, hết khổ nạn này tới khổ nạn khác đã dẫn dắt tôi quay trở lại với Đại Pháp. Một ngày, đột nhiên tôi không thể cử động được cổ. Một ngày khác, tôi vô cớ va phải cửa kính và bị kính cứa vào mặt. Sau đó, tôi không muốn gặp mọi người vì những vết khâu trên mặt.

Nhưng điều này vẫn không thức tỉnh tôi, tôi tiếp tục chìm đắm trong những công việc trần tục của người thường.

Những điều này cứ xảy ra cho tới năm 2017, khi con gái tôi bị sốt cao mà không hạ. Bệnh viện lớn nhất tỉnh bất lực không làm được gì. Họ nói với chúng tôi rằng không có phác đồ nào điều trị cho tình trạng của cháu, và vì thế cháu phải tự mình chịu đựng.

Tôi chạy khắp nơi mỗi ngày để cùng con gái vào ra bệnh viện, và tôi đã rơi nước mắt mỗi khi chúng tôi nhận được kết quả xét nghiệm. Nhìn cháu bị hành hạ như vậy, điều duy nhất tôi có thể làm là chịu đựng trong tâm.

Khi mẹ chồng tôi biết về tình trạng của cháu, bà đã mời chúng tôi cùng bà đọc Chuyển Pháp Luân và luyện công. Tôi đã nghe lời khuyên của bà, vì thực sự không còn cách nào khác.

Khi thấy con gái mình dần dần tiến triển, tôi tin rằng đó là kết quả của việc đi khám bác sĩ Trung y. Nhưng sau đó cháu lại bị sốt nên tôi lại đưa cháu đến gặp bác sĩ đó.

Khi đi được nửa đường, tôi nhớ ra hôm đó bác sỹ không làm việc. Đột nhiên trong đầu tôi xuất ra một niệm: Hãy về nhà và học Pháp!

Ngay lập tức tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân khi về tới nhà, khi tôi đọc xong, cơn sốt của con gái tôi biến mất. Thật là một điều kỳ diệu!

Sau đó, bất cứ khi nào cháu bị sốt, cháu lại bảo tôi đọc sách, thay vì đến bác sỹ hoặc bệnh viện. Và mỗi lần như vậy, cháu sẽ khỏi sốt.

Chúng tôi chứng kiến những điều thần kỳ đã xảy ra hết lần này đến lần khác, điều đó đưa chúng tôi từng bước đến gần hơn với Đại Pháp. Mặc dù lúc đầu, tôi không hiểu hết nội hàm của cuốn sách, nhưng hàng ngày tôi vẫn đọc Chuyển Pháp Luân khi về tới nhà.

Có lẽ Sư phụ Lý đã nhìn thấy tôi thành tâm nên đã khai mở thêm cho tôi về Đại Pháp từng chút từng chút một. Hàng ngày tôi thấy mình muốn đọc sách, và tôi nhận thức thêm một chút nội hàm thâm sâu của nó.

Tôi cảm thấy như có một vị Phật, Đạo và Thần đằng sau mỗi từ trong sách.

Sau khi con gái tôi vào học trường nội trú trung học cơ sở, mỗi ngày tôi đều dành nhiều thời gian để nghe các bài giảng của Sư phụ. Càng nghe, tôi càng thích.

Trong thời gian này, sở làm của tôi đã bị sát nhập và công việc mới của tôi là trả lời điện thoại cho bộ phận dịch vụ khách hàng. Hàng ngày, tôi nhận điện thoại từ những người khác nhau. Khi nhận được cuộc gọi từ những người thô lỗ và vô lý, Sư phụ đã đặt từ “từ bi” vào trong tâm tôi, vì vậy tôi sẽ không tức giận, cũng không tranh cãi với họ.

Lúc đầu tôi cũng phân vân rằng mình đã không tức giận gì cả. Không chỉ vậy, tôi có thể kiên nhẫn và chân thành giải quyết vấn đề cho khách hàng, và khiến họ trở nên dễ chịu hơn.

Trước đây, tôi có thể dễ dàng bị dẫn động bởi bất kỳ giọng điệu thiếu thiện cảm nào, và sau đó tôi sẽ đưa ra những nhận xét thiếu thiện chí. Bây giờ tôi nhận ra rằng bất cứ điều gì mình gặp phải đều là hảo sự; nó giúp tôi đề cao tâm tính.

Với suy nghĩ này, cho dù những người tôi tiếp xúc có thô lỗ đến đâu thì cũng giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Tôi thường truy cập trang Minh Huệ để nghe các bài chia sẻ về cách bước ra và giảng chân tướng cho người thường về phúc lành của Đại Pháp. Thực tế là tôi còn chưa biết việc này nên làm như thế nào.

Một ý nghĩ lóe lên: Chẳng phải công việc nghe điện thoại hiện tại của mình là cơ hội để lan tỏa Chân-Thiện-Nhẫn cho người khác sao? Sư phụ đã an bài điều này để mình truyền tải vẻ đẹp của Đại Pháp. Con xin cảm tạ Sư phụ!

Sau đó tôi phát niệm: Mình quyết tâm tu luyện Đại Pháp và trở về nhà với Sư phụ. Thực tế, vào thời điểm đó, tôi không nhận thức được rõ về hàm nghĩa thực sự của “phản bổn quy chân” và tại sao mình cần phải làm ba việc mà các học viên phải làm. Tôi chỉ đơn giản nhận ra đây là điều mình nên làm.

Tôi đã nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ vô số lần, nhưng chưa bao giờ cảm thấy trán căng lên khi Ngài nói về việc khai mở thiên mục (con mắt thứ ba). Tuy nhiên, không lâu sau đó, khi nghe lại chủ đề này, trán tôi cảm thấy có chút khó chịu. Tôi đã chạm vào nó hai lần nhưng không phát hiện ra điều gì bất ổn.

Trong giờ nghỉ trưa, tôi muốn nghỉ ngơi. Nhưng khi nhắm mắt lại, tôi nhìn thấy một con mắt to đẹp với hàng mi dài trước mặt.

Khi tôi định quan sát kỹ hơn, nó mờ đi. Nó thực sự giống như những gì Sư phụ đã miêu tả trong các bài giảng Pháp. Tôi đã rất cao hứng. Sư phụ đã khai mở thiên mục cho tôi chỉ đơn giản là vì tôi thích nghe các bài giảng Pháp!

Một ngày cuối tuần, tôi quá buồn ngủ để thức dậy và học Pháp. Trong một giấc mơ, tôi thấy Sư phụ đang nhắm mắt ngồi đả tọa.

Phản ứng đầu tiên của tôi là: “Sư phụ yêu cầu mình tỉnh dậy, và tôi nên đứng dậy để học Pháp và luyện công.” Nhưng tôi không thể thức dậy và chìm ngay vào giấc ngủ. Tôi lại nhìn thấy Sư phụ là một vị Phật đang nhắm mắt ngồi đả tọa. Sau đó, tôi tuyên bố: “Thưa Sư phụ, con sẽ thức dậy ngay ạ!”

Sau một hồi tranh đấu khó khăn, tôi tỉnh giấc và biết rằng đây là cách Sư phụ khích lệ tôi tận dụng tốt nhất thời gian cho việc thực tu!

Các thành viên trong gia đình nói rằng tôi đã trở nên vui vẻ hơn và tràn đầy năng lượng. Những người bạn thưở ấu thơ lâu không gặp mặt cũng nói rằng tôi đã thay đổi thành một người vui tính và không còn như trước.

Đôi khi mọi người nhận xét rằng hẳn tôi phải có một cuộc sống rất hạnh phúc vì tôi tràn ngập tiếng cười. Nhưng họ không biết rằng chính Đại Pháp đã thay đổi tôi!

Tôi nói với mẹ: “Bây giờ con biết tại sao mình lại tới nhân gian này … để đắc Đại Pháp.” Bà gật đầu đồng ý.

Con xin cảm tạ Sư phụ đã ban cho con Đại Pháp này! Con phải tinh tấn hơn, học Pháp thật tốt, tu luyện bản thân một cách nghiêm túc, và trở về nhà cùng với Ngài!

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/26/428704.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/9/28/195942.html

Đăng ngày 22-11-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share