Bài viết của một học viên ở Song Thành, tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

Năm 1998, nhóm tập công của chúng tôi dời đến Quảng trường Đông Môn. Quảng trường rộng vài ngàn mét vuông. Vào lúc đó, nó là địa điểm giải trí công cộng lớn nhất trong thị trấn nhỏ của chúng tôi.

2011-5-26-minghui-before1999720-group-exercise-hlj--ss.jpg
Ảnh lịch sử: Các học viên Pháp Luân Công tham gia luyện công nhóm để truyền bá môn tập

Nhiều người đã đến quảng trường, đặc biệt là vào các buổi tối mùa hè và mùa thu, do đó đã thu hút nhiều gian hàng thực phẩm bán những món như thịt nướng, trái cây, và đồ ăn nhẹ. Đến khi tối muộn, quảng trường trở nên rất bẩn.

Các học viên Pháp Luân Công ở đó đã tuân theo lời dạy của Sư Phụ Lý là người tốt trong mọi tình huống. Mỗi buổi sáng trước khi tập công, chúng tôi luôn luôn dọn sạch toàn bộ quảng trường. Một học viên, người này rất cao đã hướng dẫn chúng tôi dọn sạch quảng trường. Một học viên khác mang theo vài cây chổi đến quảng trường trước bình minh mỗi ngày. Chúng tôi đã cùng nhau dọn sạch quảng trường.

Một khi nhạc tập công bắt đầu, chúng tôi đứng trật tự để tập công. Tất cả các bạn học viên đều rất tận tâm.

Sau khi tập công, một số học viên đã đi mua rau ở các gian hàng gần đó. Nếu những người bán hàng trả lại thừa tiền cho họ, họ sẽ đưa tiền lại. Có lần một học viên mua một ít trái cây, và người bán trả đã lại nhiều hơn 30 nhân dân tệ. Người học viên lập tức trả tiền lại. Những người bán hàng luôn nói rằng các học viên Pháp Luân Công rất tốt.

Khi tuyết rơi vào mùa đông, chúng tôi đến để quảng trường sớm và dọn sạch tuyết với các công cụ riêng của mình. Ngay cả các nữ học viên sáu mươi tuổi cũng làm việc cùng với chúng tôi. Sau khi chúng tôi dọn tuyết, chúng tôi sẽ tập các bài công pháp.

Dọn tuyết và rác là công việc của ban lao công, nhưng chúng tôi đã làm nó cho họ trước khi họ đến. Khi họ đến, họ sẽ đứng đó và xem chúng tôi tập các bài công pháp.

Tại sao chúng tôi làm điều này? Bởi vì chúng tôi học Pháp Luân Công! Sư Phụ dạy chúng tôi là những người tốt và cố gắng để là người thậm chí còn tốt hơn nữa. Bằng cách này, đạo đức và tính cách của chúng ta sẽ được đề cao.

Những người đến để vui chơi ở quảng trường thì lại xả rác ở đó, nhưng với những nỗ lực của các học viên Pháp Luân Công, nó lại trở lại rất sạch sẽ. Một quảng trường thông thường đã trở thành một vùng đất thanh tịnh của một nhóm học viên.

Đôi khi, học viên từ các làng gần đó đã đến để tập công cùng với chúng tôi, và nó trông thật tráng lệ. Khi nhạc tập bắt đầu, khoảng 2.000 người đã đứng trật tự và đã tập công cùng nhau. Môi trường thật thanh bình, và âm nhạc vang lên trong tai tôi. Trường năng lượng thật hài hòa và từ bi, và chúng tôi cảm thấy thật tuyệt vời! Thật đáng tiếc là chúng tôi đã không chụp một bức ảnh khi đó.

Nhìn thấy rất nhiều người cùng tập công với nhau, những người qua đường thường dừng lại và quan sát chúng tôi. Có người đã nói với chúng tôi rằng một lần khi chúng tôi đang tập công, một cảnh sát đã đi qua và nói: “Có rất nhiều người tụ tập ở đây. Tôi sẽ theo dõi họ xem để đảm bảo họ không gây ra bất kỳ rắc rối.” Sau một thời gian, ông ấy đã chán nản và bỏ đi.

Sau ngày 20 tháng Bảy, năm 1999, ĐCSTQ đã bắt đầu bức hại Pháp Luân Công và đã không cho phép chúng ta tập công ở quảng trường nữa. Một học viên kể rằng một lần anh đi qua quảng trường và nghe một người lao công nói với người khác, “ĐCSTQ không cho phép người ta tập Pháp Luân Công, vì vậy sẽ không có ai dọn sạch quảng trường cho chúng ta nữa.”

Quảng trường đã được trang hoàng lại nhiều lần trong những năm gần đây, và bây giờ nó trông có vẻ hiện đại. Nhưng tôi vẫn nhớ quảng trường lúc trước khi các học viên đã tập các bài công pháp ở đó, trong một vùng đất thanh tịnh.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/5/27/净土上的炼功人(图)-241541.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/6/4/125807.html
Đăng ngày 12-6-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share