Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-12-2010] Tôi thật may mắn khi được tham dự hai lớp học được giảng trực tiếp bởi người sáng lập Pháp Luân Công, Sư phụ Lý Hồng Chí, ở Hà Nam, Trung Quốc vào tháng 6 năm 1994, và ở Quảng Châu, cũng vào năm 1994. Mỗi lần tôi nghĩ về giọng nói và nụ cười của Sư Phụ, nước mắt lại trào dâng và tâm tôi tràn ngập cảm xúc. Chỉ có cách duy nhất để tôi đền đáp sự từ bi và cứu độ của Sư Phụ là tinh tấn trong sự tu luyện của mình!
Vào sáng ngày 11 tháng 6 năm 1994, Sư Phụ bắt đầu bài giảng đầu tiên trong khóa học Pháp Luân Công chín ngày ở Trịnh Châu, tỉnh Hà Nam. Vào buổi tối, Sư Phụ lại tiếp tục buổi học. Ngài để tất cả các học viên cảm nhận được có một Pháp Luân đang quay trong bàn tay họ và thanh lọc thân thể cho tất cả mọi người. Sư Phụ cũng chữa bệnh cho những người nhà học viên một cách vô điều kiện.
Ấn tượng đầu tiên về Sư Phụ là Ngài rất từ bi và lương thiện. Mỗi ngày trôi qua, tôi cảm thấy Sư Phụ càng ngày càng giống người mà tôi đã từng tìm kiếm và tôi phải theo Sư Phụ cho đến cuối đời. Vào lúc đó, tôi đã bị đầu độc bởi học thuyết vô thần của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Thậm chí tôi không có những hiểu biết tốt về các bài giảng Pháp của Sư Phụ nhưng tôi cảm thấy trong tâm rằng tôi đã quyết định đúng khi theo Sư Phụ.
Nơi tổ chức khóa học ở Trịnh Châu rất giản dị. Lúc đó rất nóng, và thậm chí không có một cái quạt cho Sư Phụ. Tuy nhiên Sư Phụ không hề tỏ vẻ không hài lòng chút nào và Ngài không hề nghỉ trong suốt buổi giảng kéo dài hai giờ. Sau bài giảng, Sư Phụ bảo các học viên rời đi trước bởi vì rất nóng, nhưng tất cả các học viên đều đứng dậy, nhìn Sư Phụ một cách lặng lẽ và đợi Sư Phụ rời đi trước. Khi Sư Phụ đi xuống khỏi bục giảng, các học viên đã lùi lại để mở một lối đi cho Ngài. Khi Sư Phụ đi ngang qua tôi cảm thấy rất an lành. Sư Phụ không hề rời khỏi nơi đó. Thay vì thế, Ngài đã đi lên cầu thang để tất cả các học viên có thể trông thấy Ngài khi họ ra khỏi địa điểm. Khi Sư Phụ đi ra sau cùng, các học viên đã rất trầm lặng. Không ai vây lấy Ngài. Thay vào đó, chúng tôi đứng lẳng lặng bên lối đi nhìn Ngài rời đi. Sau một thời gian lâu, tôi cuối cùng nhận ra rằng Sư Phụ đã bắt đầu đối xử với chúng tôi như những đệ tử của Ngài ngay khi khóa học bắt đầu. Sư Phụ luôn nghĩ cho chúng tôi và cố gắng để luôn thỏa mãn mong mỏi của chúng tôi. Sư Phụ không nghĩ cho bản thân. Đây là cách mà tôi đã diễn giải bài giảng và các hành động của Ngài trong khóa học, nhưng tôi tin rằng những gì mà tôi không hiểu còn nhiều hơn.
Vào cuối tháng 12 năm 1994, tôi đã tham dự khóa học cuối cùng của Sư Phụ ở Quảng Châu. Tôi đã tới Quảng Châu vào ngày có bài học đầu tiên, nhưng đã không còn vé. Vào buổi tối, những ai không có vé đã đứng thành hàng tại sân, chờ đợi bất kỳ khả năng nào để được vào buổi học. Chúng tôi nghe thấy Sư Phụ cho phép những ai không có vé được vào trong hội trường. Tuy nhiên, Hiệp hội Khí công Quảng Châu đã phản đối vì mất lợi nhuận. Sư Phụ đã hỏi thăm chúng tôi trước khi buổi học bắt đầu. Chúng tôi đã rất phấn khởi, nhưng chúng tôi vẫn giữ trật tự trong hàng. Cuối cùng, chúng tôi đã vào một sảnh bên cạnh để xem qua truyền hình.
Vào một chiều Chủ nhật Sư Phụ đã quyết định giảng ba bài để giúp chúng tôi tiết kiệm chi phí ăn ở. Sư Phụ giảng một bài vào buổi sáng và hai bài vào buổi chiều. Trong giờ nghỉ, Sư Phụ đã cho đến thăm chúng tôi một cách bất ngờ. Chúng tôi rất kinh ngạc khi ai đó hét lên, “Sư Phụ tới!” Chúng tôi đều đứng lên và tập trung quanh Sư Phụ, lẳng lặng ngắm nhìn Ngài. Chỉ có một học viên trẻ hỏi Sư Phụ một vài câu hỏi. Sau khi Sư Phụ rời đi, một nhân viên Hiệp hội Khí công đã quay trở lại và giải thích với chúng tôi về những sắp đặt cho những ai không có vé. Kỳ thật, không cần phải giải thích. Chúng tôi đều biết rằng Sư Phụ đã cảm thấy tiếc vì Ngài không thể cho chúng tôi vào, và Ngài biết chúng tôi đều muốn trông thấy Ngài.
ĐCSTQ đã bắt đầu tuyên truyền những lời dối trá về Sư Phụ và Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Những người đã từng gặp Sư Phụ trực tiếp biết sự thật. Sư Phụ luôn nghĩ cho người khác. Sư Phụ luôn vì mọi người.
Giá vé là 50 tệ cho lần đầu và 25 tệ cho lần sau. Sư Phụ liên tục đàm phán với nhà xuất bản để hạ giá quyển sách Chuyển Pháp Luân. Một người bạn của tôi bảo tôi rằng anh ấy đã trả 300 tệ cho một buổi học với một khí công sư ở Tây An, nhưng anh ấy đã chẳng học được cái gì và chỉ thấy mọi người lăn tròn dưới sàn. Có rất nhiều những quyển sách nổi tiếng bây giờ mà giá ít nhất là 50 tệ, nhưng ĐCSTQ không buộc tội những tác giả đó là “thu lợi”.
Khi tôi gặp một khảo nghiệm lớn hoặc cái gì đó gây phiền toái tới tôi trước năm 1999, tôi nhìn vào tấm hình của Sư Phụ hoặc nghĩ về lời nói hoặc nụ cười của Sư Phụ. Khi đó nước mắt lại tuôn trào khắp mặt tôi. Không gì có thể làm cho tôi buồn phiền khi tôi có một Sư Phụ tuyệt vời như vậy. Tôi đã có rất nhiều thử thách và lỗi lầm, nhưng tôi đã vượt qua chúng thành công nhờ sự khuyến khích của Sư Phụ.
Khi ĐCSTQ bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, các phương tiện truyền thông Trung Quốc đã liên tục phát đi những tuyên truyền thù địch chống lại Pháp Luân Công và Sư Phụ. Tôi không hề tin vào bất kỳ điều gì. Tôi tin tưởng rằng Sư Phụ là ngay chính nhất và Pháp Luân Công là ngay chính nhất. Pháp Luân Công là một môn tu luyện chính pháp mà sẽ không bao giờ còn được thấy lại.
Một lần tôi không vượt qua được sợ hãi và đi lạc đường, nhưng Sư Phụ đã không từ bỏ tôi. Với sự trợ giúp của các bạn đồng tu, tôi đã vượt qua bóng ma của tù ngục và đã làm ba việc trở lại. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện lại Pháp Luân Công, tôi cảm thấy tôi đã từng làm Sư Phụ buồn. Sư Phụ đã cứu vớt tôi từ địa ngục, tịnh hóa tâm tôi, và cho tôi vinh dự được làm một đệ tử Pháp Luân Công trong thời kỳ Chính Pháp, nhưng tôi không thể làm ba việc mà Sư Phụ đã yêu cầu tôi. Tôi cảm thấy hổ thẹn với chính bản thân mình mỗi khi tôi nghĩ về nó.
Tôi đã quyết định viết bài này để khuyến khích bản thân mình tinh tấn hơn nữa trong làm ba việc ở giai đoạn cuối cùng cứu độ chúng sinh, cũng như cứu độ nhiều người hơn nữa và trở về nhà với Sư Phụ
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/12/18/再忆师恩-勇猛精進-233819.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/12/28/122155.html
Đăng ngày: 12-01-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.