Bài viết của học viên Như Ý tại Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 02-03-2011] Vào ngày 5 tháng 4 năm 1994, Sư Phụ đến thành phố Cẩm Châu giảng Pháp. Tôi may mắn đã tham dự khóa giảng và sau đó bắt đầu trên con đường tu luyện.

2005-12-2-jms-hongfa-01--ss.jpg

Các học viên Pháp Luân Công tập các bài công pháp ở thành phố Cẩm Châu trước khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999

1. Sư phụ vĩ đại và Đại Pháp tuyệt vời

Lúc đó, tôi không biết rằng Sư Phụ đã đến. Một người bạn cho tôi ba vé để cả gia đình tôi có thể đi. Tuy nhiên, vợ tôi từ chối đi, vì vậy tôi chỉ lấy hai vé. Sau đó, hai ngày trước khóa giảng, một người bạn gửi cho tôi một vé. Cuối cùng, ba thành viên của gia đình tôi tham dự khóa giảng. Chúng tôi thực sự có tiền duyên với Sư Phụ!

Trong lớp học, khi lần đầu tiên nhìn thấy Sư Phụ, tôi đã ấn tượng một người cao lớn với gương mặt hồng hào và nụ cười hiền lành. Phong thái của Ngài thật điềm tĩnh và lịch sự; bài giảng của Ngài là có trình tự. Giọng nói của Ngài to và rõ. Ngài không có ghi chú bài giảng nhiều, chỉ có một tờ giấy. Ngài giảng một tiếng rưỡi mà không bị lặp lại. Ấn tượng của tôi rằng Sư Phụ không phải là một người bình thường. Ngài đã khai mở tâm trí chúng tôi bằng ngôn từ giản dị và nguyên lý thâm sâu.

Vào ngày thứ ba, một người bạn của tôi cũng đến tham dự khóa giảng. Nắm tay tôi, anh nói với tôi bằng một giọng tôn kính: “Anh có thấy Sư Phụ không phải là một người bình thường không? Ngài là một vị Đại Phật. Cũng có vô số vị Phật nhỏ trong căn phòng này. Pháp Luân Công thực sự là là một công pháp cao cấp“. Nghe điều này, tôi trân quý cơ hội tu luyện này nhiều hơn nữa.

Có một sự kiện khác đã xảy ra trong khóa giảng. Một ngày trước khi bài giảng bắt đầu, Sư Phụ hỏi một quý ông gầy, lớn tuổi với lưng gù 90 độ đi lên phía bục giảng. Tôi thấy ông ấy từ từ đi lên và đứng trước Sư phụ. Sư Phụ làm dấu hiệu bằng tay với người đàn ông để làm thẳng lưng cho ông. Lưng của ông ấy dần dần trở nên thẳng cho đến khi ông đứng thẳng hoàn toàn. Sau điều huyền diệu này, người đàn ông từ bục giảng bước xuống một cách vui vẻ. Mọi người đều thán phục công lực siêu thường của Sư Phụ.

Một lần khác, chúng tôi đang tập bài công pháp thứ 5 (Thần Thông Gia Trì pháp). Mắt tôi đã nhắm, nhưng tôi cảm thấy rằng ai đó đang điều chỉnh tư thế của vợ tôi mà đang ngồi trước mặt tôi. Tôi không thể không mở mắt ra và thấy rằng đó là Sư Phụ. Ngài nói với vợ tôi rằng vị trí của bàn tay phải nằm ngang tầm vai, cánh tay và mu bàn tay phải thẳng với nhau, và bàn tay không nên rũ xuống. Trong khi đang nói điều này, Sư Phụ chỉnh tay phải của vợ tôi. Sau đó, tôi nói với vợ tôi: “Em thật là quá may mắn. Hôm nay Sư Phụ đã điều chỉnh tư thế cho em.”

2. Nhờ sự giúp đỡ của Sư Phụ, căn bệnh lâu năm của tôi đã biến mất

Tôi đã mắc bệnh viêm da mãn tính trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Nó kéo dài hơn 10 năm và tất cả các phương pháp điều trị đều không có hiệu quả. Nó lây lan từ đỉnh đầu đến gót chân của tôi. Do ngứa ngáy khủng khiếp mà áo sơ mi và quần lót của tôi mỗi ngày đều dính máu. Tôi sử dụng cả tấn thuốc mà không tác dụng gì. Khi bắt đầu tu luyện, tôi đã có chấp trước rất mạnh về chữa bệnh, vì vậy không có sự thăng tiến gì nhiều. Sau đó, tôi loại bỏ chấp trước này. Thật bất ngờ, căn bệnh biến mất sau một đêm. Tất cả bạn bè và người thân tôi nói: “Thật không thể tưởng tượng được, thật là siêu thường“. Kể từ khi tôi tâm tính của tôi đề cao, Sư Phụ đã lấy đi bệnh tật của tôi và chúng không bao giờ tái phát lại.

Vào trưa ngày 04 tháng 07 năm 2007, tôi đột nhiên cảm thấy yếu ớt toàn thân và cảm giác như nôn mửa. Tôi bảo vợ tôi mang cái chậu đến. Sau đó, tôi bắt đầu nôn ra một ngụm máu lớn. Lúc đầu, máu có màu đen đen, và sau đó trở thành màu đỏ tươi. Tôi rất bình tĩnh. Ngày hôm sau, cháu trai ba tuổi nói: “Cháu đã nhìn thấy Sư phụ.” Tôi hỏi cháu: “Sư Phụ trông như thế nào?” Cháu trả lời: “Sư Phụ cao và lớn, và đang ở trong phòng này.” Tôi tiếp tục hỏi Ngài mặc quần áo gì. Cháu trả lời nghiêm túc: “Áo cà sa màu vàng kim.” Tôi nhận ra rằng Sư Phụ đã ở bên tôi và bảo hộ cho tôi một lần nữa. Nếu không có sự bảo hộ của Sư Phụ, tôi có thể đã chết.

3. Theo thể ngộ của tôi, mỗi chữ trong Chuyển Pháp Luân đều là chân lý

Sách Chuyển Pháp Luân của Sư Phụ thực sự là một cuốn sách từ thiên đường. Mỗi chữ đều là chân lý. Nhiều học viên đã nhìn thấy mỗi chữ là một vị Phật và mỗi chữ đều lấp lánh ánh quang. Không bao lâu sau khi bắt đầu tu luyện, khi tôi đang ngồi thiền định vào ban đêm, tôi nhìn thấy một con mắt lớn trước mắt trái của tôi. Nó to khoảng 3-4 lần so với mắt thường. Tôi nhìn thấy lông mày, lông mi và con ngươi rõ ràng. Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Vị ấy đang luyện đang luyện, đột nhiên trông thấy một con mắt lớn ngay trước mặt, làm vị ấy phát hoảng cả lên.”

Tôi đã chứng kiến rằng những lời của Sư Phụ là đúng sự thật.

Sư phụ cũng đã giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Cũng có một số người về sau này mới hiểu ra nội dung bài tôi giảng, họ [mới] vứt bỏ, thân thể [mới] tịnh hoá; người khác đều là thân nhẹ nhàng, họ mới bắt đầu [được] khỏi bệnh, mới bắt đầu thấy khó chịu. Ở lớp học nào cũng có những vị thụt hậu như thế, ngộ tính hơi kém”.

Tôi nằm trong số những người tụt hậu đằng sau. Sau khi khóa giảng kết thúc, tôi bắt đầu tiêu nghiệp. Tôi cảm thấy lạnh toàn thân, sau đó nhiệt độ cơ thể tôi tăng lên đến 39,8°C (103,64°F). Tôi phục hồi vào ngày hôm sau. Sau đó, tôi đã có các triệu chứng bệnh tiêu chảy và trải qua cơn đau cơ bắp và xương. Cơn đau đến nỗi không thể ngồi hay ngủ được. Thời gian này tôi cũng nhanh chóng phục hồi. Sư Phụ đã tịnh hóa cơ thể tôi và thanh lý tất cả các bệnh. Tất cả các đệ tử chân tu đều có trải nghiệm này.

Sư Phụ cũng giúp tôi loại bỏ chấp trước cứng đầu về thèm thuốc lá. Trước đây, tôi đã cố gắng bỏ hút thuốc hơn 20 lần mà không thành công. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi quyết định cố gắng bỏ hút thuốc lần nữa. Tôi kiên trì khoảng buổi sáng, nhưng bắt đầu cảm thấy thật tệ. Tôi không thể không tìm các mẩu thuốc lá. Tôi tìm thấy hai mẩu trong cái gạt tàn và một mẩu ở ban công. Tôi lấy các sợi thuốc lá cuộn vào giấy và hút. Vào buổi chiều, tôi không thể tìm thấy mẩu nào, vì vậy tôi đã quyết định đi mua một bao ở tầng dưới. Ngay sau đó, dường như khói thuốc nổi lên trong tôi, vào mũi, miệng và cổ. Khói thuốc gây kích thích làm cho tôi cực kỳ khó chịu. Kể từ đó, bất cứ khi nào tôi nghĩ đến hút thuốc lá, một làn khói trắng trôi qua và đi vào cổ họng của tôi. Ngay sau đó, tôi thực sự bỏ hút thuốc. Khoảng hơn mười năm qua, tôi đã không bao giờ hút thuốc lại nữa. Sư phụ giảng: “Tôi khuyên mọi người, rằng ai thật sự muốn tu luyện [thì] từ nay trở đi [hãy] cai hẳn thuốc lá, bảo đảm chư vị có thể cai hẳn được.” (Chuyển Pháp Luân) Lời của Sư Phụ rất hiệu quả. Nếu không có sự giúp đỡ của Sư Phụ, tôi thật khó mà bỏ hút thuốc.

Không từ ngữ nào có thể diễn tả được hết lòng biết ơn của tôi đối với Sư Phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/3/2/ 参加 师父 锦州 传 功 讲法 班 的 美好 回忆 (图)-237047.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/3/20/123917.html

Đăng ngày 11-04-2011; bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share