Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 02-09-2021] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp kể từ năm 2006. Trong suốt những năm tu luyện này, tôi đã vô số lần được trải nghiệm sức mạnh của Pháp Luân Đại Pháp và sự từ bi vĩ đại của Sư phụ Lý Hồng Chí.

Các triệu chứng đột quỵ

Vào một sáng nọ, tôi không thể ra khỏi giường được do nửa thân người đã bị mất cảm giác. Đầu thì nặng trĩu và cổ thì cứng đờ. Đây là triệu chứng của một cơn đột quỵ.

Tôi không thể khiến cơ thể cử động bất kể nỗ lực thế nào. Tôi đã nghĩ đến việc gọi cho chồng để nhờ giúp đỡ, nhưng nếu tôi làm vậy, chẳng phải tôi đang thừa nhận mình bị bệnh sao? Đây là giả tướng, đó là nghiệp bệnh. Tôi cảm thấy mình phải tự vực dậy.

Sau 10 phút vật lộn tôi đã có thể ngồi dậy. Sau đó cơ thể của tôi trở lại bình thường. Trong tích tắc, mọi cảm giác khó chịu đều tan biến. Sư phụ hẳn đã thấy tôi không bị giả tướng làm lay động, và đã giúp tôi vượt qua quan này. Sau khi được nghe tôi thuật lại sự tình, chồng tôi đã rất kinh ngạc trước uy lực của Đại Pháp.

Vượt qua nghiệp bệnh dạng thức đau đớn

Vào mùa đông hai vợ chồng tôi làm và bán rau củ muối. Hằng ngày chúng tôi phải bê lên bê xuống những hũ rau củ muối nặng trĩu để đem ra chợ bán.

Một ngày nọ, lưng tôi bắt đầu đau, và cơn đau kéo dài cả tháng. Có những hôm cơn đau hành hạ tôi đến mức việc đứng và ngồi xổm cũng khó có thể chịu nổi. Tôi gặp khó khăn trong việc đi lại, nhưng không bao giờ phàn nàn. Phàn nàn có nghĩa là thừa nhận rằng tôi rất đau. Tôi cũng tiếp tục làm việc nhà.

Khi giảng chân tướng cho mọi người, tôi tuyên bố rằng Đại Pháp đã giúp tôi lấy lại sức khỏe, đó là sự thật. Nếu họ biết về cơn đau lưng của tôi, có lẽ điều đó có thể thay đổi suy nghĩ của họ về Đại Pháp và tôi sẽ làm tổn hại danh tiếng của Đại Pháp.

Tôi muốn nghỉ ngơi một ngày, nhưng đã lập tức tự hỏi bản thân rằng: Tại sao mình cần phải nghỉ ngơi? Đây có phải là bệnh không? Không, nó không hề là bệnh. Tôi nên đi chợ.

Khi chuẩn bị chất đồ lên xe tôi để ý thấy phần chừa lại cho tôi là chiếc hũ lớn nhất. Trong tôi liền nảy sinh tâm lý phẫn uất với chồng. Mặc dù tôi không nói gì về cơn đau lưng của mình, nhưng tôi nghĩ rằng có lẽ anh sẽ để ý thấy. Nhưng khoan đã, người tu luyện thì cần phải hướng nội, chứ không phải là xét nét lỗi sai của người khác. Chẳng phải chồng tôi đang giúp tôi loại bỏ chấp trước này hay sao?

Sau khi nghĩ vậy tâm tôi liền lập tức thấy thoải mái. Vì cơn đau này không phải là bệnh, mà là giả tướng, tại sao tôi lại chần chừ không bê chiếc hũ nặng lên? Tôi có thể làm được. Ngay khi nghĩ như vậy, tôi đã nhấc được chiếc hũ lên xe.

Trên đường về nhà, tôi nhận ra cơn đau lưng của mình đã hoàn toàn biến mất.

Một lần nữa, Sư phụ Lý đã chỉ cho tôi cách hướng nội để đề cao trong tu luyện của mình.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/2/430326.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/9/19/195127.html

Đăng ngày 10-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share