Bài viết của Chương Vận, phóng viên Minh Huệ tại Canada

[MINH HUỆ 11-07-2021] Cô Thôi Linh, một học viên Pháp Luân Đại Pháp hiện đang sống ở Canada, từng bị kết án bốn năm tù vì sản xuất tài liệu giảng chân tướng. Khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) sắp tròn 22 năm, cô đã hồi tưởng lại kinh nghiệm của cá nhân mình. Cô nói: “Khi tôi bị giam giữ, mẹ tôi đã nói với con gái 4 tuổi của tôi rằng tôi đang làm việc trong tù. Bà không muốn cháu bị tổn thương khi biết tôi đang bị bức hại.”

Cuộc bức hại của ĐCSTQ đã mang lại rất nhiều thống khổ cho con cái của các học viên và người thân của họ. Cô Thôi nói: “Nhưng là một người mẹ, tôi không thể làm trái với lương tâm của mình và nói rằng đức tin của mình là sai. Pháp Luân Đại Pháp là món quà tinh thần lớn nhất mà tôi muốn tặng cho con gái của mình.”

Sự bức hại của chính quyền đã làm tổn thương con gái và gia đình của cô Thôi. “Mẹ tôi kể với tôi rằng con gái tôi mỗi ngày đều hỏi ‘Sao mẹ không về nhà? Cháu muốn mẹ, cháu nhớ mẹ.”

Cô Thôi nói: “Mẹ tôi đã trải qua nhiều chiến dịch chính trị của ĐCSTQ và chứng kiến nhiều người bị giết. Trái tim bà đóng băng vì sợ hãi trước cuộc đàn áp tàn bạo của chính quyền đối với những người dân vô tội, lương thiện và bà không ngừng lo lắng cho sự an toàn của tôi.”

Mẹ của cô Thôi đã đến nhà tù và yêu cầu được gặp con gái mình. Khi nhìn thấy khuôn mặt con gái đầy vết bầm tím vì bị đánh đập và cơ thể thì gầy gò, ốm yếu, bà đã rơi nước mắt. Khi trở về nhà, bà không thể nào ngủ được. Bà đã viết một bức thư cho giám đốc và quản lý nhà tù, chất vấn Nhà tù nữ Sơn Đông, nơi nhiều lần được vinh danh là “nhà tù văn minh của tỉnh”, vì ngược đãi và tra tấn các học viên Pháp Luân Đại Pháp, những người không trả đũa khi bị la mắng hay đánh đập. Bà đã cảnh cáo họ vì đã ngang nhiên coi thường các quy định của nhà tù.

Cô Thôi đã buông bỏ được sinh tử. Các lính canh nhà tù đã xúi giục phạm nhân la mắng, đánh đập và không cho cô ngủ. Cô nói: “Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc tuyệt thực để phản đối việc bị ngược đãi. Khi mẹ tôi nhìn thấy tôi yếu như thế nào và tôi đang cận kề cái chết, lần đầu tiên trong đời, bà đã hạ mình. Bà quỳ xuống và cầu xin giám đốc cho tôi được tại ngoại để điều trị y tế. Nhưng bà được bảo rằng nếu tôi không từ bỏ tín ngưỡng của mình, thì dù tôi có chết trong tù họ cũng sẽ không thả tôi ra.”

“Quá đau đớn, mẹ tôi về nhà và nói với con gái Vũ Giai của tôi rằng: ‘Mẹ con vẫn đang làm việc ở đó.’”

Theo một báo cáo được đăng trên trang web Minh Huệ tiếng Trung:

“Cô Thôi Linh, một phụ nữ sinh năm 1973, sống tại Khu dân cư Tân Gia Trang, quận Nam, thành phố Thanh Đảo, đã bị kết án bất hợp pháp 4 năm tù vào năm 2005. Con gái cô chỉ mới 3-4 tuổi. Cô đã tuyệt thực để phản đối việc giam giữ bất hợp pháp trong khi cô bị giam hơn 4 tháng trong Nhà tù số 2 ở Đại Sơn. Các lính canh của trại tạm giam đã lệnh cho 5-6 phạm nhân hình sự không có kinh nghiệm tiến hành bức thực cô tàn bạo và bắt cô uống thuốc nội tiết tố để duy trì cân nặng. Mũi của cô bị sưng do bị bức thực trong thời gian dài. Mỗi lần ống dẫn thức ăn rút ra đều dính đầy máu. Cuối cùng, cô bị đưa đến Nhà tù nữ Sơn Đông ở Tế Nam, nơi cô tiếp tục bị tra tấn.”

Bản báo cáo tiếp tục: “Cô còn bị tra tấn dã man hơn tại Nhà tù nữ Sơn Đông. Cô đã bị bức thực nhiều lần. Mỗi lần cô bị đưa tới bệnh viện để bức thực, miệng của cô bị bịt và cô bị kéo lê trên sàn nhà. Hậu quả là chân và bàn chân của cô đầy thương tích. Lính canh Tiết Ngạn Cần đã chụp những bức ảnh cô bị bức thực bằng một chiếc ống luồn qua mũi và bị túm tóc, rồi phóng to và in ra cho những người khác xem. Đôi khi, cô bị đánh đập ba lần một ngày. Khi cô kể cho gia đình nghe về việc bị ngược đãi trong các chuyến thăm, lính canh Tiết nói rằng vết thương của cô là do đánh nhau với các phạm nhân trong tù. Vào ngày trước khi cô được thả, cô bị chuyển đến một khu vực khác và bị tra tấn dữ dội để bắt cô phải từ bỏ môn tu luyện của mình. Cô đã bị đánh đập tàn nhẫn trong một ngày một đêm.”

e596f2a3568223b5a466b354c071bbde.jpg

Minh họa hình thức tra tấn: Bức thực tàn bạo

8763948de19305a287475b967b1480f7.jpg

Minh họa hình thức tra tấn: Kéo lê xuống cầu thang

Cô Thôi Linh nói: “Chồng tôi đã khóc khi thấy tôi bị tra tấn tàn bạo như thế nào. Khi chúng tôi cưới nhau, tôi không đòi hỏi của hồi môn hay nhà cửa vì gia đình anh ấy là dân làng nghèo. Anh ấy biết Đại Pháp đã dạy tôi trở thành một người tốt bụng và vị tha. Anh ấy lo lắng cho tôi nhưng không thể làm gì để giúp tôi.”

Kho báu tinh thần lớn nhất mà tôi có thể tặng cho con gái mình

Khi lính canh nhà tù không chuyển hóa được cô Thôi Linh, họ giận dữ hét lên: “Vì đức tin của cô, cô lựa chọn coi thường gia đình và con cái của mình!”

Cô trả lời: “Không phải các người mới là người đã chia rẽ gia đình tôi và cướp đi con của tôi sao? Con người ta nên có tự do tín ngưỡng. Đây là quyền mà Hiến pháp Trung Quốc trao cho mỗi người dân. Tôi đã không làm bất cứ điều gì trái pháp luật. Nếu tin vào Chân-Thiện-Nhẫn là có tội, và mọi người đều sợ nói sự thật, thì liệu có hy vọng và tin tưởng ở một xã hội như thế không? Liệu con cái chúng ta có hạnh phúc và lớn lên khỏe mạnh trong một xã hội như vậy không? Là một người mẹ, tôi không thể nói dối và nói rằng đức tin của tôi là sai. Điều đó sẽ đi ngược lại lương tâm của tôi và đó là lý do tại sao tôi phải bảo vệ sự thật và công lý. Tôi đang đấu tranh cho các con của tôi và hàng vạn trẻ em để chúng được lớn lên trong một môi trường lành mạnh. Đây là món quà lớn nhất mà tôi có thể để lại cho con gái mình! Trong tương lai, khi đối mặt với khó khăn gian khổ trong cuộc sống, cháu cũng có thể có dũng khí to lớn và sức mạnh đạo đức này!”

720d05b45eed2a4538f72fab90d1f282.jpg

Cô Thôi Linh và con gái Vũ Giai tham gia một chương trình Nghệ thuật biểu diễn Shen Yun ở Toronto vào năm 2018

Vô số bi kịch gia đình ở Trung Quốc

Cô Thôi Linh nói: “Con gái tôi thật may mắn. Sau bao đau thương, cuối cùng gia đình tôi cũng được đoàn tụ. Có bao nhiêu người Trung Quốc đã bị những lời lừa dối của ĐCSTQ lừa gạt trong 22 năm bức hại Pháp Luân Đại Pháp của nó? Bao nhiêu gia đình các học viên đã bị tan vỡ, bao nhiêu trẻ nhỏ đã mất cha mẹ và chịu đựng vô số đau đớn do cuộc bức hại này?”

Cô tiếp tục: “Tôi vừa sinh con gái vào tháng 11 năm 2000 thì biết rằng Trâu Tùng Đào, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thanh Đảo, đã bị tra tấn đến chết khi bị giam giữ trong Trại lao động cưỡng bức Vương Thôn ở Sơn Đông. Anh chỉ mới 28 tuổi và con gái lớn mới một tuổi. Vợ anh là cô Trương Vân Hạc, một học viên, cũng bị bắt giữ. Tung tích của cô hiện vẫn không rõ. Con gái của họ đã mất cha mẹ và phải được chú nuôi dưỡng.”

“Trong cuộc bức hại kéo dài 22 năm của ĐCSTQ, vào Tết Nguyên đán và những ngày nhạy cảm về chính trị, gia đình tôi và vô số gia đình các học viên đã bị cảnh sát sách nhiễu, gọi điện thoại hoặc đến nhà hỏi han để cảnh báo chúng tôi không được thực hiện phản bức hại. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp không được đảm bảo an toàn cá nhân ở Trung Quốc, một đất nước không có nhân quyền và bức hại tín ngưỡng. Các học viên có thể bị bắt giữ bất cứ lúc nào và ngay cả trẻ em cũng phải sống trong sợ hãi.”

Người Trung Quốc ngày càng minh bạch chân tướng

Cô Thôi Linh bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997 khi cô học năm thứ tư đại học. Cô nói: “Lần đầu tiên đọc cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, Chuyển Pháp Luân, tâm tôi đã rất xúc động. Tôi muốn tu luyện và sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn! Khi đọc cuốn sách lần thứ hai, thân thể tôi được thanh lọc. Những căn bệnh trước đây như nhiễm trùng hệ tiêu hóa, viêm khớp, viêm amidan… đều biến mất.”

“Quan trọng hơn, tôi đã hiểu mục đích thực sự của đời người và chân lý vũ trụ! Được những lời dạy chỉ dẫn, tiêu chuẩn đạo đức của tôi được đề cao. Chỉ riêng ở Trung Quốc, có 100 triệu học viên như tôi đã trải qua những lợi ích về sức khỏe và tinh thần nhờ tu luyện Đại Pháp!”

“Bất kể các thủ đoạn của ĐCSTQ tàn nhẫn đến đâu, chính quyền cũng không thể ngăn các học viên tin vào Chân-Thiện-Nhẫn và phản bức hại. Ngày càng có nhiều công dân Trung Quốc nhận thức được sự dối trá của ĐCSTQ. Khi lớn hơn, con gái tôi nhận ra rằng không phải tôi làm việc trong tù. Cháu minh bạch chân tướng về cuộc bức hại và cũng trở thành một học viên. Mẹ tôi đã nhìn thấy hy vọng và hiểu cho sự lựa chọn của tôi sau khi trải qua quá nhiều nỗi kinh hoàng và tuyệt vọng. Tôi có thể nói rằng cuộc bức hại của ĐCSTQ đã hoàn toàn thất bại.”

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/11/427998.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/7/15/194090.html

Đăng ngày 03-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share