Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Úc

[MINH HUỆ 11-07-2021] Vào năm 1996, tôi đã đắc được Pháp Luân Đại Pháp khi còn ở quê nhà Trung Quốc. Sau khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi cảm động sâu sắc trước những Pháp lý thâm sâu mà Sư phụ giảng và cuối cùng đã minh bạch được ý nghĩa nhân sinh chân chính của sinh mệnh. Từ trước đến nay, tôi chưa từng cảm thấy thoải mái và hạnh phúc đến vậy. Tôi cảm thấy mình vô cùng may mắn mới có thể trở thành một học viên Đại Pháp. Về sau này, tôi đã chuyển tới định cư ở Úc và làm quen với môi trường tu luyện mới.

Hướng nội và đề cao tâm tính

Con gái tôi chuyển tới Úc định cư trước tôi và đã thích nghi được với cuộc sống ở đó. Cháu đã cố gắng hết sức để giúp tôi làm quen với môi trường mới và thích nghi với tập quán sinh hoạt bên ngoài Trung Quốc. Lúc đó tôi đang đi học và cùng con gái kinh doanh buôn bán.

Do tiêu chuẩn công việc có nhiều điểm không tương đồng nên chúng tôi thường xuyên phát sinh tranh chấp với nhau.

Trong cuộc sống sinh hoạt cũng như trong công việc, con gái tôi thường xuyên chỉnh đốn tôi, điều này khiến tôi cảm thấy rất khó chịu. Tôi cho rằng cháu không tín nhiệm tôi, mặc dù tôi tự cho mình là người đáng tin cậy. Chúng tôi thường tranh đấu kịch liệt chỉ vì những vấn đề nhỏ nhặt, và đã lãng phí lượng lớn thời gian cũng như khiến thân tâm mệt mỏi. Những chấp trước của tôi như tâm uỷ khuất, giữ thể diện, tâm tranh đấu đã khiến tôi nghĩ rằng con gái mình không hiếu thuận. Tôi lấy những việc này thành cái cớ cho mâu thuẫn chứ không hướng nội tìm thiếu sót của bản thân.

Sau nhiều lần tranh cãi nảy lửa, tôi chợt ý thức được rằng tình huống này xảy ra ắt hẳn là vì tôi có nhân tâm mạnh mẽ nào đó. Tôi đã cố gắng ước chế tâm bất bình với con gái và nhận ra bản thân còn có nhiều chấp trước như không tiếp thu lời chỉ trích, dễ nóng giận, thiếu kiên nhẫn, muốn giữ thể diện, và nhiều nhân tâm khác. Sau đó, tôi đã tận lực kiềm chế những cảm xúc của bản thân để tránh xảy ra mâu thuẫn với con gái mình.

Thần kỳ thay, những nhân tâm này dần dần trở nên yếu nhược và tôi có thể kiểm soát chúng tốt hơn theo thời gian. Khi tôi không bị các chấp trước này dẫn động và có thể tĩnh tâm xuống, tôi đã phát hiện ra mình có thể tiếp nhận các kiến nghị của con gái. Tôi cũng nhận thấy phương pháp mà con gái tôi đưa ra thường là đúng vì cháu đã động não để suy xét các vấn đề và lên kế hoạch trước. Cách thức làm việc của cháu rất hiệu quả.

Trước đây tôi đã bị tâm chấp trước gây trở ngại và bởi vậy tôi không thể nhìn ra vấn đề của bản thân cũng như không hiểu được cách làm của con gái. Tôi cảm thấy rằng mỗi việc tôi làm đều là sai trong mắt con gái. Nhưng khi tôi chuyển biến tư tưởng thì con gái tôi đã có thể thấu hiểu tôi và không còn kiểm soát tôi nữa. Hiện tại chúng tôi phối hợp với nhau khá ăn ý. Chúng tôi thống nhất rằng chúng tôi nên chiểu theo an bài của Sư phụ, học hỏi thế mạnh của nhau trong công việc và hỗ trợ đối phương trong tu luyện.

Điều này khiến tôi nhớ lại rằng tôi cũng từng phải đối mặt với những chấp trước tương tự khi phát sinh mâu thuẫn với các đồng tu ở quê nhà. Khi hướng nội sâu hơn, tôi phát hiện ra mình còn có tâm hoan hỉ, tâm hiển thị và thói quen che đậy những thiếu sót của bản thân. Những chấp trước này mạnh mẽ đến mức khi xảy ra mâu thuẫn thì tôi lực bất tòng tâm, không thể kiểm soát được. Bởi vậy, khi những chấp trước này biểu hiện xuất lai trở lại, tôi biết mình cần phải đề cao và chủ động khống chế chúng. Dần dần, tôi nhận thấy thiện tâm của mình được khuếch đại lớn hơn. Tôi không còn tập trung vào những thiếu sót của học viên khác, mà chỉ nhìn vào uy đức và vai trò của họ trong chứng thực Pháp.

Tôi ngộ ra rằng tu luyện chính là sự tuyển trạch. Chẳng hạn như khi chúng ta lần đầu tiếp xúc với Đại Pháp và lựa chọn đi theo con đường tu luyện, Sư phụ sẽ cài vào thân chúng ta một bộ cơ chế tu luyện và Pháp Luân, cũng như tịnh hoá thân thể chúng ta. Ngoài ra Pháp Luân còn bảo hộ cho chúng ta. Khi chúng ta gặp phải các mâu thuẫn trong tu luyện, phải chịu đựng uỷ khuất và bất công, miễn là chúng ta coi bản thân là một người tu luyện Đại Pháp chứ không đối đãi với mâu thuẫn như người thường, và khống chế tốt tâm chấp trước thì chúng ta sẽ đạt được đề cao và Sư phụ sẽ giúp chúng ta chuyển hoá nghiệp lực.

Còn nếu chúng ta phát sinh mâu thuẫn với ai đó, nhưng thay vì hướng nội tìm thiếu sót của bản thân, chúng ta lại tranh luận với họ, thì tầng thứ của chúng ta sẽ bị rớt xuống và chúng ta sẽ mất đi cơ hội để đề cao. Đây là một ví dụ khác về sự tuyển trạch. Sư phụ ban cho mỗi một học viên cơ hội để đề cao tâm tính, và chúng ta sẽ phải đưa ra lựa chọn trước mỗi mâu thuẫn gặp phải trong tu luyện. Những khổ nạn khác nhau mà chúng ta gặp phải là cơ hội quý giá mà Sư phụ cấp cho chúng ta để đề cao lên.

Thông qua hướng nội và tu luyện bản thân, tôi cảm nhận được quá trình tu khứ các chấp trước là một quá trình ma luyện đầy thống khổ. Nhờ có sự bảo hộ của Sư phụ và các Pháp lý của Đại Pháp chỉ dẫn, nên mỗi lần loại bỏ được một tầng chấp trước tôi lại có cảm giác bản thân như được tái sinh, cảm thấy thù thắng và mỹ diệu khôn tả.

Giảng chân tướng cứu chúng sinh

Sư phụ giảng:

“Sư phụ khẳng định những gì đệ tử Đại Pháp làm, chư vị chỉ cần xuất phát từ nguyện vọng chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh, thì những việc chư vị làm tôi đều sẽ khẳng định; dẫu là Pháp thân của tôi hay là chư Thần, chư vị chỉ cần thực hiện, thì sẽ đưa việc làm của chư vị mở rộng thành vĩ đại hơn, xuất sắc hơn, sẽ hiệp trợ chư vị”. (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2008)

Khi Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) khởi xướng cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999, tôi có một tâm nguyện muốn duy hộ Pháp để xứng đáng với ơn cứu độ của Sư phụ, do đó tôi đã tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện ba lần. Tôi cũng thường xuyên phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Đại Pháp trong các khu dân cư. Vào thời điểm đó, tôi cảm thấy không nơi nào là tà ác không hiện diện, áp lực lên bản thân là rất lớn. Mỗi lần trong tâm cảm thấy khó vượt qua, tôi thường nhẩm một bài thơ của Sư phụ:

“Đại giác bất uý khổ

Ý chí kim cương chú

Sinh tử vô chấp trước

Thản đãng Chính Pháp lộ”. (Chính Niệm Chính Hành, Hồng Ngâm II)

Tạm dịch:

“Đại Giác không sợ khổ

Ý chí kim cương đúc

Không chấp vào sinh tử

Thanh thản Chính Pháp lộ”. (Chính Niệm Chính Hành, Hồng Ngâm II)

Nhờ có sự bảo hộ của Sư phụ mà tôi trở nên bình tâm hơn và có thể kiên định bước đi trên con đường chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh.

Hoàn cảnh tu luyện ở hải ngoại không giống như ở Trung Quốc đại lục, ở đây không xảy ra cuộc bức hại tàn khốc và chúng tôi có thể tự do giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, trong hoàn cảnh nới lỏng này thì chúng tôi lại cần phải dùng chính niệm để cân bằng giữa sinh hoạt đời thường và tu luyện, đồng thời bước đi cho tốt trên con đường tu luyện Chính Pháp.

Lúc mới chuyển tới Úc, tôi nhận thấy ở đây có rất nhiều hạng mục giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại, nhưng tôi lại không sắp xếp được thời gian để tham gia một hạng mục nào. Tôi bận rộn với việc nhà, công việc kinh doanh, giảng chân tướng, học Pháp, và luyện công mỗi ngày. Đôi lúc tôi không thể làm trọn vẹn được cả ba việc. Tâm tôi cảm thấy hết sức lo lắng bởi tôi biết thời gian tu luyện là hữu hạn. Làm cách nào tôi mới có thể tìm được thời gian để làm tốt ba việc mà một học viên Đại Pháp cần phải làm đây?

Tôi nghĩ rằng mình sẽ có nhiều thời gian hơn nếu điều hành một công việc kinh doanh nhỏ, việc này không những giúp tôi kiếm thêm thu nhập để trang trải cuộc sống mà còn tạo ra nhiều cơ hội để giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho chúng sinh. Tôi hiểu rằng các đệ tử Đại Pháp có trách nhiệm trọng đại là cứu độ chúng sinh. Là đệ tử của Sư phụ, chúng ta được Đại Pháp ban phúc lành, và trong lúc đó thì không nên bị cuộc sống xã hội người thường vây khốn, sẽ ảnh hưởng đến khả năng chứng thực Pháp của chúng ta.

Với niệm đầu này, tôi bắt đầu truy cập các trang web tiếng Trung ở quốc gia khác. Tôi đã tìm thấy một công việc kinh doanh phù hợp ở ngay trang quảng cáo đầu tiên. Tôi lập tức liên hệ với công ty và lên lịch hẹn gặp mặt. Vài ngày sau, tôi đã thuận lợi ký được hợp đồng, tâm nguyện của tôi cuối cùng đã đạt được. Tôi mới chỉ rời Trung Quốc sáu tháng và chỉ mất một tuần để kiếm được một công việc kinh doanh. Do đó tôi có thể dành một lượng lớn thời gian để làm tốt ba việc. Tôi biết điều này không xảy ra ngẫu nhiên. Tất cả đều đã được Sư phụ an bài.

Có một sự việc đã để lại ấn tượng trong tôi khá sâu sắc. Vào cuối năm 2020, con gái tôi và tôi dự định thi lấy bằng lái xe ở địa phương. Tôi cảm thấy thiếu tự tin và thường xuyên lo lắng khi phải tham gia một kỳ thi, bởi ngay từ khi còn trẻ tôi đã hay bị giáo viên và cha mẹ khiển trách vì điểm thi kém. Bởi vậy tôi đã thuê một huấn luyện viên để giúp tôi tập lái, mặc dù khi còn ở Trung Quốc tôi đã thường xuyên lái xe rồi. Tuy nhiên người hướng dẫn viên này khiến tâm trạng tôi còn lo lắng hơn và tôi không thể tập trung học lái. Biểu hiện của tôi hoàn toàn giống như một người mới lần đầu học lái.

Sau khi khoá học lái xe kết thúc, tôi đã hỏi huấn luyện viên rằng liệu tôi có thể thi đỗ bằng lái không. Anh ấy hơi lưỡng lự và nói rằng nếu may mắn thì tôi có thể thi đỗ, câu trả lời này đã khiến tôi thêm bất an. Vào ngày thi lấy bằng lái, tôi vẫn còn e sợ nên đã lặng lẽ phát chính niệm trong khi chờ đợi tới lượt mình. Vào thời điểm đó, nhà của tôi cách khá xa điểm thi. Nếu tôi thi lần đầu không qua thì sẽ phải thi lại, việc này sẽ chiếm dụng của tôi rất nhiều thời gian và công sức.

Tôi đã thỉnh cầu Sư phụ gia trì để có thể vượt qua kỳ thi. Nhờ đó mà tôi không còn cảm thấy lo lắng trong suốt thời gian thi lái. Tôi lái xe rất trơn tru và tốt hơn nhiều so với mọi khi. Sau khi kết thúc vòng thi, cô gái ngồi cùng tôi trong xe sát hạch với vai trò là thông dịch viên đã khen ngợi rằng tay lái của tôi rất tốt và cô ấy hiếm khi thấy một thí sinh nào lái xe ổn định như vậy.

Lần đó tôi đã thi đỗ với điểm số là 98 điểm. Con gái tôi vô cùng bất ngờ trước điểm số này. Chúng tôi đều hiểu rằng chính nhờ có Sư phụ gia trì mà tôi mới đạt được thành tích tốt như vậy.

Đề cao tâm tính trong khi làm hạng mục chứng thực Pháp

Lần đầu tiên tôi tham gia thu thập chữ ký thỉnh nguyện phản bức hại hoặc kêu gọi kết thúc ĐCSTQ ở quảng trường trung tâm thành phố, tôi đã khá thất vọng vì không xin được chữ ký của bất kỳ người nào, trong khi các học viên khác có trong tay một danh sách đầy chữ ký.

Về đến nhà, tôi hướng nội và tìm ra bản thân có tâm muốn giữ thể diện và thiếu kiên nhẫn. Tôi ý thức được những chấp trước này chính là biểu hiện của vị tư, vị ngã. Khi tôi tiếp tục đi thu thập chữ ký, tôi đã đặt tâm hướng đến chúng sinh qua đường và trong đầu không có tạp niệm. Tôi nhìn vào mắt họ và mỉm cười với họ. Khi tôi chân thành hy vọng họ có thể minh bạch ý nghĩa của việc ký tên, thì kết quả thu được dần dần trở nên tốt hơn. Qua một đoạn thời gian, khi kết quả lại không tốt, tôi hướng nội và tìm ra tâm hoan hỉ và tâm tranh đấu. Tôi đã cố gắng ước chế những tâm bất hảo này. Trên con đường tu luyện của mình, tôi không ngừng chiểu theo Pháp lý Sư phụ giảng để hướng nội và quy chính bản thân.

Vào một ngày trời mưa to gió lớn, tôi đã một mình đứng trước Lãnh sự quán Trung Quốc để giương biểu ngữ. Đầu kia của tấm biểu ngữ được buộc chặt vào một thân cây lớn. Tấm biểu ngữ bị gió quật mạnh và khiến tôi phải rất cố gắng mới đứng vững được. Một lúc sau, sợi dây bất ngờ bị đứt vì cơn gió mạnh. Nhưng vẫn còn một giờ nữa ca trực của tôi mới kết thúc, tôi băn khoăn không biết mình có nên tiếp tục đứng dưới trời mưa gió như vậy không, hay sẽ thu dọn đồ đạc và đi về.

Lãnh sự quán Trung Quốc là một hang ổ đầy tà ác. Miễn là tà ác còn tồn tại thì các học viên Đại Pháp vẫn đang thanh trừ và chấn nhiếp chúng. Vì thế tôi quyết định kiên trì ở lại. Tôi gỡ tấm biểu ngữ khỏi cái cây, nắm lấy đầu biểu ngữ còn lại và tiếp tục phát chính niệm. Nhiều phương tiện lưu thông trên đường đã bấm còi để thể hiện sự ủng hộ tôi. Cuối cùng khi tôi giương tấm biểu ngữ lên, tôi đã nghe thấy giọng nói của Sư phụ: “Uy đức của chư vị đang được hồng dương trong vũ trụ này!” Thanh âm của Sư phụ to và rõ ràng đã vang vọng trong tâm trí tôi cả một thời gian dài. Tôi chỉ đang làm một việc nhỏ cần phải làm nhưng nhận lại được sự khích lệ vô cùng lớn lao.

Khi sống ở nước ngoài, đôi lúc tôi vẫn còn lưu luyến cuộc sống nghỉ hưu an nhàn của mình ở Trung Quốc. Nhưng tôi biết dù mình đang ở đâu thì cũng không được quên sứ mệnh và những việc cần phải làm. Ở Trung Quốc, vì sự an toàn nên tôi chỉ một mình đơn độc chứng thực Pháp. Còn hoàn cảnh ở hải ngoại thì rất khác biệt, thông qua hoàn cảnh này đã bộc lộ nhiều nhân tâm của tôi.

Tôi ngộ được rằng bất kể gặp phải sự việc gì, nếu tôi không thể đạt được tâm thái bình hoà thì ắt hẳn phải có nhân tâm nào đó mà tôi cần buông bỏ và đề cao lên. Chỉ khi dùng tâm thái thuần tịnh để làm các việc thì uy lực của Đại Pháp mới triển hiện xuất lai. Và khi đó những việc chúng ta làm mới trở nên thuận lợi và thần thánh.

Trong suốt hơn hai mươi năm tu luyện Đại Pháp của mình, tôi đã trải qua đủ những buồn vui, nước mắt, và có cả hối tiếc.

Con xin tạ ơn Sư phụ!

Xin vui lòng chỉ ra bất kỳ điều gì không phù hợp với Pháp.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/11/428039.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/14/194615.html

Đăng ngày 28-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share