Bài của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-06-2021] Gần đây, một điều kỳ diệu đã xảy ra với gia đình tôi. Vào ngày 1 tháng 5 năm 2020, con gái lớn của tôi là Tịnh đã bất ngờ gọi điện cho tôi từ chỗ làm và nhờ tôi đưa đến bệnh viện. Cháu nói rằng chân cháu bị trẹo và đi lại khó khăn. Ngày hôm sau khi đến nhà tôi, cháu hầu như không thể đi lại được.

Lúc đầu, tôi không quá lo lắng cho tình trạng của Tịnh. Vì cháu không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã đưa cháu đến một phòng khám, nơi điều trị bằng châm cứu và các loại thuốc thảo dược Trung Quốc. Vài ngày sau, tình trạng của cháu không khá hơn chút nào mà còn có vẻ tệ hơn nhiều. Con gái tôi chỉ có thể bước đi bằng cách sử dụng một sợi dây để nhấc chân trái lên. Ngoài ra, chân của cháu cứ trẹo như thế cả ngày. Khi đến bệnh viện kiểm tra tổng quát, cháu được chẩn đoán có một khối u trong tuyến ức (u tuyến ức) và bệnh thần kinh cơ gọi là nhược cơ.

Sau đó, Tịnh đã trải qua một cuộc kiểm tra tổng quát khác tại Bệnh viện Phẫu thuật Lồng ngực Cáp Nhĩ Tân. Kết quả cho thấy tình trạng của con gái tôi đang ngày càng xấu đi, vì khối u đã di căn vào xương và bệnh đã đến giai đoạn cuối. Hiện chưa có thuốc chữa và cách điều trị duy nhất là hóa trị và chờ đợi cái chết.

Sau khi Tịnh xuất viện về nhà vào ngày 6 tháng 6, cháu bắt đầu trải qua quá trình hóa trị. Vào thời điểm đó, cháu đã hoàn toàn nằm liệt giường. Cả năm ngón chân trái đều liệt và cháu mất hết cảm giác về chúng. Lo lắng rằng con gái sẽ không thể chịu đựng được, tôi đã không nói cho cháu biết tình trạng thực sự nguy kịch đến mức nào, nhưng tôi cảm thấy bằng cách nào đó cháu có thể đã biết. Tất cả những gì con gái tôi có thể làm là âm thầm chịu đựng nỗi đau. Khi đó, cháu cần hai người mới có thể chăm sóc cháu. Cổ của cháu rất cứng khi xoay người và tâm trí cháu rối bời. Con gái tôi nằm trên giường mỗi ngày, thường xuyên la hét trong đau đớn.

Sau ba đợt hóa trị, bệnh tình không thuyên giảm chút nào mà còn làm cháu rụng hết tóc Thấy vậy, tôi rất lo lắng. Con gái tôi mới 32 tuổi và đã có một cô con gái gần 10 tuổi. Nếu cứ tiếp tục như vậy, con gái tôi sẽ chết trong đau đớn.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999. Tôi biết chỉ có Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Đại Pháp) mới có thể cứu cháu. Tôi đã không nói với gia đình về điều này vì họ không phải là học viên. Con gái tôi bệnh quá nặng nên tôi chỉ cảm thấy lo lắng mà không nói gì.

Con gái nhỏ của tôi nói với gia đình rằng các vấn đề sức khỏe của chị gái cháu bao gồm ung thư tuyến ức, thoát vị đĩa đệm L5-S1, nhiều vết nứt xương do ung thư xương bào mòn và những thay đổi thoái hóa ở cổ tử cung, ngực và thắt lưng, tất cả đều nghiêm trọng. Cháu còn nói rằng con gái lớn của tôi sẽ không thể lành bệnh và phải dùng thuốc giảm đau đắt tiền trong suốt phần đời còn lại. Cháu sẽ phải nằm liệt giường và cần hóa trị.

Khi nghe điều này, tôi đã coi đó như một cơ hội. Rồi tôi nói với gia đình, trong đó có cả chồng của con gái lớn: “Mọi người đều biết về tình trạng của Tịnh rồi, chỉ có Sư phụ Lý Hồng Chí mới có thể cứu con bé. Từ bây giờ, hãy để con bé học Pháp với tôi”. Vào thời điểm đó, con gái tôi không thể di chuyển được, nhưng cháu vẫn có thể xoay sở để học Pháp. Cháu cũng biết Đại Pháp là tốt. Trước đây, khi tôi bảo cháu tu luyện Đại Pháp, cháu đã quá bị chấp trước vào công việc và kiếm tiền. Lần này, con gái tôi hạ quyết tâm và nói một cách quả quyết: “Con sẽ cố gắng hết sức để học Pháp.”

Cả gia đình tôi đều biết rằng không có cách nào chữa khỏi cho Tịnh, do đó, mọi người không phản đối việc con gái tôi học Pháp Luân Đại Pháp. Vậy nên, tôi bắt đầu học Pháp với cháu. Sau khi chúng tôi đọc xong bài giảng thứ tư trong cuốn Chuyển Pháp Luân, trong ba ngày liên tiếp, sáng nào cháu cũng đi tiểu ra nhiều máu, sau đó là dịch đặc chảy ra từ đầu. Điều này diễn ra liên tiếp trong 100 ngày. Tôi đã xúc động đến rơi lệ, và nhận ra rằng Sư phụ từ bi đang giúp con gái tôi tịnh hóa thân thể.

Kể từ đó, cùng với việc không ngừng học Pháp, cơ thể của Tịnh đã thay đổi đáng kể theo hướng tốt hơn. Dần dà, con gái tôi đã có thể ngồi dậy được. Cháu có thể cử động các ngón chân trái của mình; rồi có thể từ từ ngồi dậy và đứng lên. Sau đó, tôi bắt đầu nắm tay cháu để giúp cháu bước từng bước một. Dần dần, Tịnh không cần tôi hỗ trợ mà tự mình chầm chậm bước đi.

Chúng tôi đã tiếp tục tinh tấn học Pháp và luyện công cùng nhau. Hiện tóc của Tịnh đã mọc lại ít nhất là 7 cm. Cháu có thể đưa con gái đến trường và đón về sau giờ học.

Con gái tôi, người đã bị bệnh viện tuyên án tử hình, giờ đã hoàn toàn khỏe mạnh! Sư phụ đã ban cho con một cuộc đời mới. Chúng con xin tạ ơn Sư phụ!

Mi bài viết, hìnhnh, hay ni dung khác đăng trên Minghui.org đu thuc bn quyn ca trang Minh Hu. Khi s dng hoc đăng li ni dung vì mc đích phi thương mi, vui lòng ghi li tiêu đ gc và đường link URL, cũng như dn ngun Minghui.org


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/26/学大法-女儿走出生死大劫-423835.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/18/193735.html

Đăng ngày 25-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share