Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Tây Ban Nha

[MINH HUỆ 13-07-2021] Tuần này tôi đang mong đợi một việc từ một người, nhưng anh ấy đã không thực hiện những gì mà anh ấy đã hứa. Tôi thấy khó chịu và giận dữ. Tuy nhiên, tôi quyết định kìm chế cơn nóng giận của mình. Khi tôi cố gắng kiểm soát chấp trước của bản thân, tôi đã trải qua một cuộc đấu tranh nội tâm giữa cảm xúc và ước muốn của mình.

Buông bỏ tâm nóng giận

Không khó chịu và buông bỏ truy cầu được đối xử công bằng khá là khó khăn với tôi. Tôi không thể kiểm soát cơn giận dữ trong một không gian khác. Nó cực kỳ mạnh mẽ. Tôi nghĩ rằng là một người tu luyện, tác nhân bên ngoài gây xung kích cảm xúc và mong muốn của tôi không phải là thứ quan trọng; điều quan trọng là chấp trước của tôi. Tôi biết mình phải tìm ra chấp trước. Tôi đã tìm thấy câu trả lời trong khi học Pháp.

Tôi khó mà giữ được bình tĩnh khi học Pháp, vì tôi đang chìm trong cơn giận dữ. Tôi cố tập trung tinh lực, và không màng đến cơn giận dữ trong người. Khi tôi đọc Pháp, càng nhiều những lập luận nổi lên trong đầu tôi khiến tôi giận dữ hơn. Tôi phớt lờ chúng. Ngoài sự giận dữ, nhiều cảm xúc khác đã cố gắng tiến nhập vào đầu tôi.

Chắc chắn rằng khi tôi dần kiểm soát được bản thân, Pháp đã nhập tâm tôi. Mặc dù tôi đã cố gắng hết sức, ngay khi vừa đọc Pháp xong, trong đầu tôi thoáng hiện hình ảnh của tôi đang đập bàn với bàn tay nắm chặt bắt đầu muốn chỉ trích. Tôi đã cự tuyệt cái ý nghĩ này, nó không thể là một phần của tôi.

Tôi thấy mình đã ở trong một phạm vi không xác định trong một thời gian. Tôi thấy mình phải vượt qua ranh giới tưởng tượng để buông bỏ chấp trước của mình. Thật kinh khủng để buông bỏ cơn giận dữ. Tôi đoán rằng tâm sợ hãi này đến từ nghiệp tư tưởng; nghiệp tư tưởng nhìn thấy sự kết thúc của nó đang tới gần. Tôi nghĩ, nếu ai đó sợ hãi khi đọc Pháp, người đó phải nỗ lực hơn nữa. Do đó tôi tiếp tục học Pháp, đọc lớn tiếng để giữ tập trung, không nghĩ về bất kỳ điều gì khác.

Tôi quên cả thời gian. Có lúc điều duy nhất trong tâm trí tôi là Pháp. Tôi đang học và ngộ Pháp. Đó là một trải nghiệm kỳ diệu. Ngoài ra, khi tôi đọc, Sư phụ đã cho tôi thấy nhiều nỗi sợ hãi ẩn sau cơn tức giận. Một trong số đó là nỗi sợ thất bại. Ngoài ra còn có tâm tranh đấu, muốn chứng thực bản thân, tâm đố kỵ…Tôi minh bạch rằng cơn tức giận là biểu hiện của sự yếu đuối, trái ngược với những gì tôi từng nghĩ.

Cơ thể tôi thoải mái khi Pháp thân của Sư phụ tiêu trừ nghiệp tư tưởng cho tôi, và mọi thứ xung quanh tôi đều hài hòa. Một cảm giác hạnh phúc thoát tục tràn ngập khắp cơ thể tôi.

Không có gì trong thế giới này có thể mang lại cho chúng ta hạnh phúc trọn vẹn. Điều đầu tiên tôi nghĩ đến là phải chia sẻ điều này với các học viên khác, những người chưa hiểu được tầm quan trọng của việc kiểm soát bản thân. Có lẽ một số học viên cũng như tôi, cho tới gần đây vẫn nghĩ rằng việc mất bình tĩnh là điều bình thường. Với những học viên này, tôi muốn cho các bạn biết về trải nghiệm của tôi, cần phải đột phá giả tướng đó. Nếu bạn không thể đột phá, thì đó là do bạn chưa đủ nỗ lực, và bạn chưa thấy rõ bản chất thực của vấn đề.

Đừng tìm cớ cho các chấp trước

Nếu nỗ lực của bạn đạt tiêu chuẩn, sự khó chịu bên trong sẽ biến mất. Do đó, không cần đổ lỗi những nỗi đau của bạn cho các nhân tố bên ngoài. Các nhân tố bên ngoài chỉ là kẻ thế tội cho các chấp trước của chúng ta.

Trải nghiệm này đã khiến tôi chấn động. Đồng thời, nó cũng thật tuyệt. Khi tôi bình tĩnh lại, tôi đã có thể giải quyết mọi vấn đề một cách lý trí, hiệu quả và từ bi khác thường.

Đối với tôi, đây là cách cho phép một người đột phá lên một cảnh giới mới, mênh mông như trời biển, để thực sự giúp những người xung quanh chúng ta, và suy xét tình huống từ vị trí của người khác. Có lẽ thậm chí còn có thể tha thứ cho họ khi họ làm điều sai trái với bạn, vì có lẽ họ không còn lựa chọn nào khác.

Ngược lại, nếu tôi chạy theo cảm xúc của mình, tôi tin rằng tôi sẽ không giải quyết được vấn đề nào. Nó thậm chí có lẽ còn gây ra ảnh hưởng tiêu cực tới một hạng mục của Đại Pháp.

Ba ngày sau đó, tôi có triệu chứng cúm. Điều khác lạ là tôi không cảm thấy ốm. Khi tôi nhận ra nguyên nhân sự khó chịu của mình-là những chấp trước chưa tống khứ được, không rõ-tôi đã cố gắng tránh nó, và để chúng-những thứ đã khiến tôi khó chịu -phải chịu nhận, chia sẻ sự khó chịu của tôi. Tôi chảy nước mũi cả ngày, và đau nhức xương. Đôi khi, đầu tôi cũng đau. Cứ như thể tôi bị cúm. Những triệu chứng này sẽ đột nhiên xuất hiện. Sau đó chúng sẽ chấm dứt ngay khi tôi phải làm việc trên chương trình truyền hình. Chúng sẽ quay lại ngay khi tôi kết thúc chương trình và ngồi trước máy tính.

Mặc dù đó là những ngày mệt mỏi, nhưng tâm tính của tôi tiếp tục đề cao khi tôi học Pháp và giao lưu với những người khác. Thật là tốt. Tôi đã trải nghiệm việc kiểm soát bản thân-tăng cường chủ ý thức của mình–những suy nghĩ trong sáng, không có kẻ thù, không hối hận, không đau khổ… giống như mọi thứ đã diễn ra trong quá khứ, nhưng trong một trạng thái tường hòa. Mọi người xung quanh tôi cũng dường như hạnh phúc hơn nhiều chứ không chỉ là một chút.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác phát hành trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/13/428108.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/8/194509.html

Đăng ngày 13-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share