Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 02-03-2021]

Trong năm qua, tôi đã trải qua cả niềm vui lẫn nỗi buồn trong quá trình tu luyện của mình. Tôi muốn chia sẻ về thể ngộ của mình.

Phân rõ Thiện-Ác

Rất nhiều người ở Trung Quốc có nhận thức méo mó về Thiện và Ác. Sự hiểu biết của tôi về Thiện và Ác không ngừng thay đổi trong quá trình học Pháp.

Ban đầu, tôi hiểu Thiện và Ác từ cơ điểm của “vị tư.” Tôi đề cao rất chậm, trượt ngã, cho đến đầu năm nay tôi vẫn tin rằng Thiện tức là, chỉ cần bản thân tôi hiểu được điều gì là tốt thì sẽ cho người khác biết điều đó là tốt, rồi mong muốn cả mình và người ta đều theo đó mà làm.

Tôi sẽ không vui nếu những người khác không làm theo điều mà tôi mong muốn ở họ. Tôi nghĩ đó là vì tốt cho họ và rằng tôi đang duy hộ Pháp.

Nhưng nghĩ lại, tôi nhận ra rằng việc áp đặt điều gì đó cho người khác không phải là Thiện. Vậy làm thế nào để có thể chứng thực Pháp?

Nhìn lại những bài chia sẻ mà tôi đã viết trước đây, tôi thấy rất nhiều quan niệm thể hiện trong những bài viết đó không phải là Thiện. Vì vậy tôi bắt đầu cân nhắc lại xem Thiện là gì và làm thế nào để trừ Ác và trạng thái của Thiện là gì.

Trong nhiều tháng tôi luôn trăn trở để tìm ra câu trả lời.

Vài ngày trước đây rất nhiều suy nghĩ xấu đã hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi có thể nói rằng chúng không phải là tôi vì vậy tôi liên tục bài trừ chúng.

Chúng khiến tôi bực bội và đau đầu nhưng tôi đã ức chế chúng lại. Tôi nhận ra rằng tình bắt nguồn từ vị tư khi tôi đọc phần “Đề cao tâm tính” ở bài giảng thứ tư trong Chuyển Pháp Luân.

Ác niệm chính là khi một người muốn đạt được điều gì đó vì mục tiêu cá nhân. Còn Thiện niệm tức là khi một người muốn giúp đỡ những người khác mà không hề vị kỷ.

Vì vậy tôi đã tự hỏi rằng liệu mình đã đạt đến cảnh giới vô ngã tại nhất tư, nhất niệm, nhất hành trong cuộc sống hàng ngày hay chưa. Liệu tôi đã đồng hóa với Pháp ở tầng thứ hiện tại trong khi phối hợp với những người khác hay chưa?

Tôi cảm thấy tiếc cho bản thân sau khi suy nghĩ về những vấn đề này bởi vì tôi biết rằng mình còn rất nhiều phương diện cần phải đề cao. Gần đây, bất cứ khi nào những chuyện xấu hay những hiện tượng xấu xảy ra ở quanh tôi, tôi luôn nhắc nhở bản thân mình rằng không được xuất sinh những niệm đầu xấu.

Đồng thời tôi sẽ hướng nội để xem liệu tôi còn bất kỳ tâm chấp trước nào cần phải buông bỏ hay không. Sau đó tôi sẽ cố gắng để thanh trừ những chủng vật chất bất thuần trong trường không gian của mình.

Tôi tự nhủ: “Tình không là gì cả, ngươi không thể động đến tâm của ta, ngươi thật thảm thương và sẽ tự giải thể.” Dần dần can nhiễu đã giảm dần.

Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi đã làm tốt bởi vì tôi biết rằng mình không đủ kiên định trong vấn đề này. Tôi chỉ nói về việc đề cao và tôi hối tiếc rằng mình đã không học Pháp tốt.

Sư phụ đã ban cho chúng ta Pháp trân quý nhất. Đại Pháp trân quý hơn cả sinh mạng của chúng ta nhưng tôi đã không học Pháp tốt và tôi cần phải thật sự đề cao trong vấn đề này.

Con xin tạ ơn Sư phụ!

Thẳng thắn nhưng không mâu thuẫn với Thiện

Trước khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi sống rất khôn khéo. Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi đã rất nỗ lực để buông bỏ tâm giảo hoạt này, và tôi cảm thấy tâm mình đã trở nên thuần tịnh như pha lê.

Tuy nhiên, tôi lại vô tình chuyển sang một thái cực khác. Tôi nghĩ rằng, miễn là điều gì mà tôi cho là “đúng,” tôi sẽ nói điều đó bất kể những người khác cảm thấy như thế nào.

Nếu những người khác nói dối, tôi sẽ chính lại họ. Tôi cảm thấy rằng đó là đang duy hộ Pháp.

Điều đó nghĩa là tôi chưa cân bằng được mối quan hệ giữa việc nói thẳng nói thật với Thiện tâm. Điều này khiến tôi bối rối một thời gian dài, mãi cho tới đầu năm nay.

Giờ đây tôi biết rằng điều này bắt nguồn từ tâm vị tư. Tôi thiếu trí huệ, hiểu sai về Thiện tâm và không hiểu được nội hàm thâm sâu của Đại Pháp.

Mọi việc đều có căn nguyên của nó. Hầu hết mọi người đều chỉ quan tâm đến “lời thật” hay “việc thật” tuy nhiên đó cũng không hẳn là chân lý nếu được đo lường bởi Pháp ở tầng cao hơn. Mọi người chỉ tuân theo những nguyên lý ở tầng người thường.

Ví dụ, một người thường có thể sẽ nói chiếc hộp đựng bút này thật là đẹp. Tuy nhiên, một người tu luyện có thể sẽ không muốn bình luận khi người ấy nhìn thấy cấu thành sinh mệnh và căn nguyên lịch sử của chiếc hộp đó.

Vì vậy anh ấy chỉ cười bởi vì anh ấy biết rằng hầu hết mọi người sẽ không thể hiểu được điều mà anh ấy nói.

Nhìn lại, tôi thấy rằng mình vừa không Chân, vừa không Thiện. Sau khi nhận ra điều này, tôi bắt đầu chính lại bản thân mình.

Ví dụ, nếu chồng tôi làm điều gì đó không đúng, tôi không còn phàn nàn về anh ấy hay nói với anh ấy rằng anh đã làm đúng hay làm sai điều gì nữa. Nếu anh ấy hỏi ý kiến của tôi thì tôi mới nói với anh ấy nhưng tôi cũng sẽ không áp đặt quan điểm của mình.

Nếu anh ấy không nghe theo lời khuyên của tôi và tiếp tục làm theo cách của anh ấy, ngay cả khi tôi đã cảnh báo rằng anh ấy sẽ thất bại, tôi cũng sẽ không nghĩ nhiều về việc đó. Tôi biết rằng kết quả đó chính là nghiệp báo của anh ấy, vì vậy tôi cũng sẽ không can thiệp. Nếu sau đó anh ấy thật sự chịu tổn thất, đó cũng không hẳn là việc xấu và anh ấy cũng có thể hoàn trả được nghiệp lực của mình.

Tất nhiên, tôi không lấy làm vui trước nỗi buồn của anh ấy. Lúc đó, từ bi ngập tràn trong tâm tôi bởi vì tôi biết rằng mình không nên áp đặt bất cứ thứ gì lên người khác.

Những trải nghiệm của mỗi người chính là những điều mà họ phải đối diện. Nếu tôi có bất kể trạng thái mất cân bằng nào thì đó chính là vì bởi cái tình, tâm tật đố và sự ích kỷ chi phối. Tôi không nên để chúng chi phối bởi chúng không phải là tôi. Tuy nhiên tôi vẫn cần phải ức chế chúng bởi vì đôi lúc tôi không kiên định và Thiện tâm của tôi không đủ mạnh.

Đại Pháp đã phá trừ sự tiêu trầm trong tu luyện của tôi

Tôi đã bị tiêu trầm trong hơn ba năm cho đến trước mùa hè năm ngoái. Tôi đã ở trong trạng thái tiêu trầm như thể cuộc sống của tôi bị bao trùm bởi bóng tối.

Tôi đã trải qua vô vàn khổ nạn mà không nhìn thấy một tia hy vọng nào. Điều đó có thể liên quan đến môi trường ở Trung Quốc nhưng nguyên nhân chủ yếu là ở tâm tính thấp kém cũng như nghiệp lực của tôi nhưng đặc biệt hơn là bởi Thiện tâm của tôi không đủ.

Trước đây tôi đã hiểu sai về khổ nạn. Tôi nghĩ rằng điều tốt tự nhiên sẽ đến sau khi chúng ta chịu khổ và buông bỏ các tâm chấp trước.

Trên thực tế, điều đó không hẳn là đúng. Nếu một học viên chỉ nghĩ đến việc chịu khổ và buông bỏ chấp trước trên bề mặt thì đó không phải là chân tu.

Nếu một học viên không đồng hóa với Pháp và chân chính tu luyện, điều đó chỉ giống như việc tập thể dục trong chốc lát. Một học viên chỉ có thể nâng cao tâm tính và đề cao tầng thứ khi người đó buông bỏ tâm chấp trước và đồng hóa với Pháp.

Tôi cảm thấy rằng đột nhiên mình đã thông tỏ được vấn đề này. Tôi nhận ra chính thể ngộ sai lầm của tôi về Pháp là nguyên nhân căn bản khiến tôi tiêu trầm.

Tất nhiên, trạng thái tiêu trầm của tôi cũng bị ảnh hưởng bởi một số nhân tố khách quan. Ví dụ cách mà cựu thế lực an bài cho học viên buông bỏ chấp trước đã đẩy chúng ta vào một con đường đầy khổ nạn và tuyệt vọng.

Nếu một người tu luyện càng chấp trước vào điều gì đó thì cựu thế lực càng thổi phồng chấp trước đó lên cho đến lúc cuối cùng người ấy sẽ từ bỏ tu luyện hoàn toàn trong tuyệt vọng.

“Trợ giúp đệ tử Đại Pháp tu luyện” đã trở thành một cái cớ để cựu thế lực đạt được mục tiêu của chúng. Đây là những điều mà tôi đã ngộ được vào cuối hè năm ngoái.

Chủ quan mà nói thì tôi cần phải thật sự đề cao bản thân nhưng khách quan thì tôi cần phải hoàn toàn phủ nhận an bài của cựu thế lực.

Thỉnh thoảng khi xuất niệm, tôi không thể nói liệu chúng là chủ quan hay khách quan vì vậy đầu tiên tôi cần phải hướng nội và sau đó phủ định hoàn toàn an bài của cựu thế lực. Theo cách này tôi đã có thể hoàn toàn đồng hóa với Pháp, không tạo thành sơ hở để tà ác lợi dụng ta.

Dần dần thế giới trong những giấc mơ của tôi không còn tăm tối nữa và cuộc sống của tôi bắt đầu tươi sáng lên. Can nhiễu của tình cũng không còn mạnh nữa.

Chính là uy lực của Đại Pháp đã giúp tôi đạt được trạng thái này. Mọi điều trong quá trình tu luyện của chúng ta đều trân quý không thể diễn đạt thành lời.

Bất kể tương lai như thế nào, tôi nhất định sẽ kiên định tu luyện theo Đại Pháp.

Đại Pháp thật tốt! Con xin tạ ơn Sư phụ!

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/2/416118.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/7/9/194001.html

Đăng ngày 09-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share