Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Loan

[MINH HUỆ 25-06-2021] Đọc các bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện đã giúp tôi thụ ích rất nhiều cho việc tu luyện. Đồng thời, tôi thường được truyền cảm hứng từ các học viên khác.

Vượt qua khổ nạn khi học thuộc Pháp cùng với chồng

Tôi thành lập một nhóm học Pháp hàng tuần để học thuộc Pháp và đề cao. Chồng tôi cũng là một học viên và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công cùng thời điểm với tôi.

Anh ấy phụ trách việc phát báo và sẽ rời nhà vào khoảng 12 giờ 20 và trở về vào khoảng 3 giờ 30 sáng. Mặc dù tôi không cùng nhóm với anh, nhưng tôi đã nói chuyện với anh ấy và quyết định đi cùng xe. Tôi muốn vượt qua chấp trước vào ngủ và tận dụng cơ hội này để học thuộc Pháp. Chúng tôi bắt đầu học thuộc Pháp sau Tết Nguyên Đán vào tháng 2 năm 2021.

Chúng tôi chia sẻ về cách chúng tôi nên làm việc cùng nhau như thế nào, nên học thuộc bao nhiêu câu Pháp một lúc, chúng tôi sẽ sửa cho nhau như thế nào nếu chúng tôi đọc sai, và về ngữ điệu của chúng tôi. Học thuộc Pháp với chồng là cả một quá trình tu tâm.

Chồng tôi lái ô tô. Cả hai chúng tôi đều học thuộc Pháp của Sư phụ và chỉnh sửa cho nhau. Thời gian đầu, chồng tôi rất mất bình tĩnh khi mắc lỗi, và ngữ điệu của tôi không từ bi.

Tôi nghĩ: “Sao một người có thể chậm như vậy chứ?” May mắn thay, tôi nhận ra rằng mình đã dưỡng thành tâm bất hảo. Tôi cần phải từ bi và tĩnh tâm vì tôi học thuộc Pháp trong khi xem các kinh sách của Sư phụ, nhưng chồng tôi học thuộc trong khi chỉ lắng nghe tôi đọc.

Tuy nhiên, làm thế nào chúng ta có thể đề cao “nếu mọi người đều cư xử tốt với nhau”? Vì thế, khổ nạn bắt đầu xảy ra. Chồng tôi có thể học thuộc Pháp rất tốt, trong khi tôi liên tục quên những gì mình vừa học. Tôi mất gần một giờ để học thuộc một đoạn ngắn.

Tôi không muốn lãng phí thời gian nên đã nói với chồng rằng anh ấy có thể tiếp tục và học thuộc Pháp mà không cần tôi, tôi sẽ dành thời gian khác để bắt kịp. Chúng tôi đã cãi nhau, và chồng tôi rất tức giận. Anh ấy từ chối không học thuộc Pháp nữa vì cảm thấy rằng tôi đang chỉ đạo anh ấy thay vì tự mình học thuộc Pháp.

Những niệm đầu bất hảo

Bề ngoài có vẻ như tôi đang nghĩ điều gì tốt cho anh ấy, nhưng sau khi hướng nội, tôi nhận ra rằng ý định học thuộc Pháp lúc ban đầu của mình là bất tịnh. Tôi có cái tình rất mạnh.

Chồng tôi có rất nhiều thói quen xấu trước khi tu luyện Pháp Luân Công. Sau khi tu luyện, tôi nghĩ cuộc sống sẽ tốt hơn nếu cả hai chúng tôi cùng tu luyện một pháp môn. Lý do tôi muốn chồng mình học thuộc Pháp là vì tôi muốn anh ấy cư xử tốt với mình hơn. Suy nghĩ của tôi thật ích kỷ! Tôi biết rằng mình cần phải loại bỏ suy nghĩ này.

Tôi tự hỏi tại sao mình không thể học thuộc Pháp. Tôi nhận ra rằng mình có tâm tự cho mình là đúng. Tôi tin rằng mình đã tu luyện rất tinh tấn, không cảm thấy cần phải chép Pháp cũng như học thuộc Pháp. Trên hết, khi gặp nhiều khổ nạn mà tôi không thể vượt qua, tôi đã bỏ cuộc. Đó chính là một chấp trước vào tình.

Sư phụ đã giảng:

“Vì con người có ‘tình’, nóng giận là ‘tình’, ưng ý là ‘tình’, yêu là ‘tình’, hận cũng là ‘tình’; vui thích làm điều [nào đó] là ‘tình’, không thích làm điều [nào đó] cũng là cái ‘tình’ ấy; thấy người này hay người kia dở, yêu thích làm gì đó hoặc chẳng yêu thích làm gì đó, hết thảy đều là ‘tình’; người thường chính là vì cái ‘tình’ ấy mà sống.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Đó là khi tôi ngộ ra rằng mình cần phải chính lại bản thân và loại bỏ quan niệm người thường. Là học viên, chúng ta học thuộc Pháp để chiểu theo các tiêu chuẩn của Đại Pháp trong cuộc sống hàng ngày. Khi quan niệm của tôi thay đổi theo chiều hướng tốt hơn, tôi bắt đầu học thuộc Pháp tốt hơn.

Hết khổ nạn này, đến khổ nạn khác lại diễn ra. Chồng tôi bắt đầu khó chịu và trở nên thô lỗ.

Sư phụ đã giảng:

“Nhẫn là chìa khoá của đề cao tâm tính. Nhẫn mà uất hận, uỷ khuất, hay đẫm lệ là cái nhẫn của người thường với chấp trước vào tâm lo nghĩ, hoàn toàn không hề nảy sinh uất hận, không cảm thấy uỷ khuất thì mới là cái Nhẫn của người tu luyện.“ (“Thế nào là Nhẫn”, Tinh tấn Yếu chỉ)

Tôi quyết định chiểu theo các tiêu chuẩn của Đại Pháp và vượt qua khổ nạn này. Tuy nhiên, khổ nạn này không qua nhanh như những lần khác. Dù không oán hận ai, cũng không trách chồng điều gì nhưng tôi vẫn bế tắc không dám mở miệng nói chuyện với anh ấy. Đó là bởi vì bất cứ điều gì tôi nói đều là sai trong mắt chồng.

Một vài ngày trôi qua mà không có tiến triển gì và tôi chết lặng. Tôi nên đề cao tầng của mình như thế nào đây? Tôi nhận ra rằng lý do khiến tôi rơi vào bế tắc là vì Sư phụ đang loại bỏ ma tính và chuyển hóa nghiệp lực cho tôi.

Chồng tôi và tôi đã đến với nhau vì có quan hệ tiền duyên và đôi khi mối quan hệ của chúng tôi có thể bao gồm cả nghiệp quả. Có lẽ tôi nợ anh ấy, hoặc có lẽ anh ấy đã nợ tôi điều gì đó từ kiếp trước. Tôi nhận ra rằng tất cả những việc này xuất hiện vì chúng là nghiệp lực.

Để đắc Pháp trong kiếp này, tôi cần phải trả lại tất cả những gì mình đã nợ. Sẽ không có kiếp sau vì tôi muốn trở về gia viên chân chính của mình. Khi nghĩ đến điều này, tâm tôi tràn ngập từ bi và thiện lương.

Tôi thầm nói với Sư phụ: “Dù chồng con nợ gì con thì con cũng không còn tìm tới nữa. Con nợ chồng thứ gì, con sẽ cố gắng hết sức từ bi giải quyết.” Tôi lặp lại điều này ba lần, và gần như ngay lập tức một khối vật chất nặng nề thoát ra khỏi tâm mình.

Điều kỳ diệu xảy ra khi luyện công

Chúng tôi tới nhà máy của một học viên vì anh ấy cần người để sản xuất một số sản phẩm. Chúng tôi đến và rời khỏi nhà máy mất hai giờ. Do đó, thời gian rất eo hẹp đối với chúng tôi vì chúng tôi phải đến đó lúc tám giờ sáng và rời đi lúc ba giờ chiều. Tôi cần thời gian để học Pháp và làm việc nhà. Điều này khiến tôi buông lơi việc luyện công. Tôi sẽ luyện hai bài trong giờ nghỉ trưa.

Trong khi luyện bài công pháp đứng thứ ba và thứ tư vào một buổi chiều, nhạc luyện công dừng lại trong khi đang luyện bài công pháp thứ ba. Tôi ngạc nhiên và nhận ra rằng tâm mình đã chạy loạn và tôi không chú tâm đến những gì mình đang làm.

Tôi biết rằng Sư phụ đã cảnh tỉnh cho tôi, tôi hợp thập trước Sư phụ. Tôi xin lỗi và hứa với Sư phụ, “Con xin lỗi Sư phụ. Con sẽ tinh tấn luyện công trong tương lai.” Một giọng nói xuất hiện: “Con đang dưỡng thành những niệm đầu bất hảo. Làm sao Sư phụ có thể tiêu trừ nghiệp lực cho con?” Tôi biết rằng đây là Sư phụ đã từ bi khai thị cho tôi.

Khi luyện bài công pháp thứ tư, tôi cảm thấy như thể mình được bao phủ bởi một trường năng lượng. Khi luyện vòng thứ tư lần hai, tôi có thể cảm thấy năng lượng đang xoay quanh cơ thể mình.

Tôi nhìn thấy mỗi ký tự trong Chuyển Pháp Luân là một bông hoa sen khi tôi học Pháp vào đêm đó. Nó rất thần thánh và mỹ diệu. Con xin cảm tạ Sư phụ đã khai ngộ và khích lệ con. Con sẽ tận dụng thời gian tốt hơn và cố gắng hết sức để loại bỏ mọi chấp trước của mình.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/6/25/427325.html

Bản tiếng anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/1/194388.html

Đăng ngày 08-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share