Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-07-2021] Mấy năm gần đây tôi đã bị báo cáo và bị bắt nhiều lần trong khi nói với mọi người về Pháp Luân Công. Tôi luôn giữ trong tâm lời giảng của Sư phụ:

“Không có sợ, thì cũng không tồn tại nhân tố làm cho chư vị sợ. Không phải là miễn cưỡng, mà là thản nhiên vứt bỏ nên đạt được.” (Tống khứ chấp trước cuối cùng, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

“Hãy dùng lý trí để chứng thực Pháp, dùng trí huệ để giảng rõ chân tướng, dùng từ bi để hồng Pháp và cứu độ thế nhân; đó chính là đang kiến lập uy đức của các Giác Giả.” (Lý tính, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Dù trong hoàn cảnh nào, tôi luôn đặt việc cứu chúng sinh là ưu tiên của mình. Khi chính niệm của tôi đủ mạnh, những cảnh sát bắt tôi không hề bức hại tôi. Thay vào đó, cuộc chạm trán thường đem lại các kết quả tốt ngoài mong đợi.

Cảnh sát: “Chính là Sư phụ của chị đã bảo vệ chiếc xe đạp mới của chị đấy”

Một buổi sáng mùa hè năm 2012, sau khi phát chính niệm, tôi đạp xe đến một khu vực gần bệnh viện để giảng chân tướng. Trong vòng chưa đến hai tiếng đồng hồ tôi đã thuyết phục được trên 20 người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức thanh thiếu niên của nó.

Gần 10 giờ sáng, một xe cảnh sát đột ngột đi đến từ phía sau tôi. Một vài viên cảnh sát nhảy ra và cưỡng chế tôi vào trong xe. Họ nói họ sẽ chụp ảnh và lấy lời khai. Tôi nói với đám cảnh sát: “Tại sao đến giờ các anh vẫn phạm phải việc làm sai trái này?” Một trong số họ nói: “Đừng có tẩy não chúng tôi!”

Họ đưa tôi đến đồn cảnh sát. Họ giật túi xách của tôi và lấy ra chìa khóa của tôi, các tài liệu thông tin, và các đĩa video từ trong túi đặt lên bàn. Họ nói họ sẽ chụp ảnh để làm bằng chứng. Không lâu sau đó, bốn nhân viên từ Phòng An ninh Nội địa (DSD) và Cục Cảnh sát khu vực đã đến. Họ bảo tôi đưa họ về nhà tôi để khám nhà. Tôi từ chối và nói: “Các anh đang vi phạm luật pháp! Tôi sẽ không đi!” Hai cảnh sát nhặt chùm chìa khóa của tôi đang nằm trên bàn lên và rời đi.

Sau khi hai cảnh sát đó đi rồi, một cảnh sát thuộc Phòng An ninh Nội địa nói với tôi: “Ngày nào chị cũng ra ngoài giảng chân tướng. Có bao giờ chị nghĩ cho con trai chị không? Cậu ta đang có cơ hội được vào đảng.” Tôi nói: “Vào Đảng ư? Ngày nay người ta đang cố gắng thoái Đảng kia kìa! Tôi đã bảo con trai tôi đừng có vào Đảng rồi.”

Viên cảnh sát im lặng. Một lát sau, anh ta lại hỏi: “Sư phụ của chị nói sẽ có phán quyết cuối cùng à?” Tôi nói: “Đúng thế, những người tốt sẽ được lưu lại, còn những kẻ xấu sẽ bị đào thải.” Anh ta lại im lặng.

Một viên cảnh sát khác đến để lấy lời khai. Tôi tận dụng cơ hội này để giảng chân tướng. Anh ta lắng nghe và đã đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Một lát sau, viên cảnh sát thuộc Phòng An ninh nội địa lại đến và hỏi: “Bà ấy đã nói gì?” Viên cảnh sát mà đã thoái Đảng nói với anh ta: “À, như thường lệ thôi.”

Khoảng một tiếng sau, hai viên cảnh sát mà đã khám nhà tôi quay lại. Họ chẳng tìm thấy gì cả. Sau khi họ đặt chìa khóa lên bàn, họ cùng với nhân viên an ninh Nội địa rời đi mà không nói một lời.

Tối đó, nhân viên từ Phòng An ninh Nội địa còng tay tôi, nói rằng họ cần đưa tôi đến bệnh viện để kiểm tra y tế.

Ở bệnh viện có nhiều bệnh nhân. Tôi giơ hai tay đang bị còng lên trên đầu và hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp!” Nghe thấy tôi hô, tất cả mọi người đều quay lại và nhìn tôi. Họ đã kiểm tra huyết áp của tôi, nó lên đến hơn 200 mmHg. Họ thay một cái máy đo huyết áp khác và kết quả vẫn vậy.

Vì thế tôi đã bị trại tạm giam từ chối, và cảnh sát phải thả tôi ra. Họ chở tôi quay lại chỗ mà sáng nay tôi giảng chân tướng, để tôi lấy xe đạp của mình. Tất cả xe đạp khác đã biến mất, và chỉ mỗi chiếc xe đạp mà tôi mới mua vẫn còn ở đó. Một cảnh sát nói với tôi: “Chính là Sư phụ của chị đã bảo vệ chiếc xe đạp mới toanh của chị đấy!”

Ngạc nhiên hơn, khi tôi vào nhà, tôi thấy mọi thứ vẫn y nguyên, như thể là không có ai vào nhà. Tôi không biết thực sự đã xảy ra điều gì.

Sư phụ đã giảng:

Đệ tử chính niệm túc

Sư hữu hồi thiên lực

Tạm dịch:

Đệ tử chính niệm đủ

Thầy có lực hồi thiên”

(Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm II)

Khi chúng ta có thể giữ vững chính niệm, Sư phụ sẽ bảo hộ chúng ta và chúng ta sẽ không bị bức hại.

Mọi người được thụ ích sau khi minh chân tướng

Tôi biết nhiều sinh viên hay đến nhà sách Tân Hoa để mua sách vào cuối tuần, nên tôi hay đến đó để giảng chân tướng. Một lần, tôi đã bị một sinh viên báo cáo.

Hai cảnh sát đưa tôi đến đồn cảnh sát. Một trong số họ nói với viên cảnh sát phụ tá là người đang canh gác tôi là đừng nhốt tôi vào cái cũi kim loại mà hãy để tôi ngồi trên cái ghế lớn, và bảo anh ta đưa cho tôi một cái chăn. Họ tuyên bố rằng sau mấy tiếng nữa họ sẽ thẩm vấn tôi.

Câu đầu tiên họ hỏi trong cuộc thẩm vấn là “Bằng cách nào chị có được các tài liệu trong túi của chị?” Tôi không trả lời trực tiếp câu hỏi của họ mà chỉ vào trái tim mình, nói: “Sư phụ của chúng tôi yêu cầu chúng tôi hành xử theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn. Chân nghĩa là nói lời chân, làm điều chân và trở thành một chân nhân; Thiện nghĩa là từ bi và luôn nghĩ cho người khác trước; Nhẫn tức là phải có một tâm đại nhẫn và có một ý chí to lớn như biển rộng.” Tất cả họ đều cười lớn. Bầu không khí trở nên rất dễ chịu.

Tôi hỏi họ: “Các anh đã xem bộ phim 2012 chưa? Tất cả họ đều trả lời “Đã xem rồi!” Và tôi nói: “Mọi người phải lên được ba con tàu để sống sót trong thảm họa, nhưng mỗi vé giá 100 triệu Đô la.” Một cảnh sát xen vào: “Giá 200 triệu Đô la.” Tôi nói: “Quá đắt, bao nhiêu người có đủ tiền để mua được đây?” Anh chàng vô địch đấm bốc rất giàu, và anh ta đã mua vé cho các con trai của anh ta và cô tình nhân. Nhưng cô nhân tình đã ngã xuống biển khi cô ấy cố trèo lên bến phà để lên tàu trước tiên. Điều này chứng tỏ rằng giàu có thôi là không đủ, và chỉ khi người ta có trái tim lương thiện mới có thể được cứu.”

Một viên cảnh sát hỏi: “Sư phụ của chị đang dẫn dắt chị tu luyện. Chị phải loại bỏ sự ích kỷ phải không?” Tôi đáp một cách vui vẻ: “Anh đã hiểu chân tướng và sẽ được thọ ích!” Cái gọi là “thẩm vấn” đã kết thúc.

“Khi nào lời tiên tri trên tảng đá sẽ thành hiện thực?”

Ai đó gõ cửa khi tôi đang nấu ăn vào một buổi sáng mùa đông năm 2018. Tôi mở cửa, và ba viên cảnh sát lao vào nhà. Họ nói họ đến từ một đồn cảnh sát nào đó. Tôi nói: “Nhà tôi không thuộc địa phận của các anh. Tại sao các anh lại xông vào nhà tôi?” Một viên cảnh sát cao ráo nói: “Đây là vấn đề Pháp Luân Công, mọi người đều có thể quan tâm đến nó.” Họ lấy ra một mảnh giấy, vung vẩy trước mặt tôi, và rồi họ lục lọi tủ quần áo và tủ tài liệu một cách ngẫu nhiên. Họ tìm thấy vài cuốn sách và tài liệu Đại Pháp, và chụp ảnh.

Họ đưa tôi đến đồn cảnh sát và nhốt tôi vào một cái cũi kim loại. Tôi tĩnh tâm xuống và bắt đầu luyện các bài công pháp. Một cảnh sát ngay lập tức gọi cho chỉ huy của anh ta và nói: “Bà ấy đang luyện công.” Một người chỉ huy đến, nhìn tôi luyện công một lát, không nói gì, rồi bỏ đi. Sau khi luyện công xong, tôi đề nghị viên cảnh sát trẻ mà đang canh chừng tôi đi mua một ít cháo rau cho tôi. Anh ta nói: “Bà vẫn có đòi hỏi cao như vậy ở đây sao? Ở đây chúng tôi có bánh mỳ và bánh quy.” Tôi nói: “Tôi không ăn cái thứ của cậu. Tôi đâu có tự nguyện đến đây. Tôi chẳng phạm tội gì hết.”

Sau đó một trong các cảnh sát mà đã canh chừng tôi rời đi ăn, và chỉ còn một cảnh sát ở lại. Tôi dùng cơ hội này để giảng chân tướng cho anh ta. Anh ta đã hiểu chân tướng và đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó.

Sau khi họ ăn trưa xong, ba cảnh sát trong đó có viên chỉ huy đến, họ đứng thành hàng và thẩm vấn tôi. Một trong số họ hỏi: “Sư phụ của chị dạy chị điều gì?” Tôi nói: “Sư phụ của chúng tôi dạy chúng tôi làm người tốt. Nếu mọi người có thể sống theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn và cố gắng trở thành người có tiêu chuẩn đạo đức cao và tránh xa khiêu dâm, cờ bạc, ma túy và tham nhũng, thì cảnh sát các anh sẽ cảm thấy thoải mái hơn.” Viên chỉ huy nói: “Đúng. Là tự ước thúc bản thân phải không?”

Một cảnh sát khác hỏi: “Ông ấy còn dạy gì nữa?” Tôi nói: “Ngài còn dạy chúng tôi về kết cấu của vũ trụ.” Viên chỉ huy nói: “Bà tôi cũng học Pháp Luân Công.” Cảm thấy bầu không khí trở nên dễ chịu, tôi hỏi họ: “Tất cả các anh đều có điện thoại di động chứ?” Họ cùng trả lời “Có.” Tôi nói: “Bây giờ các anh tìm kiếm thông tin về “tảng đá có khắc dòng chữ tiên tri đi.” Họ bắt đầu tìm kiếm ngay lập tức.

Tất cả họ trong chốc lát đều có vẻ mặt kinh ngạc. Viên chỉ huy đọc thành tiếng những gì viết trên tảng đá, “Trung Quốc Cộng sản Đảng vong.” Tôi nói: “Đây là cảnh báo từ Thiên Thượng! Không một triều đại nào trong lịch sử có thể tồn tại cả nghìn hay hàng nghìn năm cả. Bây giờ là thời điểm để các anh lựa chọn tương lai cho chính mình. ĐCSTQ đã phạm quá nhiều tội ác kể từ khi nó nắm quyền. Các anh không thể tiếp tục đi theo nó, hoặc các anh sẽ bị chôn vùi cùng với nó. Đó là lý do tại sao các đệ tử Đại Pháp chúng tôi đang giảng chân tướng cho các anh, đó là vì sao chúng tôi đề nghị các anh thoái ĐCSTQ để bảo bình an.” Viên chỉ huy hỏi: “Tôi thoái bằng cách nào?” Tôi nói: “Chỉ cần thoái trong tâm của mình.”

Lúc đó, viên cảnh sát đang ghi lời khai dừng lại. Anh ta bỏ đi ghi chép của ai đó ra khỏi máy tính của anh ta, rồi ghi tên tôi, in ra và đề nghị tôi ký vào đó. Tôi nói: “Cái này chả là gì đối với tôi. Tôi sẽ không ký!” Mấy viên cảnh sát đã phải bỏ cuộc. Viên chỉ huy nói: “Giờ chị có thể về nhà.”

Ngay sau khi tôi bước ra khỏi cửa, viên cảnh sát mà đã đồng ý thoái ĐCSTQ hỏi tôi: “Dì ơi, khi nào thì lời tiên tri trên tảng đã sẽ thành hiện thực?” Tôi nói: “Sẽ nhanh thôi. Nhưng giờ anh đã thoái cái đảng ấy rồi, nó sẽ không ảnh hưởng đến anh một chút nào nữa.”

Sư phụ đã giảng:

“Chúng sinh đều là đối tượng được cứu độ” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2016)

Vâng, các cảnh sát ở Trung Quốc cũng đang chờ đợi các đệ tử Đại Pháp cứu họ!

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác phát hành trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/1/-426548.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/8/194503.html

Đăng ngày 09-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share