Bài viết của một học viên Đại Pháp ở ngoài Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 03-06-2021] Hai năm trước tôi chuyển đến Mỹ sống, ngay sau đó tôi bắt đầu tham gia giảng chân tướng về Đại Pháp cho người dân ở khu vực Flushing, New York. Tháng tư vừa qua, tôi đã tham gia hệ thống gọi điện thoại giảng chân tướng toàn cầu.

Hướng nội và cải biến bản thân

Ở cuộc gọi đầu tiên của tôi, đầu dây bên kia quát lên “Các người không muốn nói chuyện với tôi. Các người chỉ đang làm cho xong nhiệm vụ!” Tôi vô cùng kinh ngạc. Tôi còn chưa quen thuộc với việc thực hiện những cuộc gọi này; Làm sao tôi có thể hình thành quan niệm làm cho xong “nhiệm vụ” chứ? Tôi cảm thấy oan uổng. Sau đó tôi nghĩ: “Nhưng ông ấy không nói nhắm cụ thể vào tôi, phải không? Ông ấy xưng hô “các người” mà. Lúc đó tôi hoàn toàn quên mất việc hướng nội tìm.

Trong cuộc họp tóm tắt hằng ngày của chúng tôi, tôi đã báo cáo tình hình cuộc hội thoại này với người tổng điều phối. Cô ấy đã trích lời của Sư phụ giảng:

“Khi xuất hiện bất kể mâu thuẫn gì, xuất hiện bất kể sự việc gì — tôi từng dạy chư vị rồi — thì không chỉ hai người có phát sinh mâu thuẫn ấy phải tìm nguyên nhân bên trong bản thân mình, mà người thứ ba [đứng ngoài chứng kiến] cũng phải nghĩ về bản thân mình, vì sao lại để chư vị thấy [mâu thuẫn] ấy? Huống là chúng ta đang là một trong những người gây mâu thuẫn đó; vì sao không tự tu bản thân mình đi?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago 2004, Giảng Pháp tại các nơi IV)

Cô ấy cũng nhắc nhở những người tham dự cuộc họp nên hướng nội.

Lời nói của cô ấy đã cảnh tỉnh tôi. Vì người đó đã nói chuyện trực tiếp với tôi, chẳng phải tôi cần hướng nội sâu hơn nữa sao? Tuy nhiên, sau khi xem xét lại bản thân, tôi vẫn không thể tìm thấy bất cứ điều gì sai ở bản thân mình.

Vài ngày sau, tôi chợt nhận ra rằng mình còn chưa thực sự từ bi. Điều này thể hiện ở tỷ lệ nhấc máy còn thấp và tôi đã không thực sự quan tâm đến việc đầu dây bên kia có nhấc máy hay không. Khi nói chuyện với mọi người, tôi nói không ngừng mà không lắng nghe xem cảm xúc của đối phương như thế nào. Tôi thậm chí còn nghĩ: “Nếu bạn không được cứu thì đó là sự lựa chọn của bản thân bạn. Tôi đã cố gắng giảng chân tướng cho bạn rồi.”

Tôi đã không đặt tâm vào việc gọi điện thoại cho chúng sinh. Tôi chỉ thiện ở trên bề mặt. Chẳng phải tôi làm chỉ để hoàn thành nhiệm vụ hay sao?

Thú thật, tôi có một chấp trước ẩn sâu khác – tâm oán hận. Tôi nghĩ: “Pháp Luân Đại Pháp có 100 triệu người luyện tập trên khắp thế giới. Như vậy, nhiều người bên ngoài Trung Quốc đều hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Tại sao bạn không thể hiểu? Trong khi những người khác thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tại sao bạn lại không thoái? Đó là sự lựa chọn của bạn. Điều đó liên quan gì đến tôi?!”

Tôi nhận ra rằng vấn đề của tôi là chưa đủ từ bi. Tôi không vị tha như Sư phụ yêu cầu chúng ta, tôi cũng không đặt tâm vào việc giảng chân tướng. Tôi chỉ làm trên hình thức mà thôi. Khi đối phương chỉ ra điều này cho tôi, phản ứng đầu tiên của tôi là điều đó không áp dụng với tôi, vì thế tôi đã không động tâm. Sau đó, tôi nhận ra rằng Sư Phụ đã dùng lời của anh ấy để điểm hóa cho tôi. Tôi hiểu rằng chỉ bằng cách hướng nội khi những điều không mong đợi xảy ra, chúng ta mới có thể xác định được vấn đề của mình và nhận ra đâu là điều chúng ta cần phải làm tốt hơn. Qua sự việc này, tôi đã hiểu sâu sắc về ý nghĩa của việc hướng nội.

Loại bỏ nỗi sợ hãi

Một lần tôi nhận được một danh sách những người làm việc tại Đại đội Phòng chống khủng bố và Đội Cảnh sát Mạng của ĐCSTQ. Lúc đầu, tôi rất e sợ và do dự. Tôi cũng băn khoăn không biết có nên lấy danh sách khác để gọi không. Khi tôi hướng nội, tôi nhận ra chấp trước của mình, đó là sự ích kỷ. Tôi nhớ lại những gì Sư phụ đã giảng:

“Tôi còn muốn bảo chư vị, bản tính thực chất từ trước của chư vị được kiến lập trên cơ sở vị ngã vị tư, từ nay trở đi chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác, vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã, thế nên từ nay trở đi chư vị làm gì nói gì đều phải vì người khác, và nghĩ đến cả vì người đời sau nữa! Hãy nghĩ cho Đại Pháp vĩnh thế bất biến!” (Phật tính vô lậu, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Sau khi nhận ra mình cần loại bỏ sự sợ hãi và ích kỷ, tôi đã đồng ý nhận danh sách đó ngay lập tức.

Khi gọi cho một người thuộc bộ phận Cảnh sát Mạng, tôi đã không xưng hô với anh ấy theo chức danh. Tôi không muốn anh ấy biết tôi nắm được thân phận của anh ấy. Sau khi lắng nghe hơn hai phút, anh ấy đột nhiên yêu cầu tôi lặp lại những gì tôi vừa nói. Tôi bắt đầu tự hỏi liệu có phải anh ấy muốn kéo dài cuộc gọi để định vị tôi. Lúc ấy, tôi có ý muốn dập máy.

Ngay sau đó tôi biết mình phải làm gì. Tôi nói: “Anh là một cảnh sát mạng và chịu trách nhiệm theo dõi Pháp Luân Đại Pháp. Tôi hy vọng anh có thể dùng vị trí của mình để bảo vệ Đại Pháp thay vì tham gia bức hại.” Ngay sau khi tôi nói điều này, anh ấy bảo tôi gọi nhầm số và nhanh chóng cúp máy. Khi nghĩ về trải nghiệm này, tôi cảm thấy mình đã loại bỏ được một lớp ích kỷ và tự ngã.

Tôi đã gọi cho một vị Viện trưởng Viện kiểm sát của một huyện. Sau khi cuộc gọi được kết nối, ông ấy hỏi tôi: “Chị là ai? Làm thế nào chị có được số của tôi?“ Tôi nói với ông ấy rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói: “Các anh đều là những người nổi tiếng. Bất kỳ ai tham gia bức hại Pháp Luân Đại Pháp đều có tên trên một trang web. Tôi biết rằng việc bức hại các học viên là một phần công việc của anh. Nhưng vì anh là một người thiện lương, anh nên sử dụng quyền của mình để bảo vệ các học viên.”

Ông ấy nói: “Tôi hiểu.” Sau đó, ông ấy nói: “Tôi sắp có một cuộc họp. Chúng ta có thể kết thúc cuộc nói chuyện ở đây được chứ?” Vì tôi không nói gì thêm nên ông ấy đã cúp máy. Sau đó, tôi cảm thấy hơi hối hận, vì tôi đã không tiếp tục cuộc nói chuyện. Mỗi khi gọi điện thoại, tôi đều cảm thấy có những điều bản thân cần cải thiện nhiều hơn nữa. Theo thời gian, nỗi sợ hãi của tôi đã được loại bỏ.

Một lần trong cuộc gọi kéo dài 4 phút với phó giám đốc cảnh sát huyện, ông ấy dọa rằng đã nhận ra giọng nói của tôi và sẽ theo dõi tôi. Tôi bỏ qua những gì ông ấy nói. Tôi đã cố gắng hết sức để đánh thức lương tri của ông ấy. Thấy tôi không bị dao động trước những lời đe dọa, ông ấy nói: “Chị có biết học viên các chị phiền phức như thế nào không?” Tôi trả lời ngay lập tức: “Chúng tôi gọi cho anh chỉ vì lợi ích của anh. Chúng tôi không được trả tiền để làm điều này. Chúng tôi sử dụng thời gian và tiền của bản thân để gọi cho anh. Chúng tôi cố gắng hết sức trở thành người tốt chiểu tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn.” Mặc dù ông ấy đã dập máy, nhưng tôi cảm thấy cuộc trò chuyện của chúng tôi là nền tảng giúp ông ấy chấp nhận chân tướng.

Hướng nội và “Tận dụng thời cơ cứu độ và giảng nhanh lên”

Một lần, tôi gọi đến người đứng đầu một trung tâm tẩy não thuộc Đội An ninh Nội địa. Một người phụ nữ bắt máy. Cô ấy tỏ ra nóng nảy và hét lên: “Nói nhanh lên! Tôi phải giải quyết một việc khẩn cấp!” Tôi đã khá bất ngờ. Sau đó, tôi nhanh chóng nói: “Tôi đang gọi cho chị từ nước ngoài. Tôi hy vọng chị có thể dùng quyền lực của mình để đối xử tốt với Pháp Luân Đại Pháp.” Cô ấy trả lời không chút do dự: “Chắc chắn rồi! Chắc chắn rồi!”

Sau đó, cô ấy nhanh chóng hỏi: “Còn gì nữa không?” Tôi lại bất ngờ một lần nữa, vì rất hiếm khi gặp ai đó nhắc tôi nói tiếp với họ. Tôi nhanh chóng nói: “Chị đã thoái khỏi ĐCSTQ chưa? Hãy thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.” Cô ấy không trả lời tôi và cúp máy. Sau đó tôi phân vân không biết có nên gọi lại cho cô ấy không vì cô ấy đã giục tôi nói nhiều hơn. Tôi đột nhiên nhớ lại những gì Sư phụ đã giảng:

Khoái giảng (Hồng Ngâm II)

“Đại Pháp đồ giảng chân tướng
Khẩu trung lợi kiếm tề phóng
Yết xuyên lạn quỷ hoang ngôn
Trảo khẩn cứu độ khoái giảng”

Tạm diễn nghĩa

“Các đồ đệ Đại Pháp giảng rõ chân tướng
Như kiếm sắc từ trong miệng nhất tề phóng ra
Đâm toạc những lời vu khống của quỷ hư nát
Tận dụng thời cơ cứu độ và giảng nhanh lên”

Sư phụ đang dùng lời của cô ấy để điểm hóa cho tôi. Ngày hôm sau, tôi đến ngân hàng. Trong khi một nhân viên đang hỗ trợ tôi, tôi đột nhiên nhớ ra: “Tận dụng thời cơ cứu độ và giảng nhanh lên.” Tôi đã giảng chân tướng cho cậu ấy và giúp cậu ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Một lần, tôi gọi cho một nhân viên tòa án ở tỉnh Liêu Ninh. Khi đầu dây bên kia hỏi tôi có chuyện gì vậy, tôi đã trả lời. Cô ấy ngạc nhiên thốt lên: “Chị là người thật chứ không phải máy phát à? Tôi cứ tưởng mình đang nghe băng ghi âm.” Tôi nói với cô ấy rằng ĐCSTQ đang thực hiện hoạt động “Thanh trừng nội bộ.” ĐCSTQ cảm thấy nó sắp sụp đổ, vì vậy nó bắt đầu trốn tránh trách nhiệm của mình.

Cô ấy ngạc nhiên vì tôi nắm rõ chi tiết sự việc như vậy. Cô ấy nói: “Có vẻ như chị đang hướng cụ thể đến chúng tôi mà gọi điện.” Tôi nói: “Là vì cảnh sát, hệ thống tư pháp và viện kiểm sát địa phương của các chị đang phát động một đợt bức hại mới nhắm vào các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi đang cố gắng ngăn các chị phạm thêm tội ác.”

Khi cô ấy nói về lãnh đạo ĐCSTQ hiện tại tốt như thế nào, tôi nói: “Chị bị lừa dối rồi. Đó là những gì ĐCSTQ làm. Để có lối thoát cho mình, các quan chức cấp cao đó đã chuyển hết tài sản ra nước ngoài. Trong khi đó, các chị, những người làm việc ở tiền tuyến lại là những vật tế thần. Chị biết tại sao ĐCSTQ tà ác lại làm “Thanh trừng nội bộ” không? Bởi vì họ đang cố gắng trốn tránh trách nhiệm. Hãy tự bảo vệ mình thật tốt và đừng để bị lừa dối nữa.”

Cô ấy nói cô ấy hiểu ý tôi. Khi cô ấy bảo tôi hãy nói chuyện với quản lý của cô ấy, tôi trả lời: “Điều này không liên quan gì đến vị trí công tác. Chỉ cần chị tham gia, chị sẽ phải chịu trách nhiệm. Chúng tôi cũng đã nói chuyện với các quan chức cấp cao đó, vì chúng tôi đang cố gắng cứu mọi người.”

Tôi nói với cô ấy điều rất quan trọng là phải thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi nói: “Thần Phật không thể để ĐCSTQ tà ác tiếp tục làm hại người dân. ĐCSTQ đang làm việc chống lại Thần Phật. Khi chị đã thề cống hiến cuộc đời mình cho Đảng, cũng giống như việc bán mình cho ma quỷ. Thần Phật không thể giúp chị khi chị đã thề sẽ đi theo nó.” Cô ấy tranh luận với tôi rằng: “ĐCSTQ không chống lại Thần Phật, ĐCSTQ là vô thần.” Tôi nói: “Đây chính xác là lời nói dối mà ĐCSTQ sử dụng để lừa chị. Nếu con người không tin vào Thần Phật, họ sẽ dám làm bất cứ điều gì. Đây chính là nguyên nhân sâu xa của sự suy đồi đạo đức ngày nay. Thần sắp đào thải người xấu. Ai đứng về phía Chân – Thiện – Nhẫn sẽ được Thần Phật bảo vệ.”

Người phụ nữ ấy nói: “Tôi đã thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên Cộng sản từ lâu rồi.” Tôi nói: “Điều đó không được tính. Chỉ bằng cách loại bỏ cam kết đó từ sâu bên trong, Thần Phật mới giúp được. Tôi có thể giúp chị thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên Tiền phong.” Cô ấy nói: “Chắc chắn rồi, tôi nghe lời chị.”

Nền tảng giảng chân tướng qua điện thoại đã giúp tôi rất nhiều trong tu luyện. Tôi cũng đã học được rất nhiều điều từ công việc này. Bây giờ tôi đã hiểu sâu hơn về ý nghĩa của việc hướng nội. Tôi luôn muốn tinh tấn trong tu luyện, nhưng tôi luôn thất bại. Sau khi tham gia hệ thống gọi điện giảng chân tướng này, tôi thấy các học viên học Pháp nhóm, luyện công chung và cùng nhau thực hiện các cuộc gọi giảng chân tướng. Họ đang tinh tấn và và đề cao chỉnh thể.

Điều khiến tôi cảm động nhất là khi các học viên gặp vấn đề, họ đều nhìn nhận chúng từ góc độ của Pháp. Trước đây, tôi luôn gặp khó khăn khi nhìn nhận các vấn đề của bản thân. Nhưng bây giờ khi tôi so sánh trạng thái của mình với những người khác, tôi có thể thấy mình cần phải làm tốt hơn ở đâu. Điều này cũng thúc đẩy tôi tu luyện tinh tấn để có thể giúp cứu nhiều chúng sinh hơn.

Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/6/3/在电话平台打营救电话中修心-425838.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/13/193678.html

Đăng ngày 27-08-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share