Bài viết của Yueyan Chen, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đài Loan

[MINH HUỆ 16-05-2021] Chồng tôi đã có cơ hội xem bài phát biểu “Nền kinh tế Trung Quốc và Pháp Luân Công” được ghi âm ngày 5 tháng 2 năm 2016 của Tiến sĩ Trương Thanh Khê, Đại học Quốc gia Đài Loan. Bài phát biểu này đã truyền cảm hứng sâu sắc đến chồng tôi và ông ấy bắt đầu học các bài công pháp từ các video bài giảng của Đại Pháp.

Trong một thời gian ngắn, tôi nhận thấy chồng tôi đã được hưởng lợi ích cả về thể chất và tinh thần. Ông ấy trở nên nhanh nhẹn hoạt bát hơn và quan tâm đến người khác hơn. Khi ông ấy nói rằng có một người bạn là bác sĩ đề nghị ông tham gia lớp 9 ngày miễn phí để học 9 bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã đồng ý đi cùng ông ấy.

Tôi đã ngủ suốt ba ngày đầu tiên của lớp học. Nó giống như Sư phụ giảng:

“Có một số vị cá biệt thì ngủ, tôi giảng xong thì vị ấy cũng tỉnh giấc. Tại sao vậy? Bởi vì trong sọ não vị ấy có bệnh, cần phải điều chỉnh. Hễ điều chỉnh bộ não, thì họ không thể chịu được; do đó cần cho họ vào trạng thái mê man bất tỉnh, để họ không hay biết.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Sau đó tôi tìm thấy một điểm luyện công của các học viên Đại Pháp chỉ cách nhà tôi năm phút đi bộ. Tôi đã trở thành một học viên, và hàng sáng tôi tham gia luyện công tập thể. Tôi chú ý đề cao tâm tính của mình trong cuộc sống hàng ngày.

Chịu đau khi ngồi song bàn

Tôi bắt đầu tu luyện khi 65 tuổi. Đối với tôi, bài công pháp thứ năm vô cùng khó bởi vì nó đòi hỏi phải ngồi xếp bằng đả tọa. Nhưng tôi đã có được niềm tin sau khi đọc Pháp của Sư phụ:

“Từ từ luyện, người tám, chín mươi tuổi cuối cùng cũng song bàn được rồi,” (Giảng Pháp tại Pháp hội Châu âu [1998])

Cuối cùng, sau tám tháng, tôi có thể ngồi ở thế song bàn.

Một thử thách khác là ngồi đả tọa trong một giờ. Khi tôi bị đau chân tột độ và khi chân tôi tê cứng, tôi đã tự động viên mình phải chịu đựng sự đau đớn này và tôi có thể nhẫn chịu bằng cách học thuộc Pháp của Sư phụ:

“khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng“ (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

“Khi mà chư vị đau nhức ấy là biểu hiện của việc tiêu nghiệp, đồng thời thân thể của chư vị trong khi luyện công cũng phát sinh biến hóa, đó đều là tương phụ tương thành.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Canada [1999])

Tất cả bệnh tật của tôi đều khỏi

Khi bắt đầu luyện công, tôi thường bị nấc cụt và ho ra đờm trong và dính. Tôi biết rằng Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho mình. Trong vòng sáu tháng, tôi đã khỏi nhiều bệnh, bao gồm cả viêm khớp thoái hóa, các vấn đề với bàn chân, bệnh chàm và viêm gan B.

Tôi đã từng phải đến Bệnh viện Đại học Quốc gia Đài Loan để khám bệnh một năm hai lần. Khi bác sĩ thông báo cho tôi rằng virus viêm gan B đã biến mất hoàn toàn, tôi vô cùng biết ơn Sư phụ. Tôi nhớ lại cảm giác đau ngứa râm ran trong 28 ngày và sau đó xuất hiện một chấm đen ngứa và nổi mẩn đỏ, đây dường như là một quá trình tống xuất vi rút viêm gan B ra ngoài. Sự hồi phục kỳ diệu của tôi đã chứng thực sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp.

Hướng nội để buông bỏ chấp trước

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã tranh cãi với chồng về những điều nhỏ nhặt. Tôi nhận ra rằng, sở dĩ tôi tranh cãi với chồng là do tôi có tâm phàn nàn và cho rằng mình bị đối xử bất công. Tôi bắt đầu hướng nội khi xảy ra xung đột. Nhờ tăng cường học Pháp và tu luyện tâm tính của mình, tôi đã hòa thuận với chồng hơn.

Sư phụ giảng:

“Tôi nói rõ cho chư vị một chân lý: toàn bộ quá trình tu luyện của người ta chính là quá trình tống khứ tâm chấp trước của con người.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

“Là người tu luyện, ‘tìm bên trong’ là một Pháp bảo” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009, Giảng Pháp tại các nơi IX)

Tuy nhiên, đôi khi mâu thuẫn xảy ra nhiều đến nỗi khiến tôi không thể giải quyết được. Một lần, chồng tôi đã chỉ trích tôi khi cháu gái tôi không tin tưởng tôi về điều gì đó. Những tâm than phiền, chấp trước vào danh và tâm oán hận của tôi đã vượt ra ngoài tầm kiểm soát. Tôi đã không thể hành xử như người tu luyện. Tôi đã dùng quan niệm của người thường để đánh giá đúng sai. Tôi đã quên rằng, tất cả những gì người tu luyện gặp phải đều không có gì ngẫu nhiên; đó là để giúp tôi đề cao tâm tính của mình. Tôi hối hận vì mình đã không chiểu theo tiêu chuẩn tâm tính của người tu luyện để hành xử.

Tôi đã khóc khi đọc bài thơ của Sư phụ:

Thực hiện ngã đích mộng
Tưởng Ngã hữu nhất cá mộng tưởng
Tổng hữu nhất thiên ngã yếu hồi đáo Thiên thượng
Na thị sinh mệnh chân chính đích cố hương
Nhân vi Sáng Thế Chủ dĩ lai thế
Truyền Đại Pháp cứu thế nhân hồi Thiên đường
Ngã bất tưởng thác quá cơ duyên
Ngã yếu thực hiện giá mộng tưởng
Giá thị nhân đích duy nhất hy vọng
(Hồng Ngâm IV)

Diễn nghĩa:

Thực hiện ước mơ của tôi
Tôi có một ước mơ
Sẽ có một ngày tôi sẽ trở về trời
Đó là quê hương chân chính của sinh mệnh
Bởi vì Sáng Thế Chủ đã đến thế gian
Truyền Đại Pháp cứu thế nhân về Thiên đường
Tôi không muốn lỡ mất cơ duyên
Tôi cần [phải] thực hiện ước mơ này
Đây là hy vọng duy nhất của con người

Lời kết

Tôi rất may mắn đắc được Đại Pháp mà hàng nghìn năm nay mới được truyền xuất ra. Tôi đã tìm được đường quay trở về nhà. Tôi cảm tạ sự cứu độ từ bi của Sư phụ. Tôi phải tiếp tục học Pháp, luyện công, phát chính niệm và giảng chân tướng về Đại Pháp để hoàn thành trách nhiệm của một đệ tử Đại Pháp.

Tôi cũng rất cảm ơn trang web Minh Huệ, nơi tôi có thể đọc các bài chia sẻ và nghe podcast về trải nghiệm tu luyện của các đồng tu.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/5/16/424307.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/7/17/194115.html

Đăng ngày 05-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share