Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Úc

[MINH HUỆ 25-04-2021] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp đắc Pháp tại Úc vào năm 2019. Tôi tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp dạy con người tu tâm hướng thiện. Tuân theo Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn, tôi cảm nhận được rõ ràng sự thăng hoa của bản thân, khiến tôi có được sự yên bình trong tâm.

Ở bất cứ đâu cũng phải làm một người tốt

Mỗi ngày tôi đều học Pháp và luyện công. Dần dần tôi hiểu được rằng sứ mệnh của đệ tử Đại Pháp không chỉ là tu luyện cá nhân mà cần phải trợ Sư chính Pháp và cứu độ chúng sinh.

Hằng ngày tôi đều phát chính niệm và cùng chồng tôi – cũng là một học viên, đi tới điểm giảng chân tướng và phân phát các tài liệu về Đại Pháp.

Do bản thân học Pháp chưa tốt và tu luyện chưa vững chắc, tôi thường cảm thấy mình chưa nắm được những điểm then chốt khi giảng chân tướng cũng như cách để xử lý khi đối mặt với các chủng tâm thái của người nghe và giải đáp thắc mắc của họ. Mặc dù tôi cảm thấy mỗi lời nói đều xuất phát từ tâm chân thành nhưng dường như nó không đủ sức thuyết phục. Tôi biết rằng mình cần phải học Pháp tốt hơn và tăng cường chính niệm.

Tham gia nền tảng giảng chân tướng RTC

Chồng tôi và các học viên khác khích lệ tôi tham gia nền tảng giảng chân tướng RTC. Hằng ngày sau khi đưa con đến trường tôi có chút thời gian rảnh rỗi và muốn tận dụng cứu độ chúng sinh.

Sau đó đến tháng 10 năm 2020 tôi đã tham gia tập huấn nền tảng RTC. Trong suốt khóa hướng dẫn kéo dài 3 tuần, tôi hiểu được nhiều hơn về cách giảng chân tướng cũng như cách để giải đáp các câu hỏi khác nhau.

Khóa huấn luyện thực sự đã giúp tôi bù đắp những thiếu sót của mình tại điểm giảng chân tướng trước đó. Tôi vô cùng trân quý sự dẫn dắt của Sư tôn, công sức vất vả của các đồng tu chuẩn bị tài liệu cùng sự nhẫn nại của đồng tu phụ trách hướng dẫn.

Với sự chuẩn bị kỹ lưỡng này, tôi tin rằng mình có thể giúp ích cho mọi người nhiều hơn. Để có thể theo kịp và cứu thêm nhiều người hơn, tôi quyết định tham gia hạng mục giảng chân tướng trên RTC từ thứ 2 tới thứ 6.

Tôi dự tính mỗi buổi sáng tôi sẽ đưa các con đến trường, luyện công tại điểm giảng chân tướng, phân phát tài liệu chân tướng Đại Pháp, về nhà và gọi điện giảng chân tướng trong 2 tiếng sau đó đến trường đón con đi học về.

Tuy nhiên với kế hoạch này thì có vài ngày trong tuần tôi không còn thời gian nấu bữa trưa cho chồng. Anh ấy là một học viên Đại Pháp tinh tấn, vẫn làm việc bình thường và tham gia một số hạng mục Đại Pháp. Tôi mặc định cho rằng anh ấy sẽ thông cảm và hỗ trợ tôi bởi vì tôi cũng muốn làm các việc mà một đệ tử Đại Pháp cần làm.

Khi tôi chú tâm vào việc gọi điện thoại thì cũng lơ là việc chăm sóc cho gia đình. Tôi không thể làm xong các việc mà lẽ ra phải làm lúc ban ngày, nên tôi tranh thủ làm vào buổi chiều hoặc tối.

Đôi khi tôi phải làm nhiều việc cùng một lúc, chính việc này khiến tôi mất kiên nhẫn khi thấy bọn trẻ cãi nhau và khi phải kèm cặp chúng hoàn thành bài tập về nhà. Những sự việc trong gia đình không được chia sẻ thỏa đáng cùng chồng khiến cho mâu thuẫn ngày càng lớn dần.

Tôi thường cảm thấy oán trách: “Tại sao chồng tôi có thể cống hiến hết mình cho các hạng mục Đại Pháp trong khi tôi phải dành thời gian quý báu này cho các việc trong nhà và lo cho bọn trẻ?”

Sư phụ giảng:

“Trước đây tôi vẫn luôn giảng rằng trong tu luyện thì đệ tử Đại Pháp không có khuôn mẫu; không chỉ là trong tu luyện cá nhân chư vị cần phải đi [thành] con đường của chính mình, mà ngay cả hình thức tu luyện tôi cấp cho chư vị cũng không có tham chiếu; con đường ấy cần phải được tự mọi người đi thành.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế miền Tây Mỹ quốc [2005])

Đối chiếu với những lời giảng Pháp của Sư phụ, tôi ngộ rằng tôi và chồng mình mỗi người đều có con đường khác nhau. Chúng ta có thể học hỏi điểm tốt của các học viên khác, nhưng không thể sao chép hoàn toàn khi xử lý tình huống của bản thân mình.

Tôi hiểu rằng mâu thuẫn nổi lên là bởi vì tôi đã chưa cân bằng tốt mối quan hệ giữa giảng chân tướng và gia đình. Đệ tử Đại Pháp cần phải làm người tốt ở bất cứ nơi đâu, từ bi thiện đãi hơn nữa với các thành viên trong gia đình mình. Nếu tôi xử lý việc này không tốt, nó không những có thể làm ảnh hưởng đến năng lực giảng chân tướng cứu người mà cũng khiến chồng tôi không thể toàn tâm toàn ý làm tốt công việc cũng như các hạng mục Đại Pháp. Nó cũng gây ảnh hưởng tiêu cực đến chỉnh thể các đệ tử Đại Pháp.

Vậy nên trong thời gian bọn trẻ được nghỉ học, tôi đã nghiêm túc cân nhắc làm thế nào để sắp xếp thời gian để vừa có thể gọi điện giảng chân tướng vừa có thời gian chăm sóc gia đình và kèm cặp các con học bài. Giảng chân tướng là tu luyện và chăm sóc gia đình cũng chính là tu luyện; chuyện nào cũng đều quan trọng.

Tôi cần sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, đối đãi với các việc bằng chính niệm và làm tốt mọi việc.

Tu luyện bản thân qua việc gọi điện thoại giảng chân tướng

Tôi đã rất lo lắng khi lần đầu tiên gọi điện thoại giảng chân tướng trong phòng tập huấn. Đồng tu hướng dẫn nói rằng tôi đã làm tốt và chỉ nói hơi nhanh một chút thôi; cô ấy cũng khích lệ tôi không cần phải lo lắng.

Tôi ngộ ra rằng Sư phụ đã mượn lời của đồng tu để điểm hóa cho mình. Đặt tâm vào việc cứu người là tốt nhưng nếu tôi lo lắng thì cũng có thể tạo thành một chấp trước.

Sư phụ giảng:

“Khi thiếu khuyết về trí huệ, thông thường là do chư vị lo lắng quá; đầu não lo lắng cần làm một việc nào đó, thấy nó quá quan trọng, thì liền xuất hiện một chủng chấp trước khác nên tạo thành như thế. Thực ra [đối với] rất nhiều sự việc, chư vị giảng nói với tâm khí bình tĩnh, tâm khí bình hoà, đối đãi một cách có lý trí, chư vị sẽ phát hiện rằng trí huệ của chư vị sẽ tuôn như nước chảy, hơn nữa từng câu từng chữ đều trúng, câu nào cũng là chân lý” (Giảng Pháp tại Pháp hội vùng đô thị New York [2003])

Tôi cũng nhận thấy ngoài việc bị căng thẳng, tôi cũng để ý quá nhiều tới những thông tin đưa tới cho người nghe. Tôi băn khoăn liệu mình có trả lời đúng theo kịch bản và những lời tôi nói có đủ sức thuyết phục phía đối phương hay không.

Đây cũng chính là những chấp trước. Với nhiều nhân tâm và thiếu chính niệm, những tài liệu chân tướng vốn được tạo ra bởi tâm huyết của các đồng tu cũng sẽ không phát huy được vai trò.

Tôi thầm nghĩ: “Hãy buông bỏ hết thảy chấp trước! Đừng bận tâm đến việc người ta thoái đảng hay không, chỉ cần giữ tâm thuần tịnh, dưới sự gia trì của Sư phụ và giúp sức của các học viên khác, tôi sẽ giúp được những người hữu duyên.”

Quả thực sau đó nhiều người đã thoái đảng. Tôi hiểu đây chính là nhờ sự gia trì của Sư phụ và chính niệm kiên định cứu người của tôi.

Trong hai tháng sau đó, mỗi một tuần lại có vài người thoái. Tôi tiếp tục ghi nhớ Pháp của Sư phụ trong tâm và nhắc nhở bản thân giữ vững chính niệm, liên tục học Pháp và phát chính niệm, điều này cũng giúp trạng thái tu luyện của bản thân trở nên tinh tấn hơn.

Vào tháng 2 năm 2021, người học viên hướng dẫn tôi lần trước liên lạc với tôi và đề nghị tôi tham gia hạng phục gọi điện thoại mới. Cô ấy nói tôi là người đầu tiên cô nghĩ đến khi tìm kiếm học viên tham gia hạng mục này.

Đây quả thực là an bài của Sư phụ để tôi có thể tham gia hạng mục cứu người một cách phù hợp hơn. Tôi cần sắp xếp điều chỉnh lại thời gian để gọi điện, vì vậy tôi đã đề nghị đồng tu hủy lịch giảng chân tướng trên RTC để tôi có thể tham gia hạng mục mới từ 2 đến 3 ngày 1 tuần.

Vậy là thời gian biểu đã được cắt giảm hơn so với trước đây và tôi cảm giác mình có thể tập trung làm các công việc tốt hơn. Sau vài ngày được hướng dẫn, tôi bắt đầu giảng chân tướng trong hạng mục gọi điện thoại và việc này hoàn toàn khác với cách làm trước đó.

Sau khi đã thông thạo cách làm mới, tôi cảm thấy cách tiếp cận này rất tốt. Khi tôi gọi điện tôi có thể cảm nhận bản thân có sự đề cao rõ rệt và tâm trí trở nên tường hòa hơn.

Tôi giảng chân tướng bằng sự từ bi; giọng nói trở nên nhẹ nhàng và từ tốn; tâm trí trở nên sáng suốt và linh hoạt khi giải đáp những câu hỏi của người nghe. Con cảm tạ Sư tôn đã an bài cho đệ tử!

Bây giờ, bất kể người nghe phản ứng như thế nào, tôi đều có thể bình tâm và tăng cường chính niệm của bản thân để cứu họ.

Sư phụ cũng giúp tôi nhìn thấy những chấp trước của mình. Một ngày nọ, một học viên trên nền tảng RTC nói với tôi rằng vì tôi bỏ lịch giảng chân tướng bên RTC nên đã gây ra một số bất tiện vì không có ai thay thế vị trí của tôi hôm đó. Sau đó tôi mới nhận ra rằng vì sự sơ suất của mình mà gây rắc rối cho người khác. Tu luyện là việc nghiêm túc và tôi phải bảo trì chính niệm mọi lúc mọi nơi.

Tôi hướng nội tìm kiếm xem liệu có chấp trước nào liên quan tới việc rời bỏ hạng mục cũ sang hạng mục mới này không. Ngay lúc đó, tôi nhanh chóng loại bỏ những ý niệm bất chính này, bởi vì dẫu bất kể tôi làm việc gì thì cũng là vì sự đắc cứu của chúng sinh.

Tôi sẽ tiếp tục tinh tấn làm các việc để buông bỏ những chấp trước và nhân tâm, trong tu luyện không ngừng tu chính nhất tư nhất niệm, đề cao tâm tính, cứu độ chúng sinh và làm các việc mà đệ tử Đại Pháp cần làm. Tôi tin rằng thông qua học Pháp không ngừng, nỗ lực cứu người chắc chắn sẽ ngày càng đạt hiệu quả cao hơn.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/25/新学员-修好一思一念-突破自己多救人-423745.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/28/193378.html

Đăng ngày 24-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share