Bài viết của Từ Tinh, phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 09-07-2021] Mỗi buổi sáng trên đường đến nơi làm việc, anh Lâm Minh Lượng, một nhân viên thống kê chính phủ, lại đi ngang qua Tổng lãnh sự quán Trung Quốc ở Chicago. Anh Lâm thường xuyên đi tuyến đường này – đi tàu điện ngầm từ nhà mình ở ngoại ô Chicago đến văn phòng làm việc trong một tòa nhà liên bang. Anh không hề nhận ra rằng cuộc đời mình sắp có một thay đổi đáng kinh ngạc.

Anh và nhiều người qua đường nhận thấy một điều độc đáo – nhóm người đang im lặng ngồi kháng nghị trên vỉa hè đối diện Lãnh sự quán Trung Quốc. Từ mùa hạ qua mùa đông, quanh năm, họ luôn ở đó, bất kể thời tiết nóng nực hay lạnh giá, thậm chí cả khi trời mưa hay có tuyết rơi.

Một ngày nọ, anh hỏi: “Tại sao các vị lại ở đây?” Một phụ nữ nói với anh rằng họ là các học viên Pháp Luân Công và họ phản đối cuộc bức hại môn tu luyện tinh thần này của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Anh thở dài và cảm thấy thương cảm cho họ.

Anh Lâm rời Trung Quốc và đến Mỹ vào những năm 1980 vì anh rất không thích ĐCSTQ. Rời xa các chiến dịch chính trị của ĐCSTQ trong hơn một thập kỷ, Trung Quốc là ký ức xa vời đối với anh.

“Năm 2000, tôi nghe nói về Pháp Luân Công và ĐCSTQ đã bức hại các học viên của môn tu luyện như thế nào. Tôi không thích ĐCSTQ. Nó luôn bắt bớ nhóm này nhóm khác. Nhưng tôi chỉ là một người bình thường và tôi cảm thấy bất lực,” anh Lâm kể lại cuộc trò chuyện đó.

Anh đã đọc một tờ tài liệu về Pháp Luân Công và những lợi ích sức khỏe của nó nhưng anh cảm thấy nghi ngờ. “Họ chỉ ngồi đó, bất động. Họ không di chuyển hay đổ mồ hôi. Như vậy sao có thể cải thiện sức khỏe được?”

Từ cảm thông đến kính trọng

Nhìn thấy những học viên này kháng nghị ở lãnh sự quán quanh năm, anh Lâm bắt đầu kính trọng họ. Kinh nghiệm của anh đã dạy anh rằng ĐCSTQ rất tàn nhẫn và bạo ngược. Ở Trung Quốc, nếu một người là mục tiêu bị bức hại, gia đình anh ta sẽ bỏ rơi anh ta và vạch ranh giới giữa họ. Anh Lâm nói: “Nhưng những học viên này đã cố gắng giúp đỡ những người mà họ thậm chí không biết và chịu đựng thời tiết khắc nghiệt bốn mùa. Tôi bắt đầu kính trọng họ vì họ khác với những người Trung Quốc bình thường.”

Một buổi sáng đầy tuyết, anh chợt nhận ra rằng: “Họ lớn tuổi hơn mình và họ có thể ngồi trong tuyết lạnh giá hàng giờ đồng hồ. Mình thậm chí chưa đến 40 tuổi và thường xuyên chạy bộ, nâng tạ và bổ sung dinh dưỡng, nhưng lại không thể ngồi trong lạnh hàng giờ như họ. Có vẻ như Pháp Luân Công có một số lợi ích sức khỏe đặc biệt.”

Bước vào tu luyện

Anh Lâm ghét mùa đông vì anh thường xuyên bị cảm lạnh và bị dị ứng nghiêm trọng. Anh khó thở và đau họng. Anh cũng bị mất ngủ nghiêm trọng.

Khi có một vài ngày nghỉ vào năm 2003, anh đã đến thăm mẹ mình ở New York. Cảm thấy buồn chán, anh nhớ đến cuốn Chuyển Pháp Luân và quyết định đọc cuốn sách. Anh muốn xem liệu nó có lời dạy sâu sắc nào không và tại sao ĐCSTQ lại sợ những người đọc cuốn sách này như vậy.

Anh đã mua cuốn Chuyển Pháp Luân và một vài cuốn sách khác của Pháp Luân Công và đọc chúng. Anh nói với mẹ mình: “Con đã đọc rất nhiều cuốn sách trong đời, nhưng cuốn Chuyển Pháp Luân là cuốn hay nhất. Pháp Luân Công thật tuyệt vời. Con rất vui!”

Anh đã tự học cách luyện công thông qua các hình vẽ trong cuốn Đại Viên Mãn Pháp, một cuốn sách dạy các bài công pháp của Pháp Luân Công và giải thích những lợi ích sức khỏe. Khi anh Lâm luyện bài công pháp thứ hai lần đầu tiên, anh cảm thấy Pháp Luân đang xoay giữa hai cánh tay của mình. Anh cảm thấy thật ấm áp và bắt đầu đổ mồ hôi. Anh nói với vợ mình rằng: “Pháp Luân là có thật!”

Sau lần đầu tiên luyện công, anh đã ngủ rất say. Chứng mất ngủ và chóng mặt thường ngày của anh biến mất. Anh cảm thấy thư thái và nghỉ ngơi tốt. Một cảnh tượng hiện lên trong đầu anh. Đó là lần gia đình anh đến thăm Công viên Quốc gia Yosemite trong kỳ nghỉ. Anh leo lên một ngọn núi và nhìn xuống mặt hồ xanh ngắt. Mặt hồ thật yên bình và tĩnh lặng. Anh nói: “Cảm giác của tôi giống như mặt hồ đó, thật yên bình và thoải mái. Tôi đã rất ngạc nhiên về sức mạnh của Pháp Luân Công.”

Khi trở về từ New York, anh thấy bầu trời trong xanh thay vì màu xám trầm mặc thường ngày, và khi anh bước đi, anh cảm thấy mình như đang lơ lửng.

7665cb658fcf036f120dadf9f87fe31a.jpg

Anh Lâm Minh Lượng luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công trong công viên

Phản đối bức hại

“Tôi luôn có ý thức về công bằng và lòng trắc ẩn. Khi nhìn thấy bức ảnh của cô Cao Dung Dung, một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc bị biến dạng vì điện giật, trong tâm tôi đã bị sốc. Trái tim tôi đau đớn khi tôi nhìn thấy hình ảnh các học viên bị tra tấn và tôi đã đọc các chi tiết. Những người bị bức hại là những người tốt và vô tội. Tôi muốn cùng các học viên kháng nghị tại lãnh sự quán Trung Quốc, tham gia các cuộc diễn hành và quảng bá Pháp Luân Công tại các sự kiện cộng đồng. Tại sao tôi không làm điều đó nhỉ?” Anh đã nghĩ như vậy.

Cuộc bức hại xảy ra ở Trung Quốc từng rất xa xôi khiến anh cảm thấy bất lực trong việc giúp đỡ. Bây giờ, với tư cách là một học viên, anh ngồi với nhóm học viên mà anh thường đi qua mỗi sáng trên đường đi làm.

Kêu gọi đồng bào Trung Quốc tránh xa ĐCSTQ

Cuộc bức hại của ĐCSTQ đã thu hút sự chú ý đến môn tu luyện. Do đó, ngày nay càng nhiều người biết đến Pháp Luân Công và cuộc bức hại. 20 năm đã trôi qua kể từ khi ĐCSTQ phát động cuộc bức hại vào năm 1999. Người ta có thể bắt gặp các học viên trước đại sứ quán và lãnh sự quán Trung Quốc trên khắp thế giới. Họ giống như những cánh cửa sổ triển hiện ra sự bình hòa và nhân từ của Pháp Luân Công.

Từ năm 2001 đến 2003, anh Lâm đã mất hai năm để đi từ cảm thông với các học viên sang kính trọng họ. Cuối cùng anh đã trở thành một học viên và tham gia cùng họ trong nỗ lực kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại.

Anh Lâm chia sẻ: “Cuộc bức hại ở Trung Quốc vẫn còn nghiêm trọng và tôi không biết khi nào nó sẽ kết thúc. Nhưng có một thực tế là sức khỏe của tôi được cải thiện. Tôi đã chọn tu luyện Pháp Luân Công. Tin vào Chân-Thiện-Nhẫn là lựa chọn của tôi. Pháp Luân Công đã cho tôi quá nhiều, nhưng Sư phụ Lý Hồng Chí [nhà sáng lập pháp môn] không yêu cầu tôi phải đáp lại gì cả.”

Anh nói thêm: “Tôi có một thông điệp cho đồng bào Trung Quốc. Kinh nghiệm của chính tôi đã chứng minh rằng Pháp Luân Công là tốt. ĐCSTQ đang đàn áp một nhóm người tốt bụng và lương thiện, tước đoạt đi các quyền con người cơ bản của họ. ĐCSTQ là một băng nhóm tội phạm. Tôi hy vọng mọi người dân ở Trung Quốc sẽ không tiếp tay và giúp nó thực hiện những hành vi xấu – xin hãy tránh xa băng nhóm tội phạm này!”

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/9/427806.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/7/13/194062.html

Đăng ngày 05-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share