Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Cam Túc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-08-2021] Vì kiên định đức tin của mình đối với Pháp Luân Công, bà Trương Kiến Hoa, 80 tuổi ở thành phố Lan Châu, tỉnh Cam Túc, đã bị kết án một năm lao động cưỡng bức sau khi bị bắt vào ngày 23 tháng 10 năm 2008 và bị giam giữ trong mười ngày sau khi bà bị bắt lần khác vào ngày 9-9-2015.

Bà lại bị bắt vào năm 2017 và bị kết án ba năm tù. Trong thời gian ở trong tù gần đây nhất, bà đã bị đánh đập dã man, bỏ đói và cấm ngủ. Bà còn bị ép phải uống nước tiểu của mình.

Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, một pháp môn tu luyện cả thân lẫn tâm đã bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Dưới đây là chi tiết về lần bức hại gần đây nhất của bà Trương.

Bốn sĩ quan từ Công an thành phố Lan Châu đã đột nhập vào nhà bà Trương vào ngày 17 tháng 7 năm 2017. Không xuất trình thẻ cảnh sát hoặc lệnh khám xét, họ đã tịch thu máy tính, hai máy in, một số đồ dùng văn phòng, hơn 50 cuốn sách Pháp Luân Công, 5.200 nhân dân tệ tiền mặt, thẻ ngân hàng của bà và 500 nhân dân tệ tiền giấy có in thông điệp về Pháp Luân Công.

Do sự kiểm duyệt thông tin nghiêm ngặt ở Trung Quốc, nhiều học viên Pháp Luân Công đã sử dụng những cách sáng tạo để nâng cao nhận thức về cuộc bức hại, bao gồm cả việc in các thông điệp trên tiền giấy.

Bà Trương bị giữ tại Đồn Công an Tiểu Tây Hồ trong một ngày và sau đó bị chuyển đến một trại tạm giam địa phương vào chiều hôm sau. Bà được cho tại ngoại 14 ngày sau đó.

Bà Trương đã bị công tố viên Trương Quốc Tú của Viện kiểm sát Thất Lý Hà triệu tập vào tháng 10 năm 2017. Sau khi bà bị truy tố, Tòa án Thất Lý Hà đã thông báo cho con trai bà vào tháng 12 năm đó rằng đã có kế hoạch đưa bà ​​ra hầu tòa. Vì bà Trương không thể đi lại được, nên thẩm phán đã hoãn phiên xét xử cho đến ngày 28 tháng 2 năm 2018. Phiên xét xử chỉ kéo dài nửa giờ và bà Trương đã được trở về nhà sau đó.

Cảnh sát đã bắt bà Trương trở lại trại giam vào ngày 18 tháng 7 năm 2018. Gia đình sau đó biết rằng bà đã bị kết án ba năm. Lần đầu bà bị giam tại trại tạm giam số 1 thành phố Lan Châu và sau đó bị chuyển đến Nhà tù nữ tỉnh Cam Túc vào ngày 10 tháng 9.

Nhà tù khét tiếng về việc bức hại đối với các học viên Pháp Luân Công. Đối với hầu hết các học viên khi họ đến nhà tù, lính canh đã kéo họ đến những nơi không có camera giám sát, đánh đập và giật tóc họ nhằm buộc họ từ bỏ Pháp Luân Công.

Trong mười ngày đầu tiên, các lính canh đã hạn chế việc sử dụng nhà vệ sinh của bà Trương và không cho phép bà rửa tay sau khi sử dụng nhà vệ sinh. Các tù nhân ném chiếc chăn bông của bà Trương vào nhà vệ sinh, đổ nước lên đó và sau đó buộc bà Trương phải sử dụng chăn đó vào ban đêm.

Trước khi bà đi ngủ, các tù nhân buộc bà đọc lại nội quy nhà tù, nếu không họ sẽ không cho phép bà ngủ hoặc vệ sinh vào buổi sáng.

Một số lính canh đã buộc các học viên nguyền rủa Nhà sáng lập Pháp Luân Công. Những người khác viết tên của Nhà sáng lập lên ghế và buộc các học viên ngồi lên đó. Một số lính canh đã viết tên của Nhà sáng lập lên quần áo của các học viên, để tăng thêm sự đau khổ, dằn vặt về mặt tinh thần cho họ.

Vì bà Trương từ chối từ bỏ Pháp Luân Công, các lính canh đã bỏ đói bà Trương bằng cách chỉ cho bà một phần ba thức ăn cho mỗi bữa ăn, điều này khiến cân nặng của bà bị sụt giảm nhanh chóng. Hai tháng sau, bà không thể ngẩng đầu hoặc đứng thẳng do đói. Lo sợ rằng bà có thể sinh bệnh nguy hiểm đến tính mạng, các lính canh đã đưa bà đến bệnh viện nhà tù để điều trị.

Hầu hết các tù nhân được lính canh giao nhiệm vụ giám sát và tra tấn các học viên đều là những người phạm trọng tội hoặc tái phạm. Họ thường không tiếc công sức tra tấn các học viên để được giảm thời hạn tù. Một số tù nhân ép các học viên phải rửa chân, đi tất và mặc quần áo lót cho họ. Họ đánh đập và sỉ nhục các học viên một cách tùy ý.

Trong một lần, các tù nhân đã buộc bà Trương phải viết ra cách mà bà chửi mắng các thành viên trong gia đình mình. Bà Trương cho biết bà không bao giờ chửi mắng người khác. Các tù nhân buộc tội bà nói dối và kéo bà vào nhà vệ sinh, nơi họ dùng bàn chải nhà vệ sinh để chà vào miệng bà nhiều lần.

Khi bác sĩ nhà tù thấy chân của bà Trương bị sưng tấy (sau khi bị các tù nhân đá), ông đã yêu cầu bà uống thêm nước. Lấy cái cớ dựa theo lời khuyên của bác sĩ, các tù nhân đã ép bà Trương uống nhiều nước và sau đó cấm bà đi vệ sinh. Thay vào đó, họ ép bà phải đi tiểu vào một cái chậu. Sáng hôm sau, họ bắt bà phải uống nước tiểu của chính mình.

Các lính canh sau đó đã gia tăng thời hạn tù cho các tù nhân đã ép bà Trương phải uống nước tiểu của mình, nhưng các tù nhân vẫn liên tục gây rắc rối cho bà Trương.

Bên ngoài nhà tù, gia đình bà Trương cũng bị liên lụy bởi cuộc bức hại. Cháu trai của bà đang phục vụ trong quân đội buộc phải xuất ngũ và không được phép làm việc trong bất kỳ doanh nghiệp nhà nước nào. Cháu trai khác của bà không được phép tham gia kỳ thi công chức cho các công việc trong các cơ quan chính quyền, nơi có công việc ổn định với thu nhập cao ở Trung Quốc. Một nhân viên đã từng tiết lộ rằng họ làm như vậy để khiến gia đình chống lại bà và gây áp lực buộc bà phải ngừng tu luyện Pháp Luân Công.

Vào ngày 17 tháng 6 năm 2021, sau khi bà Trương được thả, cảnh sát địa phương và các nhân viên ủy ban dân cư đã đến nhà và ghi hình bà.

Bài liên quan:

Chính quyền Nhà tù Cam Túc ngược đãi và nhục mạ học viên Pháp Luân Công

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/8/7/429246.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/17/194658.html

Đăng ngày 31-08-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share