Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Việt Nam

[MINH HUỆ 19-06-2021] Kính chào Sư phụ tôn kính! Xin chào các đồng tu!

Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào cuối năm 2019, tôi bị mắc bệnh mãn tính. Cách đây 20 năm, kết quả kiểm tra của bệnh viện cho thấy tôi bị teo não, bác sĩ đã kê rất nhiều thuốc. Việc sử dụng quá nhiều thuốc khiến tôi bị suy thận, giảm thị lực, mắc bệnh tim, loãng xương và xơ gan. Tôi đã tìm đến nhiều bệnh viện nhưng chỉ một số ít có khả năng điều trị bệnh của tôi.

Những căn bệnh này đã hành hạ tôi trong hơn hai thập kỷ, đến cuối năm 2019 thì cơ thể tôi hoàn toàn suy sụp. Sức khỏe yếu không chỉ khiến tôi phải chịu cảnh sống còn hơn chết, mà còn khiến gia đình tôi đau khổ vì phải thường xuyên lo lắng cho tôi.

Trong hoàn cảnh tuyệt vọng nhất, may mắn thay, tôi đắc được Đại Pháp. Với sự bảo hộ từ bi của Sư phụ Lý (nhà sáng lập Đại Pháp), tôi đã thoát khỏi cảnh đau khổ bất tận. Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi và cải biến đường đời cho tôi, để tôi có thể thực sự bước chân vào con đường tu luyện.

Con đường tu luyện của tôi rất khó khăn vì tôi không thể hiểu được các sách của Đại Pháp. Hai mươi năm bị căn bệnh teo não đã biến tôi từ một cô gái ít nói thành một người già yếu, bị rối loạn hành vi và khó nhớ được bất cứ điều gì. Trong nhiều năm, mọi người trong làng gọi tôi là “kẻ đại ngốc”. Tôi thực sự đã trở thành ngu ngốc và trí nhớ của tôi rất tệ. Chỉ cần bước chân ra khỏi làng, tôi sẽ quên mất đường về nhà.

Qua đây, tôi muốn chia sẻ một chút thể ngộ của bản thân về làm 3 việc cùng các đồng tu.

Trải nghiệm của tôi trong việc phân phát tài liệu giảng chân tướng

Sư phụ giảng:

“Tu luyện là quá trình thăng hoa của sinh mệnh, là bắt đầu từ từng bước từng bước làm người tốt, dần dần thành người tốt hơn nữa, [thành] sinh mệnh cao thượng vượt khỏi người thường, cho đến cao hơn nữa. Cho nên đối mặt với [việc] con người thế gian không hiểu [chúng ta], thậm chí áp lực của chính phủ, [thì] đều không được dùng biện pháp người thường để đối kháng, [mà là] dùng Thiện tâm đi giảng thanh chân tướng.“ (Gửi các học viên Việt Nam[2018] )

Ngay sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã tham gia phân phát tài liệu giảng chân tướng trên đường phố cùng với các học viên khác. Tôi nghĩ rằng: nếu mình quyết tâm làm điều này, mình nhất định sẽ làm được. Vì vậy, tôi đã đến tất cả các ga xe lửa, trung tâm thương mại, bệnh viện, ki-ốt, v.v. Gần đó để phân phát tài liệu. Mỗi khi ra ngoài, tôi hầu như luôn gặp phải cảnh sát muốn tịch thu tài liệu và không cho tôi phân phát chúng trong khu vực. Mỗi khi việc này xảy ra, tôi đều bảo trì chính niệm của mình.

Tôi nhớ đến điều Sư phụ đã dạy:

“Chư vị đã biết đạo lý tương sinh tương khắc, không có sợ, thì cũng không tồn tại nhân tố làm cho chư vị sợ. Không phải là miễn cưỡng, mà là thản nhiên vứt bỏ nên đạt được.” (“Tống khứ chấp trước cuối cùng”, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Pháp của Sư phụ đã giúp tôi bình tĩnh, không bị phân tâm và loại bỏ được tâm sợ hãi. Bằng cách này, tôi nhiều lần tránh được can nhiễu của cảnh sát. Một buổi tối, khi tôi rời khỏi nhà của một học viên, lúc ấy đã hơn 6 giờ tối. Trước khi tôi rời đi, học viên đó đã đưa cho tôi một trăm tờ tài liệu giảng chân tướng. Một động lực mạnh mẽ đã thôi thúc tôi ra ngoài và phân phát chúng. Tôi không suy nghĩ nhiều và đi đến trạm xe buýt.

Lúc tôi lên xe buýt thì đã là 7 giờ tối. Đây là lần đầu tiên tôi ra ngoài một mình. Trước đó tôi chưa bao giờ đi xe buýt và tôi không biết xe buýt đang đi tới đâu. Trời đã tối. Tôi có thể cảm nhận thấy Sư phụ đang khích lệ và chỉ đường cho tôi. Tôi không sợ bất cứ điều gì cả.

Tôi ngồi trên xe cho đến ga cuối cùng. Sau khi xuống xe, tôi phân phát từng tờ tài liệu cho những người qua đường. Ngay sau đó cảnh sát đến và dọa bắt giam tôi vào Sở Công an. Tôi rất bình tĩnh và không hề sợ hãi. Thậm chí một chút sợ hãi cũng không. Một ý nghĩ khác xuất hiện trong đầu tôi: “Mình thậm chí đã buông bỏ cả sinh tử; sao phải sợ những lời đe dọa này?”

Một cảnh sát đã hỏi tôi rất nhiều câu hỏi, và tôi đã trả lời từng câu một. Tôi cũng nói cho ông ấy chân tướng về Đại Pháp. Ông ấy hỏi: “Cô đang phát tán những thứ phản động à?” Tôi trả lời: “Tôi không phát tán những thứ phản động, tôi đang phát đi chân tướng và đang cứu người. Tôi yêu đất nước và tất cả người dân chúng ta”. Khi nghe thấy vậy, cảnh sát đã trả lại tôi tài liệu giảng chân tướng và để tôi rời đi. Đây là một trong những kinh nghiệm của tôi khi ra ngoài giảng chân tướng.

Trải nghiệm tuyệt vời khi tham gia hạng mục RTC

Tôi nghe một điều phối viên nói rằng để làm tốt hạn mục RTC, ngoài việc đọc tất cả các bài giảng của Sư phụ, chúng ta cũng nên đọc Chín bài Bình luận về Đảng Cộng Sản. Một đồng tu đã đưa tôi một bản. Tôi cầm sách lật ra xem thì thấy chữ rất nhỏ, nét chữ dính vào nhau thành những chấm mực đen, làm sao tôi có thể đọc được. Tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ.

Trên đường về nhà, tôi vẫn bảo trì chính niệm. Không ngờ một điều kỳ diệu đã xảy ra khi tôi về nhà. Ngay sau khi về đến nhà, tôi trở về phòng và mở cuốn sách ra. Những dòng chữ vừa mới trước đó thôi còn là những đốm đen đen mà giờ đây đã trở nên rất rõ ràng! Từng chữ từng chữ một hiện ra trước mắt tôi, rõ ràng như ban ngày. Tôi bất giác bật khóc, và tôi chắp tay hợp thập để tỏ lòng biết ơn đối với Sư phụ. Một tháng sau, tôi đọc xong cuốn sách.

Khi tham gia nền tảng RTC, điều phối viên chỉ định tôi vào nhóm phát chính niệm. Mỗi ngày tôi đều phát chính niệm cùng với các đồng tu khác. Khi phát chính niệm, qua thiên mục tôi nhìn thấy những cảnh tượng trong không gian khác. Mỗi lần làm thế lập chưởng, tôi thấy bản thân tiến nhập vào một không gian khác. Nó rất bí ẩn, đồng thời cũng rất đáng sợ. Có rất nhiều hắc thủ và lạn quỷ xuất hiện. Đó thực sự là một trận chiến giữa chính và tà, và thần thể của các đồng tu đã dùng sức mạnh của chính niệm để thanh trừ nhiều lạn quỷ. Càng nhìn ra xa, tôi càng thấy nhiều hắc thủ xuất hiện.

Trong không gian đó, những hắc thủ, lạn quỷ và các tà linh khác ở khắp mọi nơi. Tất cả chúng đều đang phá hoại đường truyền điện thoại và trực tiếp cản trở chúng tôi cứu người. Mỗi lần nhìn thấy cảnh tượng đó, tôi liền tập trung phát chính niệm để thanh trừ chúng. Đôi khi tôi nghĩ rằng mình đã thanh trừ được chúng rồi, nhưng không ngờ rằng, lần sau khi chúng tôi phát chính niệm, chúng lại xuất hiện đông trở lại. Thỉnh thoảng chính niệm của tôi không đủ mạnh và tôi đã không thực hiện tốt.

Những lúc đó, một trong những lời dạy của Sư phụ xuất hiện trong tâm trí tôi:

“Tôi nói với mọi người, rằng hiện nay những gì còn lại đang có thể bức hại Đại Pháp và các học viên Đại Pháp, đều chính là do nguyên nhân của bản thân học viên chúng ta. Những học viên không coi trọng phát chính niệm; những tà ác trong không gian mà chư vị cần phải đảm nhận và có trách nhiệm chưa bị thanh trừ; chính là nguyên nhân này. Do đó mọi người nhất định phải coi trọng công việc phát chính niệm; bất kể bản thân chư vị có cảm thấy được năng lực hay không, chư vị cần phải thực hiện [phát chính niệm].” (Giảng Pháp tại Pháp hội Florida ở Mỹ quốc[2001])

Mỗi lần nhớ về lời dạy của Sư phụ, nước mắt tôi lại trào ra. Khi hướng nội, tôi thấy bản thân còn bị dẫn động nhiều bởi “tình”. Tình ấy là cái tình của tôi đối với gia đình. Khi cựu thế lực nhìn thấy điều đó, chúng có bỏ qua cho tôi không? Chúng đã lợi dụng nó để khai thác sơ hở của tôi. Sau khi phát hiện ra vấn đề này, tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ và quy chính lại bản thân. Bằng cách đó, trạng thái của tôi khi phát chính niệm đã được cải thiện.

Sư phụ giảng:

“Càng về cuối càng không được buông lơi, càng về cuối càng phải học Pháp thật tốt, càng về cuối chính niệm phải càng đầy đủ.” (Gửi Pháp hội Canada [2007], Tinh Tấn Yếu Chỉ III)

Tham gia giảng chân tướng trên mạng xã hội qua nền tảng RTC

Điều phối viên sớm đề nghị tôi tham gia giảng chân tướng qua mạng xã hội. Việc yêu cầu gửi đề nghị kết bạn đến những người ở Trung Quốc đại lục thông qua mạng xã hội và qua đó chúng tôi có thể giảng chân tướng cho họ. Việc này cũng yêu cầu những người tham gia phải sử dụng điện thoại thông minh. Trước đó tôi chưa bao giờ dùng điện thoại thông minh và tôi không biết cách gửi tin nhắn; Tôi chỉ biết gọi điện bằng các điện thoại đời cũ. Điều này khiến tôi hơi lưỡng lự, không biết mình có tham gia được không. Nhưng sau đó tôi lại nghĩ: nhất định mình sẽ có thể tham gia và sẽ làm tốt. Chỉ cần chúng ta có quyết tâm cứu người, mọi chuyện sẽ do Sư phụ an bài.

Sau đó, với sự giúp đỡ nhiệt tình của các học viên địa phương khác, cuối cùng tôi đã học được cách “điều khiển” điện thoại thông minh của mình. Đó là thử thách thực sự đối với tôi, nhưng là một học viên, tôi biết không gì có thể ngăn cản chúng ta cứu người. Đó cũng là một cơ hội tốt để tôi đề cao. Tôi đã không chỉ học được cách sử dụng điện thoại mà tôi còn làm được rất tốt.

Trong vòng chưa đầy một tháng, số bạn bè trong tài khoản của tôi đã tăng từ con số 0 lên hơn một nghìn người, ngay cả điều phối chung của hạng mục cũng không thể tin rằng tôi có thể làm tốt như vậy. Mỗi khi gửi lời mời kết bạn đến mọi người, tôi sẽ phát chính niệm để loại bỏ tất cả các yếu tố tà ác trong không gian của mình đang ngăn cản việc tôi cứu người.

Tôi nhớ một đồng tu đã sử dụng điện thoại di động mà hạng mục giao cho, và sau chưa đầy một ngày, điện thoại đã bị lỗi. Cho dù anh có cố gắng bao nhiêu đi nữa, nó cũng không hoạt động. Anh ấy đã đến gặp và nói với tôi về điều này. Tôi cầm điện thoại lên, và khi nhìn chiếc điện thoại này, tôi có thể nhìn thấy rất nhiều hắc thủ và lạn quỷ bên trong điện thoại. Tôi lập tức lập trưởng và phát chính niệm thanh trừ chúng. Học viên này sau đó mang điện thoại đến một cửa hàng dịch vụ điện thoại nhờ kiểm tra. Ngay khi nhân viên kỹ thuật nhận máy, nhấn nút thì và máy khởi động bình thường, như không có bất kỳ sự cố nào.

Tu luyện cá nhân của tôi trên thực tế còn cần học hỏi rất nhiều. Ngoài việc gửi yêu cầu kết bạn, tôi không biết cách thực hiện các bước tiếp theo. Tôi luôn nói rằng bản thân mình rất bận rộn và rằng tôi đã tham gia quá nhiều hạng mục, để bao biện cho chính mình. Thực tế, đằng sau đó ẩn chứa chấp trước của chính tôi. Tôi nghĩ các đệ tử Đại Pháp nên cố gắng hết sức trong mọi việc chúng ta làm, để xứng đáng với danh hiệu “đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp” (Giảng Pháp luân lưu tại Bắc Mỹ)

Tham gia vào hạng mục phát audio

Những khó khăn mà tôi gặp phải khi học cách sử dụng điện thoại thông minh thực ra không nhiều. Khi tôi tham gia hạng mục phát audio, điều phối viên yêu cầu chúng tôi sử dụng máy tính xách tay, đây là một thử thách lớn khác đối với tôi. Trước đây, tôi chưa bao giờ dùng đến máy tính. Bây giờ tôi phải học cách điều khiển chuột và gõ bàn phím, điều này khó đến mức khiến tôi suýt khóc. Nhưng tôi nghĩ rằng phát audio là trực tiếp phát chân tướng đến tất cả chúng sinh, và khuyên họ làm tam thoái, tạo được hiệu quả trực tiếp đến chúng sinh. Vì vậy, tôi đã cầu xin Sư phụ gia trì.

Thật kỳ diệu! Sau một thời gian ngắn, tôi cảm thấy tay mình đặc biệt trở nên linh hoạt, như thể có người bên cạnh nắm tay và hướng dẫn. Tôi đã có thể điều khiển chuột. Có nhiều bước phải thực hiện — từ lúc khởi động máy tính cho đến lúc truy cập vào trang để phát audio. Tôi đã chính thức tham gia hạng mục phát audio mà không hề nghĩ rằng mình có thể học được tất cả chỉ trong hai hoặc ba ngày.

Khi tham gia vào hạng mục, tôi cũng chịu rất nhiều can nhiễu, chủ yếu vì tôi chưa buông bỏ được chấp trước vào tình cảm gia đình của mình. Tôi phải đến nhà một đồng tu để học các kỹ năng máy tính, vì vậy tôi không có nhiều thời gian làm việc nhà. Tôi cảm thấy tồi tệ và nghĩ rằng mình đã bỏ bê con gái và cháu ngoại. Thấy tôi phải đi đi về về nhiều lần mỗi ngày, những học viên khác đã đưa tôi một chiếc máy tính để tôi có thể làm ở nhà, mà không cần phải đến nhà đồng tu mỗi ngày.

Khi con gái nhìn thấy tôi sử dụng chuột và máy tính, con đã rất ngạc nhiên. Con liền chạy ra ngoài và gọi chồng tôi đến. Con nói: “Bố! Bố nhìn xem! Giờ mẹ có thể sử dụng máy tính được rồi đó!” Chồng tôi cũng sững sờ không nói được câu nào. Ngày hôm sau, anh nói: “Em đem máy tính đi trả đi. Mỗi ngày em đều ra ngoài học Pháp, luyện công và chơi điện thoại di động (thực tế là tôi làm việc hạng mục trên điện thoại di động), và bây giờ em lại còn có thêm thứ này, làm sao em có thời gian để chăm cháu. Ai sẽ trông coi cửa hàng?”. Chồng tôi đã nói liên hồi. Khi anh ấy dừng lại, tôi khẽ nói: “Anh à, điều em đang làm là cứu người! Em sẽ hoàn thành các việc ở nhà và em sẽ giúp con chăm cháu. Anh hãy để em làm việc này, được không?” Chồng nghe tôi nói vậy anh liền bỏ đi không nói lời nào. Tôi biết tính cách của anh ấy, không nói điều gì có nghĩa là anh ấy đã đồng ý.

Khi nghe điện thoại, tôi thường xuyên bị các nhân tố tà ác can nhiễu. Chúng chặn đường truyền để các cuộc gọi không thể thực hiện được và cản trở chúng sinh nghe chân tướng. Đôi khi sự can nhiễu trở nên nghiêm trọng. Khi gặp tình huống này, tôi sẽ gia cường chính niệm và hướng nội để xem bản thân có chấp trước nào khiến cựu thế lực lợi dụng hay không. Sau khi làm như vậy, tôi đã có thể vượt qua một lần nữa.

Đôi khi có người trả lời điện thoại mà tôi không thể nghe thấy họ nói gì. Nhưng tôi biết họ đang nghiêm túc lắng nghe chân tướng. Một số người nghe hai hoặc ba bản ghi âm liên tiếp, và một số nghe trong nhiều phút mà không cúp máy. Sau khi minh bạch chân tướng, có một số người đã nói với tôi qua điện thoại, họ nói lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Khi nghe vậy, tôi đã khóc vì vui sướng. Tôi rất mừng cho những sinh mệnh đã được cứu.

Mỗi thành viên tham gia vào hạng mục RTC đều giảng chân tướng rất tốt, điều này rất hiếm. Tất cả chúng tôi cùng nhau tiến về phía trước dù gặp bất cứ khó khăn gì. Tất cả chúng tôi đều có chung một mong muốn là cứu được càng nhiều người càng tốt.

Trong một thời gian, sự can nhiễu trở nên nghiêm trọng đến mức khiến toàn bộ hạng mục gần như dừng lại. Các cuộc gọi điện thoại của chúng tôi bị chặn hoặc bị gián đoạn ngay cả khi cuộc gọi đang được thực hiện. Tôi nhận ra đó là can nhiễu của cựu thế lực. Sư phụ đã chỉ cho các học viên chúng ta làm thế nào để để thoát khỏi tình trạng khó khăn và dựng lập uy đức của bản thân. Chúng ta không thể trói tay và không làm gì chỉ vì bị can nhiễu. Chẳng phải môi trường càng phức tạp, thì có thể tu luyện được càng cao hay sao?

Cứu một người không hề dễ dàng, mà việc đó đòi hỏi sự phối hợp chỉnh thể của các đệ tử Đại Pháp. Trong quá trình này, mọi người đã phó xuất rất nhiều tâm huyết, cùng mồ hôi và nước mắt. Vào lúc này, đệ tử Đại Pháp chúng ta hãy chung tay tiến bước về phía trước, kề vai sát cánh, phủ nhận mọi an bài của cựu thế lực, vững tin vào Đại Pháp, vững tin vào Sư phụ, làm ba việc, trợ Sư chính Pháp, và viên mãn trở về nhà.

Từ khi đắc Pháp đến nay, tâm tôi luôn ngập tràn hạnh phúc, Sư phụ đã ban cho tôi cuộc sống thứ hai, cho phép tôi tu luyện bản thân trong Đại Pháp. Khi ở cùng các đồng tu, tôi cảm thấy một trường năng lượng ấm áp và từ bi, vì thế tôi chỉ muốn luôn được đắm mình trong Pháp và ở bên cạnh Sư phụ, Sư phụ sẽ bảo hộ tôi, và kim quang của Đại Pháp sẽ luôn chiếu rọi lên mỗi học viên chúng ta.

Cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn tất cả mọi người!

(Pháp hội Quốc tế Trực tuyến năm 2021)

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/6/18/427134.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/23/193797.html

Đăng ngày 25-08-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share