Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-04-2021]

Cô Lâm là một điều phối viên trong khu vực của chúng tôi. Trong nhiều năm, các học viên địa phương cảm thấy rằng cô ấy thiếu trách nhiệm trong cách mà cô ấy quản lý quỹ, một số người đã đặt câu hỏi về nội dung của các tài liệu mà cô ấy làm. Bởi vì cô ấy có một tính cách thực là mạnh mẽ, không ai từng nêu ra vấn đề này với cô ấy.

Gần đây chúng tôi mới biết rằng cô Lâm đã làm ra các tài liệu có nội dung không phù hợp. Tôi cảm thấy cô ấy không nên đăng chúng lên và đã chia sẻ ý kiến của tôi với các học viên khác. Tuy nhiên, tôi lại không nói với cô ấy. Khi trở về nhà, tôi đã nghĩ về việc đó cả đêm. Tôi cảm thấy rằng cách hành xử của mình không đàng hoàng. Mặc dù tôi biết rằng những gì cô ấy làm là không phù hợp với Pháp, nhưng tôi đã không trực tiếp nói với cô ấy. Thay vào đó tôi đã nói sau lưng cô ấy. Chẳng phải hành vi của tôi cũng không phù hợp sao?

Tôi đã không gặp cô Lâm trong hai tháng. Một số học viên đã cố gắng liên lạc với cô ấy nhưng không thể liên lạc được với cô ấy trong một thời gian dài. Tôi lo rằng cô ấy có thể bị bức hại. Tôi đã thảo luận tình hình với một học viên khác, cô Đài và chúng tôi nói rằng chúng tôi sẽ không thừa nhận sự bức hại. Chúng tôi nên thành thật bày tỏ sự quan ngại của mình với cô ấy từ trên Pháp.

Đây chính là căn bản. Dưới đây là điều mà tôi muốn chia sẻ.

Khi tôi nghĩ đến việc nói chuyện với cô Lâm, phản ứng đầu tiên của tôi là sợ hãi. Tôi sợ rằng việc chỉ ra bất cứ điều gì sẽ làm hỏng mối quan hệ của chúng tôi. Tôi sợ cô ấy sẽ không thể chấp nhận nó. Tôi sợ cô ấy sẽ mắng tôi. Tôi sợ cô ấy sẽ viện ra hàng loạt lý do. Bên cạnh nỗi sợ hãi, còn có một chấp trước là bảo vệ bản thân. Trong nhiều năm, cô Lâm luôn phản đối một cách mạnh mẽ ý kiến hoặc đề xuất của bất kỳ ai khác.

Tôi đã thẳng thắn chia sẻ những suy nghĩ và băn khoăn của mình với cô Đài. Tôi nói với cô ấy, tôi sợ rằng những suy nghĩ và sự lo lắng ẩn sau những lời nói của tôi có thể là không tốt. Cô Đài nói: “Chúng ta đều vì những điều tốt nhất cho cô Lâm. Thật không dễ dàng để trở thành một điều phối viên! Cô ấy vẫn tiếp tục tu luyện bất chấp cuộc bức hại-chẳng phải cô ấy thật tuyệt vời hay sao?” Tôi đồng ý và nói rằng chúng ta nên làm theo điều Sư phụ dạy:

“Tôi vẫn thường giảng rằng một người nếu hoàn toàn muốn tốt cho người khác, chứ không có bất kể chút nào mục đích hoặc nhận thức của mình, thì lời nói ra sẽ khiến người nghe rơi lệ. Tôi không chỉ là dạy chư vị Đại Pháp, tác phong của tôi cũng là để lưu lại cho chư vị, ngữ khí, thiện tâm trong công tác, thêm vào đó là đạo lý có thể cải biến nhân tâm, chứ mệnh lệnh vĩnh viễn không thể! Trong tâm người ta không phục mà chỉ là phục tùng ở bề ngoài, như vậy khi nhìn không thấy thì vẫn hành sự theo ý nguyện của chính mình.”(“Thanh Tỉnh”, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Chúng tôi đã tuân theo những lời dạy của Sư phụ. Ban đầu, chúng tôi hướng nội và đảm bảo rằng động cơ của chúng tôi phải thuần tịnh-chúng tôi chỉ có một mong muốn là giúp đỡ cô Lâm.

Trong quá trình hướng nội tôi cảm thấy tôi đã tìm thấy lý do khiến tôi không thể tu luyện tốt trong một thời gian dài. Thay vì nhìn nhận khó nạn là cơ hội để đề cao, tôi lại luôn hướng ngoại và đổ lỗi cho người khác. Tôi thường hay để ý đến những vấn đề của người khác nhưng hiếm khi nhận ra vấn đề của bản thân mình. Tôi thấy mình đang “nhắc nhở” những người khác khi chỉ ra vấn đề cho họ. Chẳng phải tôi đang rất giảo hoạt hay sao? Bao nhiêu cơ hội tu luyện mà tôi đã lãng phí hết lần này đến lần khác khi tôi liên tục hướng ngoại như vậy!

Cuối cùng tôi đã nhận ra rằng chỉ bằng cách hướng nội một trăm phần trăm thì đó mới thực sự là chân tu. Ngay cả khi chỉ hướng ngoại một chút thôi cũng vẫn không phải là thực sự tu luyện. Chỉ bằng cách hướng nội 100%, chúng ta mới có thể khiêm tốn, nhìn rõ chân tướng, đồng hóa với các Pháp lý, và đề cao tầng thứ tu luyện của chúng ta.

Với thể ngộ này, con xin cảm tạ Sư phụ từ bi đã khổ công an bài để tất cả chúng con có thể cùng nhau đề cao. Tôi rất cảm kích sự thiện lương của cô Đài và cảm ơn cô Lâm đã làm công việc điều phối trong suốt những năm qua.

Vài ngày sau, khi tôi gặp cô Lâm, tâm tôi rất bình thản-tôi không còn lo lắng làm thể nào để chia sẻ với cô ấy hay cô ấy sẽ phản ứng như thế nào. Tôi chỉ bình tĩnh, thẳng thắn và trải lòng chia sẻ những ý kiến của mình.Thật đáng kinh ngạc! Cô Lâm chỉ yên lặng lắng nghe và rất bình tĩnh. Toàn bộ quá trình diễn ra rất tốt đẹp.

Bài viết này chỉ thể hiện thể ngộ ở tầng thứ hiện tại của tôi.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/23/423576.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/20/193757.html

Đăng ngày 03-08-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share