Bài viết của học viên Đại lục

[MINH HUỆ 12-04-2021] Tôi viết ra bài chia sẻ này nhằm mục đích nhắc nhở bản thân, ghi nhớ sâu sắc bài học giáo huấn, và cũng mong các đồng tu cảnh giác. Nếu không gặp phải tình huống tương tự thì cũng mong mọi người nhất định phải truyền đạt và nhắc nhở lẫn nhau. Đừng để giống như tôi đây, xem việc tu luyện của bản thân như trò đùa con trẻ, và cũng đừng tự mình thêm vào cái nạn của con người, can nhiễu con đường tu luyện mà Sư phụ đã an bài tốt cho chúng ta.

Tôi là loại người rất thích nghiên cứu mọi thứ. Sau khi tu luyện, tư tưởng bắt đầu có chuyển biến, không còn thích những thứ của phái hiện đại nữa, tôi bắt đầu tiếp xúc với văn hóa truyền thống từng chút một và nhận thấy những thứ này lưu truyền về sau hết sức quý báu, đối với nhân loại mà nói là vô cùng tốt. Do đó, tôi bắt đầu lướt qua những tri thức và thông tin có liên quan từng chút một, nhưng lại không chú ý từ đó sinh ra vấn đề bất nhị pháp môn, có thể nói tôi không coi trọng việc này vào lúc ban đầu. Những thứ được dưỡng thành từ tâm chấp trước trong người thường cuối cùng đã phình to lên.

Mấy năm trước dấy lên trào lưu văn hóa truyền thống, đến đâu cũng có lớp học văn hóa truyền thống Trung Quốc, tình cờ tôi cũng từng làm việc cho một công ty phát triển loại hình này trong một đoạn thời gian. Tôi nghe nói người phụ trách công ty này cũng từng tu luyện, thông qua bạn bè giới thiệu, nên tôi đã đến đó làm việc. Nhưng thật đáng tiếc, tôi phát hiện ra loạn tượng trong công việc này cũng không kém những ngành nghề khác là bao. Phát triển nghiệp vụ của công ty không được suôn sẻ, ngoại trừ đấu đá lẫn nhau ra, nội bộ quản lý cũng mục ruỗng, không có quy phạm về tài chính, lúc giảng dạy thì mượn dùng nhà ở của phụ huynh học sinh ghi danh. Một số phụ huynh có tâm lợi ích mạnh mẽ nên kéo bè kết phái gạ gẫm kiếm chác, lúc tuyển dụng thì thích chọn một số nam thanh nữ tú, lui tới đều là những gương mặt sạch sẽ gọn gàng, nhưng cuối cùng chẳng làm được trò trống gì. Hơn nữa, Ủy ban Chính trị và Pháp luật ở địa phương thường hay dòm ngó và lui tới kiểm tra, khiến cho công ty phải đóng cửa.

Theo lý mà nói, bài học giáo huấn này đã đủ thảm hại rồi, nhưng tôi vẫn chưa chịu ghi nhớ. Thời gian gần đây do nguyên nhân dịch bệnh nên tôi không có nguồn thu nhập cố định. Dưới tình huống đó, tôi bèn nghĩ đến chuyện mở lớp phụ đạo giảng dạy. Đúng vào lúc đang lên kế hoạch chuẩn bị, chạy tới chạy lui, tôi lại giẫm lên vết xe đổ của người ta. Tôi đã chuẩn bị một đống những thứ về Nho học, sau đó tôi còn muốn thuê phòng học để giảng bài. Khi tôi lựa chọn địa điểm xong xuôi, thì chủ nhà đã cho một cô giáo dạy văn hóa truyền thống Trung Quốc thuê trước phân nửa căn phòng rồi. Hai ngày trước tôi đến dò hỏi mới biết chủ nhà và cô giáo là họ hàng với nhau, hình như họ là Phật tử, giữa họ với nhau tự xưng là “họ hàng”, nhưng theo tôi thấy hình như không phải là “họ hàng”, trông họ cứ thần thần bí bí. Sau khi về nhà, tôi có chút do dự, rốt cuộc mình có nên quay lại nói chuyện với họ lần nữa hay không? Về mặt trực giác, tôi cảm thấy có chút không ổn. Nhưng tôi lại không thể nói ra chỗ nào không ổn.

Quả nhiên, vào đêm hôm đó, tôi đã có một giấc mơ vô cùng rõ ràng. Trong mơ, tôi bị người ta dẫn đến một nơi giống như sảnh lớn của khách sạn, chỗ đó rất rộng, cửa sổ sát sàn rất to, lối vào có treo dòng chữ, bên ngoài còn có loa phát thanh tụng niệm “Nam mô A Di Đà Phật”, nghe rất ồn ào. Vừa nghe thấy, tôi bèn nói mình không muốn nghe thứ này, nhưng ở trong mơ tôi không có từ chối ra miệng.

Sau đó, có một người mặc Âu phục đưa cho tôi một cái thực đơn, vừa nhìn tôi đã thấy không xem nổi. Trong mơ tôi nghĩ đây chẳng phải là trung tâm mát xa sao? Nhưng trong hiện thực, tôi chưa từng đến những chỗ như thế này bao giờ, và cũng chưa từng nghĩ tới nó. Sau đó, người mặc đồ Âu phục kia lại dẫn tôi đi tiếp, tôi nhìn thấy có nhiều nam thanh nữ tú, và người đủ mọi lứa tuổi, trông họ như khách hàng, nửa thân trên mặc đồ rất bình thường, nhìn họ trông như những người rất chính đáng, thế nhưng bọn họ lại mặc quần hở đáy! Nam nữ đều như nhau, họ không biết xấu hổ. Toàn bộ bọn họ không ai để ý, ở đó trò chuyện với nhau cứ như thể là không có chuyện gì xảy ra.

Tiếp theo, người mặc Âu phục dẫn tôi đến trước một chiếc bàn ăn rất dài, có rất nhiều người đã ngồi vào các vị trí trên bàn ăn. Thức ăn trên bàn không có chén đĩa đựng, mà bỏ đầy ra bàn, trông rất dơ dáy. Những người kia đều nhìn tôi, trước mặt tôi có một ghế trống, bên tay trái có một người phụ nữ, ngoại hình khá xinh đẹp nhưng hơi lớn tuổi. Tôi vừa ngồi xuống, bà ấy liền nhìn tôi mỉm cười, tỏ ý muốn ngồi lên đùi tôi. Và cuối cùng tôi đã không giữ vững bản thân.

Sau khi tỉnh giấc, tôi có chút thất vọng. Tôi liền minh bạch ra đây là để bóc trần tâm sắc dục và vấn đề bất nhị pháp môn bản thân lâu nay vẫn ôm giữ, do tôi sơ suất hướng nội tìm và đào sâu gốc rễ nên mới để chúng có cơ hội lợi dụng, và những người trong giấc mơ kia chẳng phải đến để hãm hại tôi sao? Nhưng trong mơ, tôi không hề nghĩ tới việc từ chối họ. Quả thật là sơ hở quá lớn!

Hai hôm nay, tôi phát chính niệm thật nhiều, và nghiêm khắc nhìn lại bản thân, tôi lập tức dừng những kế hoạch chuẩn bị kia lại. Tôi còn ngộ ra công việc và cuộc sống của mỗi chúng ta trong người thường đều có an bài, chúng ta không thể thuận theo chấp trước của bản thân mà làm loạn những an bài này. Mỗi người trong mỗi ngành nghề khác nhau, làm tốt chức trách công tác của mình là được rồi.

Còn nói về xã hội nhân loại tương lai, chắc chắn sẽ quay về truyền thống trên phương diện tư tưởng văn hóa và quy phạm đạo đức, nhưng nó cũng không nhất định là chủng loại văn hóa truyền thống của nhân loại tồn tại trong lịch sử giống như chúng ta tưởng tượng.

Vậy nên, tôi mong rằng những trải nghiệm của mình có thể khiến cho một số đồng tu vẫn luôn thích thú văn hóa truyền thống nói chung cũng như văn hóa truyền thống Trung Quốc mau chóng thanh tỉnh.

Thứ nhất, bản thân không phải là người làm công tác giáo dục, cá nhân tôi cho rằng làm những thứ đó không thích hợp cho lắm.

Thứ hai, ngay cả là người làm công tác giáo dục, thì cũng cần phải chú ý cho kỹ. Phía sau những tổ chức giáo dục kia trong xã hội, bất kể là môn học nào, là của Trung Quốc hay ngoại quốc, đều có một số thứ bất hảo bên trong đó, chúng ta nhất định phải phân biệt cho rõ.

Thứ ba, những người thích nghe ngóng thông tin giới thiệu cho người khác, trước hết bản thân mình phải thanh tỉnh, có trách nhiệm với chính mình cũng là có trách nhiệm với người khác. Cần phải nhìn nhận rõ ràng, những ai vẫn luôn thích thú dấn chân vào lĩnh vực này càng phải cảnh giác, tránh để xuất hiện tổn thất lặp lại về phương diện này.

Tầng thứ cá nhân có hạn, tuy nhiều chỗ nhận thức còn thiếu sót nhưng đã vội viết ra chia sẻ, cũng khó tránh khỏi xuất hiện sai sót, mong quý đồng tu từ bi chỉ rõ.

[Ghi chú của người biên tập: Bài viết dựa trên nhận thức cá nhân của tác giả về trạng thái tu luyện hiện tại, cùng quý đồng tu đối chiếu, để chúng ta có thể “Tỷ học tỷ tu”]

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2021/4/12/423178.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/13/193672.html

Đăng ngày 30-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share