Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-04-2021] Vào ngày 14 tháng 5 năm 2019 bà Dư Thiệu Bình, ở thành phố Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên, đã bị bắt vì tu luyện Pháp Luân Công. Vào ngày 11 tháng 9 năm 2020, bà đã bị Tòa án huyện Đại Ấp xét xử và kết án 4,5 năm tù cùng với số tiền phạt 5.000 nhân dân tệ.
Bà Dư, 61 tuổi, là một giáo viên dạy nhạc xuất sắc tại Trường Tiểu học Bắc Nhai. Bà từ nhỏ đã không được khỏe mạnh, từng bị viêm gan cấp tính, ăn không tiêu lâu ngày, suy nhược thần kinh và rối loạn nội tiết. Không lâu sau khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 3 năm 1996, tất cả các bệnh của bà đều biến mất. Bà có đủ năng lượng để huấn luyện đội hợp xướng của trường và giành giải nhất trong Cuộc thi hợp xướng thành phố Thành Đô.
Kể từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, bà Dư đã bị bắt và giam giữ nhiều lần ở nhiều nơi khác nhau bao gồm đồn công an, Trại tạm giam, trung tâm tẩy não và nhà tù.
Chồng của bà, cũng là một học viên Pháp Luân Công, đã bị kết án hai lần và phải chịu đựng sự tra tấn dã man trong tù. Do hậu quả của sự bức hại, ông đã bị đột quỵ vào tháng 7 năm 2015 dẫn đến bị liệt và mất khả năng lao động kể từ đó.
Bắt giữ sau khi thỉnh nguyện ôn hòa ở Bắc Kinh
Gia đình ba người của bà Dư đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền tu luyện Pháp Luân Công vào ngày 1 tháng 10 năm 1999. Họ bị bắt và giam giữ ở Bắc Kinh trong một tuần. Sau đó họ bị đưa trở lại Thành Đô và bị giam thêm 15 ngày.
Vào tháng 1 năm 2001, bà Dư lại bị bắt và bị giam giữ trong 15 ngày. Cảnh sát đã trở lại lục soát nhà bà vào một đêm tháng Bảy. Bà đã bị đánh đập dã man tại nhà và bị đưa đến đồn công an địa phương. Bà đã được thả vào ngày hôm sau.
Vào lúc 1 giờ sáng một ngày của nửa đầu năm 2002, một số cảnh sát đã dùng khoan để phá khóa cửa trước nhà của bà và đột nhập vào bên trong. Hai cảnh sát đã tát vào mặt bà. Họ lục lọi xung quanh để tìm kiếm các vật phẩm liên quan đến Pháp Luân Công.
Bị thẩm vấn tại Công an huyện Đại Ấp
Vào tháng 4 năm 2006, cảnh sát ập vào nhà bà Dư và bắt giữ bà. Bà kể lại rằng cảnh sát đã thẩm vấn và tra tấn bà tại Công an huyện Đại Ấp.
“Để có lời thú tội, cảnh sát đã tra tấn tôi. Họ còng tay tôi ra sau lưng và bắt tôi ngồi trên một chiếc ghế kim loại với mặt chạm vào đùi trong nhiều giờ. Tôi gần như ngất xỉu và không thể đứng thẳng lưng sau đó”.
Tái hiện tra tấn: còng tay trên ghế kim loại
“Sau đó, họ còng tay tôi vào ghế và đe dọa sẽ treo tôi lên nếu tôi không nói cho họ biết tôi lấy tài liệu Pháp Luân Công ở đâu. Tôi bị cấm ngủ trong bốn ngày. Sau đó tôi bị giam giữ bất hợp pháp thêm 15 ngày”.
Vào giữa tháng 9 năm 2007 bà Dư và chồng lại bị bắt và bị giam giữ hơn 40 ngày.
Sự bức hại trong các trại tạm giam và trung tâm tẩy não
Vào tối ngày 9 tháng 3 năm 2009, bà Dư bị bắt và đưa đến trại tạm giam Đại Ấp. Bà bị chuyển đến Trung tâm Giáo dục Pháp luật Thành Đô (còn được gọi là Trung tâm Tẩy não Tân Tân) vào ngày 20 tháng Ba.
Mỗi học viên Pháp Luân Công bị giam giữ trong trung tâm tẩy não này đều phải chịu đựng sự dày vò về thể xác và tinh thần. Hai tù nhân được chỉ định giám sát một học viên suốt ngày đêm. Họ không cho phép các học viên nhắm mắt, co chân hoặc ngồi khoanh chân. Họ đánh đập các học viên, bỏ đói và cấm họ sử dụng nhà vệ sinh. Họ tùy ý phá hủy đồ đạc của các học viên và họ luôn để TV ở chế độ bật to nhất có thể.
Vào tháng 8 năm 2010, bà Dư bị đưa đến trại tạm giam Thanh Hà. Bà đã bị giam giữ bất hợp pháp ở đó hơn ba năm cho đến khi được trả tự do vào năm 2012.
Bà Dư lại bị bắt vào tháng 5 năm 2012. Cảnh sát bắt bà quỳ xuống và dùng sách tát vào mặt. Bà đã bị sốc điện bằng dùi cui điện cho đến khi hết điện. Sau đó bà bị giam trong một trại tạm giam trong bảy ngày.
Bị tra tấn trong Nhà tù nữ Thành Đô
Vào ngày 26 tháng 4 năm 2013 bà Dư bị bắt và bị đưa đến trại tạm giam Đại Ấp 12 ngày sau đó. Bà bị Tòa án huyện Đại Ấp kết án ba năm tù vào ngày 3 tháng 12 và bị chuyển đến Nhà tù nữ Thành Đô vào ngày 25 tháng 2 năm 2014.
Bà Dư đã mô tả lại sự tra tấn mà bà đã phải chịu đựng trong Nhà tù nữ Thành Đô như sau:
“Lính canh Triệu Hồng Mai đã cấm tôi ngủ trong hai ngày 14 và 15 tháng 8 năm 2014. Bà ta đã bắt tôi đứng liên tục trong hai ngày. Để đảm bảo tôi không nhắm mắt, bà ta đã chỉ định bốn tù nhân lần lượt theo dõi tôi.
“Lính canh Đàm Tuyết Mai buộc tội tôi không đeo phù hiệu nhà tù hoặc không tuân thủ việc điểm danh. Bà ấy đã đánh tôi bằng dùi cui vào đêm Trung thu, khiến tôi bị bầm tím khắp người.
“Các lính canh đã xúi giục các tù nhân theo dõi và tra tấn mọi học viên. Tôi đã bị hai tù nhân theo dõi mọi lúc. Tôi luôn là đối tượng bị ngược đãi cả về thể chất và tinh thần. Ví dụ, tù nhân hình sự Đãn Minh Phương đã tát tôi trong nhà vệ sinh một lần và đánh vào cổ tôi cho đến khi tôi gần như bất tỉnh.
“Tù nhân hình sự Hùng Kim Nga thường đánh và đá tôi vào ban đêm với đủ mọi lý do. Hành động bạo lực của bà ta đã khiến mọi người trong khu vực tỉnh giấc. Trong một lần, bà ta bất ngờ dùng hết sức đẩy tôi rất mạnh trong khi tôi không chú ý. Tôi phải dùng hết sức vịn lấy thang giường để tránh bị đẩy ngã xuống giường. Trong một lần khác, bà ấy đã hất một cốc nước đầy vào mặt tôi và gần như làm gãy xương gò má của tôi.
Tái hiện tra tấn: Đánh đập
“Tù nhân hình sự Bồ Tú Quỳnh la hét và lăng mạ tôi một cách cuồng loạn cả ngày. Cô ta đe dọa tôi suốt ngày rằng cô ấy có thể đánh tôi đến chết và quấn xác tôi trong một chiếc chiếu. Cô ấy thường xuyên đánh đập tôi không ngừng. Một lần, cô ấy bất ngờ đấm vào đầu tôi và khiến đầu tôi bị sưng tấy.
“Các lính canh và tù nhân hình sự thường cố tẩy não tôi để khiến tôi từ bỏ đức tin của mình. Họ vu khống Pháp Luân Công và Nhà sáng lập pháp môn. Họ bắt tôi xem các chương trình truyền hình bôi nhọ và đọc các bài báo phỉ báng Pháp Luân Công. Họ cấm tôi nói chuyện với người khác và không cho phép tôi luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công.
“Khi mọi nỗ lực không thể khiến tôi từ bỏ đức tin của mình, nhà tù đã thành lập một đội đặc biệt, bao gồm một số người có cả các chuyên gia chuyển hóa từ bên ngoài. Họ đánh đập, dùng gậy điện sốc điện và bắt tôi đứng. Họ bỏ đói tôi và chỉ cho phép tôi đi ngủ sau nửa đêm, với hai tù nhân liên tục kéo gối và vỗ đầu tôi suốt đêm.
“Kết quả của sự tra tấn khiến tôi bị huyết áp cao. Và sau đó họ bắt tôi uống thuốc. Khi tôi từ chối, họ đã thêm thuốc vào trong thức ăn của tôi.
“Họ thường đe dọa tôi rằng có rất nhiều người ở Trung Quốc và sẽ chẳng là gì nếu tôi hoặc thậm chí cả gia đình tôi bị bức hại đến chết. Họ cũng nói rằng nếu tôi không từ bỏ Pháp Luân Công, họ sẽ trục xuất con trai tôi ra khỏi cơ sở công quyền và đưa nó vào nhà tù để chuyển hóa tôi”.
Sách nhiễu liên tục
Bà Dư cũng bị bức hại về mặt tài chính. Sau khi ra tù vào ngày 26 tháng 4 năm 2016, tiền lương hưu của bà dành dụm được sau hơn 40 năm công tác đã bị đình chỉ.
Vào đầu tháng 3 năm 2017, bà Dư đã bị sách nhiễu bởi các nhân viên từ Đồn Công an Tấn Nguyên. Bà phải đăng ký với an ninh tiểu khu khi muốn đi ra ngoài.
Bài liên quan:
Những người chịu trách nhiệm đối với việc bức hại bà Dư:
Dư Đào (余 涛), Chánh án Tòa án huyện Đại Ấp: + 86-13980864366
Vương Thế Vĩ (王世伟), Phó chánh án Tòa án huyện Đại Ấp: + 86-13980881558
Lưu Hạo (刘 昊), Phó chủ tọa phiên tòa của Tòa án huyện Đại Ấp: + 86-18180651550
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/21/423610.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/21/193248.html
Đăng ngày 03-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.