Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-05-2021] Ngày 15 tháng 2 năm 2021, bà Vương Tú Ba đã bị bắt ở thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, một thành phố ven biển cách 1.600 dặm so với nhà bà ở Đại Hưng An Lĩnh, tỉnh Hắc Long Giang. Đã gần ba tháng kể từ khi bà bị đưa đến Trại tạm giam Huyện Hô Mã ở Đại Hưng An Lĩnh.

Vụ bắt giữ gần đây nhất là sự tiếp nối bức hại mà bà đã chịu hơn 22 năm qua kể từ khi chính quyền cộng sản Trung Quốc bắt đầu cuộc bức hại Pháp Luân Công, một môn tu luyện tinh thần và thiền định dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Vì kiên định đức tin nên bà đã phải lãnh ba án lao động cưỡng bức và chịu nhiều hình thức tra tấn trước khi buộc phải rời khỏi nhà để tránh cảnh sát.

Án cưỡng bức lao động một năm lần đầu

Khi cuộc bức hại bắt đầu, bà Vương, lúc đó là một người dân ở thành phố Hồn Xuân, tỉnh Cát Lâm, đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền tu luyện Pháp Luân Công. Sau khi bà trở về nhà vào tháng 10 năm 1999, cảnh sát Hồn Xuân đã bắt giữ bà và thẩm vấn.

Lý Trụ Triết, phó đồn cảnh sát, đã tát vào mặt bà, nắm tóc bà đập đầu vào tường và đá bà. Khi bà từ chối tiết lộ thông tin về các học viên Pháp Luân Công khác, cảnh sát đã ép bà phải đứng trong năm ngày. Chân và bàn chân của bà đã bị sưng phồng và mất cảm giác.

Sau đó bà bị kết án một năm lao động cưỡng bức. Vì bà liên tục sốt cao nên cảnh sát tạm thời thả bà, chín tháng sau họ đưa bà trở lại trại tạm giam Thành phố Hồn Xuân và giam bà ở đó ba tháng.

Án cưỡng bức lao động ba năm lần hai

Năm 2001, bà Vương lại bị bắt và bị bức thực trong trại tạm giam Thành phố Hồn Xuân. Bà bị kết án ba năm trong Trại Lao động Cưỡng bức Hắc Chủy Tử vào ngày 25 tháng 12 năm 2001. Bà phải thức dậy lúc 4 giờ sáng mỗi ngày và lao động không công đến tận 9 giờ tối.

Án cưỡng bức lao động 2,5 năm lần ba

Tháng 3 năm 2006, bà bị bắt tại nhà ở Bắc Kinh. Tại trại tạm giam Bắc Kinh, bà bị bức thực khi đang tuyệt thực để phản đối bức hại. Lính canh cho thêm rất nhiều muối vào thức ăn lỏng của bà. Bà bị chảy máu cam và đau bụng cấp tính sau khi chảy máu mũi.

Vì bà từ chối từ bỏ Pháp Luân Công nên lính canh đã xích tay chân bà lại với nhau để bà không thể đứng dậy đi lại. Họ thậm chí còn không tháo xích để bà đi vệ sinh.

3f10987e4d41c137fb9e5cc0dab4482a.jpg

Minh hoạ tra tấn: Xích tay chân lại với nhau

Sau đó bà bị chuyển đến Bộ phận Điều phối Lao động Cưỡng bức Bắc Kinh và bị giam ở đó ba tháng. Bà không được dùng nhà vệ sinh trong bốn ngày. Các tù nhân liên tục đánh đá bà và nhét vớ và giẻ lau sàn vào miệng bà. Các lính canh từng đánh đập bà và giựt đứt một mảng tóc lớn của bà, sau đó họ cảnh báo bà không được kể với ai.

Tháng 8 năm 2006, bà bị đưa đến Trại Lao động Cưỡng bức Nữ Hô Hoà Hạo Đặc ở Nội Mông để thụ án 2,5 năm. Bà bị các tù nhân giám sát chặt chẽ, bị cấm ngủ và phải lao động không công trong nhiều giờ mỗi ngày.

Buộc phải sống xa nhà

Ngày 22 tháng 5 năm 2013, bà lại bị bắt và bị giam ở trại tạm giam Huyện Hô Mã ở tỉnh Hắc Long Giang năm tháng ba ngày. Cảnh sát đã tống tiền gia đình bà một số lượng lớn trước khi cho bà được bảo lãnh.

Sau khi bà trở về nhà, cảnh sát liên tục sách nhiễu bà và hai người em trai. Sau đó họ ra lệnh cho hai em trai bà đưa bà đến đồn công an vào ngày 28 tháng 12 năm 2013. Nếu họ không làm thì sẽ bị phạt một số tiền lớn cũng như mất việc làm.

Để tránh bị bắt giữ, bà Vương buộc phải rời khỏi nhà để tránh cảnh sát. Không thể tìm được bà nên cảnh sát phạt hai em trai bà với lý do rằng họ là người bảo lãnh. Cảnh sát cũng đăng nhận dạng của bà lên mạng và đưa bà vào danh sát ”truy nã“.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/5/5/424204.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/16/193107.html

Đăng ngày 01-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share