Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 01-03-2021] Trong hơn bốn năm qua, tôi đã tham gia hạng mục gọi điện thoại cho các cơ quan cảnh sát, kiểm sát, tư pháp ở Trung Quốc trên nền tảng gọi điện thoại toàn cầu. Tôi cảm nhận được sâu sắc trọng trách lớn lao bản thân đang gánh vác trên vai. Bởi vì, những đối tượng này không chỉ trực tiếp tham gia đàn áp Đại Pháp mà còn là chúng sinh đang làm việc ở những nơi bị Trung Cộng đầu độc.

Nếu họ không hiểu chân tướng và tiếp tục phá hoại thanh danh của Đại Pháp và bức hại các học viên, họ sẽ phải đối mặt với sự trừng phạt của Thần và con người, thậm chí đối mặt với sự hủy diệt triệt để – đó là kết cục bi thảm nhất.

Hiện nay tại Trung Quốc, việc các học viên ra ngoài trực tiếp giảng chân tướng cho các nhân viên công an, kiểm sát, tư pháp khá khó khăn và nguy hiểm. Thế nhưng, nếu các học viên từ bên ngoài Đại Lục gọi điện về thì không phải là vấn đề đáng lo ngại lắm. Sau khi những người này biết được chân tướng, họ sẽ không đàn áp các học viên nữa. Họ không chỉ lựa chọn một tương lai tươi sáng mà còn giúp cho các học viên ở Đại Lục có cơ hội để thức tỉnh lương tri của mọi người. Do đó, việc gọi điện thoại cho nhóm đối tượng này thực sự quan trọng.

Lắng nghe sự thật

Có lần tôi gọi điện đến văn phòng của Ủy ban Chính trị và Pháp luật Bắc Kinh. Lúc đầu, một cô gái trẻ nghe máy. Tôi nói với cô ấy rằng do bức hại Đại Pháp, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc Giang Trạch Dân đã bị hơn 50 tòa án ở hơn 30 quốc gia bên ngoài Trung Quốc buộc tội. Những tội ác mà ông ta bị buộc tội bao gồm tội diệt chủng, tra tấn và tội ác chống lại loài người. Cô ấy nói rằng điều này không liên quan gì đến cô ấy rồi cúp máy. Khi tôi gọi lại, ngay khi bắt máy, cô ấy bắt đầu chửi bới tôi, rồi lại cúp máy. Tôi không động tâm vì điều này mà ngược lại còn nghĩ: Trong suốt những năm qua, chúng tôi đã dùng mọi cách để giảng chân tướng cho mọi người, nhưng cô ấy vẫn không hiểu sự thật của vụ Tự thiêu được dàn dựng tại Quảng trường Thiên An Môn.

Tôi gọi lại cho cô ấy một lần nữa và nói với cô ấy một cách ôn hòa: “Vụ tự thiêu là một trò lừa dối được Giang Trạch Dân sử dụng để bôi nhọ Đại Pháp và do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) chỉ đạo. Hãy nhìn người tự thiêu Vương Tiến Đông – mặc dù quần áo của anh ta bị cháy, khuôn mặt cũng bị cháy đen, nhưng tóc của anh ta vẫn còn nguyên vẹn, cái gọi là chai xăng mà anh ta đặt giữa hai chân của mình cũng còn nguyên vẹn. Hãy nhìn một người tự thiêu khác là cô Lưu Tư Ảnh, có thể hát một bài mặc dù cô ấy vừa mới phẫu thuật mở khí quản. Sự việc này đầy sơ hở.”

Cô ấy im lặng lắng nghe và tôi tiếp tục nói. Tôi nói với cô ấy rằng tất cả những người đã tham gia bức hại Đại Pháp đều đang thi hành mệnh lệnh bất hợp pháp từ Giang Trạch Dân, trái ngược với các quy định của luật pháp. Như vậy, khi bị đưa ra công lý, họ sẽ phải đối mặt với việc bị kiện.

Tôi cũng đề cập rằng những gì Giang Trạch Dân đã phạm làm là trọng tội, giống như tội ác của Đức Quốc xã trong Thế chiến lần thứ II. Tại Phiên toà Nuremberg, một số y tá đã bị hành quyết. Ngoài ra còn có các nhân viên bảo vệ và đầu bếp bị đưa ra xét xử, điều này cũng được ghi chép lại. Tôi đã cung cấp cho cô ấy một trang web để tự mình kiểm chứng.

Cuối cùng, tôi nói tôi đang gọi từ nước ngoài, và phải trả cước phí của một cuộc điện thoại quốc tế, tất để đều vì sự bình an của cô ấy.

Tôi cũng nói với cô ấy về việc Đại Pháp đã được truyền rộng khắp thế giới, với hàng triệu người đang theo tập. Tôi nói về việc ĐCSTQ giết hại tay sai của mình khi hết giá trị lợi dụng. Tôi cũng chia sẻ với cô ấy trang web có thể giúp vượt qua sự phong tỏa Internet và cách đảm bảo an toàn cho bản thân. Trong cuộc điện thoại đó, có lúc đường dây được chuyển hướng tới một người đàn ông. Anh này im lặng lắng nghe.

Cuối cùng, đường dây được chuyển lại cho cô gái đó, cô ấy nói: “Chị ơi, chị đã nói cả buổi chiều rồi. Chúng tôi hiểu những gì chị nói, tất cả đều vì lợi ích của chúng tôi.” Sau đó, cô ấy nói: “Chị ơi, em muốn xin lỗi chị. Em rất xin lỗi vì đã vô lễ với chị.” Tôi nói, “Không sao cả. Miễn là bây giờ bạn hiểu sự thật là tốt rồi.“ Sau đó cô ấy đề nghị kết thúc cuộc gọi, vì sắp đến giờ nghỉ làm. Cô ấy nói rằng tôi đừng gọi nữa gì hết giờ làm sẽ không có ai nghe máy. Những gì được nghe từ tôi hôm nay, cô ấy cũng sẽ kể với những người khác.

Tôi cũng thường gặp những người ban đầu không biết sự thật và chửi bới tôi. Sau khi biết được sự thật, họ đã bày tỏ sự cảm kích đối với tôi. Thế nhưng, cô ấy là người đầu tiên thành thật xin lỗi và đề nghị giúp truyền bá chân tướng.

Đưa ra các lập luận cụ thể hơn

Năm ngoái, các học viên thuộc nhóm gọi điện thoại trên nền tảng toàn cầu đã thực hiện việc gọi điện tới các “Trường hợp Trọng điểm ở Bắc Kinh.” Tôi gọi điện đến một đồn cảnh sát cấp quận ở Bắc Kinh. Người ở đầu dây bên kia chào tôi: “Xin chào, đây là đồn cảnh sát.” Sau khi biết được ý định của tôi, cậu ấy đã cúp máy, vì vậy tôi đã gọi lại.

Chúng tôi nói chuyện qua lại vài lần, sau đó cậu ấy đổi giọng, nói rằng đây là một nhà trẻ và liên tục nhắc lại điều đó. Tôi cho rằng cậu ấy muốn được nghe sự thật một cách thoải mái hơn. Vì vậy, tôi nói: “Chàng trai ơi, hãy lắng nghe tôi nói nhé, tôi có thể kể cho cậu nghe một câu chuyện.” Cậu ấy trả lời: “Chắc chắn rồi,” sau đó im lặng. Tôi nói rằng bức hại Đại Pháp là một trọng tội quốc tế, cũng vi phạm Điều số 35 và số 36 của Hiến pháp Trung Quốc. Sau đó, tôi dẫn một số lời tiên tri – sự sụp đổ của Đế chế La Mã, “Tàng tự thạch”, và tại sao phải thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của của nó.

Trong khi đó, cậu ấy giả giọng một đứa trẻ đề nghị tôi uống nước: “Giọng của bác nghèn nghẹn, bác đi uống chút nước đi ạ?” Tôi đã từ chối. Nhưng vì cậu ấy vẫn cố thuyết phục, nên tôi nói: “Được rồi, tôi sẽ uống một ngụm nước.” Sau đó, tôi lại nói tiếp. Lần này cậu ấy không gác máy mà tiếp tục lắng nghe. Cuối cùng, cậu ấy hát một câu trong bài quốc ca: “Tiến lên bất chấp hoả lực của kẻ thù!” Tôi nói: “Nếu đúng như vậy, chẳng phải chúng ta đều trở thành bia đỡ đạn sao? Chúng ta chắc chắn không muốn điều đó xảy ra.” Sau đó tôi đã bật một bài hát của học viên của từ bên ngoài Trung Quốc. Sau đó, tôi bật bài “Đến vì bạn”. Cậu ấy nghe xong liền cúp máy. Cậu ấy đã nghe tôi nói trong 23 phút.

Gọi điện thoại cho các “Trường hợp Trọng điểm ở Vũ Hán”

Với sự bùng phát của virus Trung Cộng vào cuối tháng 1 năm 2020 ở thành phố Vũ Hán, thành phố này đã bị phong tỏa. Việc gọi điện thoại trên nền tảng toàn cầu của chúng tôi đã kịp thời tổ chức triển khai việc gọi nhằm vào các “Trường hợp Trọng điểm ở Vũ Hán.” Tôi đã gọi đến một số điện thoại của đồn cảnh sát. Một người phụ nữ bắt máy. Tôi nói với cô ấy: “Nếu cô có thể thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ thì cô có thể thoát khỏi bệnh dịch này.” Cô ấy tỏ ra cảnh giác, sau đó hỏi tôi: “Làm vậy thực sự có tác dụng chứ?” Tôi nói: “Chắc chắn rồi! Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp, Phật Pháp vô biên. Thành tâm sẽ có thể khởi tác dụng. Nhưng nếu cô không có lòng tin thì khẳng định không có tác dụng.” Cô ấy nhanh chóng nói: “Tôi tin! Tôi sẽ làm!“

Sau đó tôi gọi đến sở cảnh sát. Tôi nói với người bắt máy rằng bệnh dịch nhằm vào chính quyền tàn bạo của ĐCSTQ. ĐCSTQ bức hại Đại Pháp và cưỡng bức mổ cướp nội tạng sống từ các học viên, Thiên lý sẽ không dung thứ. Vì vậy, Trời sẽ phái ôn dịch tới diệt ĐCSTQ. Nếu một người thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, người đó có thể được an toàn. Nói cách khác, miễn là một người tách khỏi ĐCSTQ, thì người đó sẽ không bị ảnh hưởng.

Tôi cũng nói với cậu ấy rằng phán quyết cuối cùng của Tòa án Nhân dân Độc lập của Anh đã mở màn cho phiên tòa vĩ đại của lịch sử, và chiếc búa thẩm phán đã gõ xuống rồi. Cậu ấy lặng lẽ lắng nghe trong hơn 20 phút. Sau khi hiểu ra chân tướng, cậu ấy đã quyết định thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Cậu ấy nói mình là một đảng viên, và nhờ tôi dùng hóa danh và tên thật của cơ quan để giúp cậu thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Cuối cùng, tôi cầu chúc cậu ấy mạnh khỏe và bình an.

Sau đó, tôi gọi cho Văn phòng Quản lý Cộng đồng Vũ Hán. Đó là một cuộc gọi ngắn và chỉ kéo dài hơn hai phút. Một người phụ nữ nhấc máy, tôi nói: “Xin chào. Tôi theo dõi trên Internet và được biết rằng tình hình virus Trung Cộng rất nghiêm trọng và Vũ Hán đang bị phong tỏa. Điều này thực sự đã khiến tôi lo lắng. Phong toả nghĩa là thế nào? Hãy để tôi lấy một ví dụ cho chị, nó giống như một người có ngón tay bị nhiễm trùng. Để không lây nhiễm sang các bộ phận khác của cơ thể, toàn bộ ngón tay ấy phải bị cắt bỏ. Tương tự với việc phong tỏa thành phố – nó có nghĩa là chị bị bỏ rơi.”

Cô ấy nói: “Tôi hiểu rồi.” Sau đó tôi nói: “Nhưng các học viên Pháp Luân Đại Pháp chúng tôi nghĩ đến các chị và muốn các chị được bình an.” Tôi nói với cô ấy rằng virus Trung Cộng không đáng sợ, ôn dịch cũng không đáng sợ. Nếu chị thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” chị có thể thoát khỏi những tai họa và gặp hung hoá cát. Cô ấy nghẹn ngào và nói: “Cảm ơn!” Sau đó cô ấy đã ghi lại địa chỉ trang web và số điện thoại để thoái đảng.

Tôi xin chúc phúc cho những ai đã minh bạch chân tướng; Tôi chân thành cảm ơn nền tảng gọi điện cứu người đã cung cấp môi trường để chúng tôi phối hợp cứu độ chúng sinh. Con xin cảm tạ Sư tôn. Cảm ơn các đồng tu.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/1/坚守在营救平台-拨打公检法电话-421049.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/7/191283.html

Đăng ngày 31-05-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share