Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-12-2020] Mẹ tôi 83 tuổi. Một hôm mẹ nói với tôi rằng mẹ có răng mới mọc, không chỉ một mà là hai cái. Mẹ còn bảo tôi sờ vào mấy cái răng ấy để xác thực. Tôi đã sờ và thấy đúng là có 2 cái răng mới ở đó.

Rồi mẹ khoe với tôi cái trán của bà, bảo với tôi rằng bà còn có cả tóc mới mọc. Tôi nhìn gần hơn và thấy những sợi tóc đen lẫn với tóc trắng của mẹ. Tôi nói: “Việc này thật đặc biệt. Đều là nhờ Sư phụ Lý từ bi của chúng ta.”

Mẹ tôi chắp 2 tay với nhau một cách thành kính và cũng nói như vậy.

Năm 1997 tôi đã có một bản Chuyển Pháp Luân từ Bí thư Đảng ủy nơi tôi làm việc. Tôi đã đọc hết cuốn sách liền một mạch mà không đứng dậy. Tôi đã cảm nhận được Pháp Luân xoay ở bụng và lòng bàn tay mình.

Ngay sau đó, mẹ tôi đã nhận được một bản Chuyển Pháp Luân Pháp Giải từ một học viên hồng Pháp trong cộng đồng chúng tôi. Bà đã đọc một phần cuốn sách đó.

Mặc dù tôi đã đọc Chuyển Pháp Luân và cũng đã cảm nhận được điều gì đó, nhưng lúc đó tôi chưa bước vào tu luyện. Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999, nên tôi đã giấu cuốn sách đó nhưng thỉnh thoảng lại lấy ra đọc.

Mặc dù tôi không thực sự tu luyện, nhưng tôi thường xuyên hành xử theo các Pháp lý của Đại Pháp. Tôi đã chính thức bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào năm 2012 và với sự giúp đỡ của một vài đồng tu địa phương tôi đã nỗ lực tinh tấn để bắt kịp tiến trình Chính Pháp của Sư phụ.

Tôi đã nói chuyện với mẹ tôi về chân tướng của Đại Pháp, và bà cũng đã đồng ý thoái Đội thiếu niên. Nhưng bà vẫn sợ khi nghe thấy tôi nói về Đại Pháp vì bà biết Đảng Cộng sản tà ác như thế nào và vì nó bức hại các học viên Đại Pháp.

Mẹ tôi đã phải chịu đựng chứng viêm khớp trên 40 năm. Bà cũng bị bệnh tiểu đường, huyết áp cao và đã từng bị đột quỵ. Mỗi khi chuyển mùa bà lại phải tiêm để thông mạch máu. Hai năm trước, em trai tôi gọi điện báo là mẹ đã bị ốm và phải nhập viện.

Khi tôi đến bà đang đứng ở cửa, mắt nhìn thẳng về phía trước. Bà e sợ việc di chuyển vì bà không thể nhìn thấy gì.

Tôi cõng bà ra xe và lái đến bệnh viện. Trên đường, tôi nói với bà: “Bây giờ chỉ có Sư phụ mới có thể coi sóc cho mẹ. Mẹ hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’”

Mẹ tôi nhắm mắt và liên tục nói “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Tại bệnh viện, mọi thứ ở bà về cơ bản là bình thường ngoại trừ chỉ số đường máu của bà hơi cao.

Sau đó, mẹ tôi đã hoàn toàn tin tưởng rằng Đại Pháp là tốt và thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Gặp ai bà cũng khen tôi, nói rằng tôi có thể cõng bà và chạy một cách dễ dàng mặc dù tôi đã gần 50 tuổi là một điều thật tuyệt vời.

Sau đó, mẹ đã tập bài công pháp thứ nhất và thứ ba trong 6 tháng. Nhiều bệnh của bà, đặc biệt là bệnh viêm khớp mà bà đã phải chịu đựng hơn 40 năm, đã biến mất. Bà đã có thể mặc đồ cộc vào mùa hè, còn đường huyết và huyết áp của bà đã bình thường. Mẹ cũng bắt đầu nghe băng thu âm bài giảng của Sư phụ tại Quảng Châu.

Bản chất mẹ tôi là người tốt. Bà vẫn thường tin vào Phật Pháp và giúp đỡ bất kỳ ai gặp khó khăn mà tìm đến bà. Bà cúng dường một vài tượng Phật và thường thắp hương. Một ngày khi bà sắp sửa cầu nguyện, một cái tàn hương bay từ bát hương và làm bỏng cổ bà.

Bà rất bực mình: “Cái gì thế này? Phải chăng thắp hương là sai?” Bà đã quyết định cất dọn tất cả những tượng Phật đó.

Sau khi nghe Pháp chừng 2 tháng, bà bất ngờ nôn mửa và anh trai tôi đã đề nghị bà đi khám bác sỹ. Bà đáp: “Mẹ hiện đang học Pháp Luân Đại Pháp. Sao mẹ có thể bị bệnh được?”

Cháu trai tôi muốn đưa bà đến bệnh viện, nhưng bà đã cương quyết từ chối. Lúc đó, nhìn mẹ tôi 80 tuổi nằm trên giường đau đớn, tôi không biết tín tâm của bà vào Đại Pháp mãnh liệt đến thế nào. Tôi vẫn tin tưởng tuyệt đối rằng Sư phụ sẽ coi sóc cho bà. Anh trai tôi đã gọi bác sỹ đến nhà. Bác sỹ đã truyền sắt qua tĩnh mạch cho mẹ tôi.

Bác sỹ nói rằng mẹ tôi gặp phải một số vấn đề cần phải được điều trị ngay. Anh trai tôi rất lo lắng, bảo mẹ không nên ăn cái này cái kia.

Mẹ không nghe theo mà chỉ làm theo những gì Sư phụ đã dạy. Bà nghe các bài giảng của Sư phụ hàng ngày và lúc nào cũng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Không thuốc thang cũng chẳng tiêm chích, mẹ tôi đã nhanh chóng trở lại bình thường. Sau này tôi đã hỏi anh trai tôi nhìn nhận sự việc ấy thế nào.

Anh ấy không nói gì nhưng đã gật đầu. Tôi tin rằng anh ấy đã nhận ra sự kì diệu của Đại Pháp.

Một đêm, mẹ đang ngủ thì nghe thấy một giọng nói: “Dậy uống thuốc!” Bà mở mắt và không thấy ai ở đó cả, nên bà quay lại ngủ tiếp.

Cái giọng đó lại nói: “Dậy ngay và uống thuốc trị bệnh tim đi.” Mẹ nói: “Thuốc nào chứ? Tôi không bị bệnh. Sao phải uống thuốc!” Rồi bà lại chìm vào giấc ngủ.

Hôm sau bà kể với tôi chuyện ấy. Tôi nói: “Mẹ à, đó là một sinh mệnh xấu ở không gian khác. Mẹ đã trên 80 và cơ thể của mẹ vẫn rất khỏe. Chúng ta không thể nghe theo nó. Nhiều người đã quẳng toàn bộ thuốc của họ đi sau khi nghe các bài giảng của Sư phụ.”

Em trai tôi thì sợ rằng mẹ có thể bị cái giọng nói ấy làm cho bối rối mà uống nhầm thuốc, nên cậu ấy đã vứt hết chúng đi. Sau đó, sức khỏe của mẹ ngày càng tốt hơn. Bà ăn mọi loại rau và trái cây, mà không quan tâm đến chỉ số đường huyết. Một ngày mẹ bị ngã đè lên chân ở ngoài sân, không thể đứng dậy được.

Lúc đó chỉ có dì tôi ở nhà, nhưng dì ấy cũng đã quá già để có thể kéo mẹ dậy. Mẹ thầm niệm trong tâm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và cầu xin Sư phụ cứu giúp.

Rồi bà nhìn thấy hai cột trụ trước mặt, chỉ cách một khoảng bà có thể với tay lên. Nên bà đã nắm lấy hai cột trụ đó và tự nâng mình lên. Thực ra, ở đó không có cột trụ nào cả.

Mấy ngày sau đó, mẹ tôi cảm thấy hơi khó chịu. Bà nằm bẹp trên giường và không muốn ăn, nên bà chỉ nghe các bài giảng của Sư phụ. Đột nhiên bà nhìn thấy một bóng đen bước vào nhà. Biết rằng đó là một thứ bất hảo, bà đã hét lên: “Đi ra! Đi ra! Hãy cho một gậy để nó biến đi!” Cái bóng đen đó lập tức biến mất.

Mẹ lại tiếp tục nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Vài ngày sau, bà đã trở lại bình thường.

Sư phụ đã giảng:

“Một người đắc Pháp là cả nhà thọ ích.” (Giải đáp thắc mắc tại giảng Pháp ở Tế Nam, Chuyển Pháp Luân Pháp Giải)

Kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, có rất nhiều minh chứng về sự thọ ích mà người thân của tôi nhận được. Hơn chục người trong gia đình tôi đến nay đã nghe các bài giảng của Sư phụ.

Một số họ đã chính thức bắt đầu tu luyện còn số khác còn đang cân nhắc. Tôi muốn thay mặt cho các thành viên đã đắc Pháp trong gia đình cảm tạ Sư phụ.

Tôi sẽ tinh tấn tu luyện và làm tốt ba việc. Tôi sẽ nắm lấy mọi cơ hội giảng chân tướng để nhiều hơn nữa chúng sinh có thể đắc Pháp và được đắc cứu!

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/5/-415982.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/8/190313.html

Đăng ngày 29-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share