Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-12-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 2007. Tôi muốn chia sẻ một vài điều kỳ diệu mà tôi đã trải nghiệm trong tu luyện của mình.

Một buổi tối tháng 9 năm ngoái, một cơn bão đã quét qua vùng chúng tôi. Gió giật mạnh và mưa rất lớn kéo dài trong hai ngày. Sau khi mưa gió qua đi, chúng tôi thấy những cây nhỏ đều bị bật gốc và các ruộng ngô hàng xóm đều bị san bằng.

Tôi đã không đến thăm cánh đồng ngô của mình từ lúc tôi trồng chúng. Một người bạn nói với chúng tôi rằng ruộng ngô của chúng tôi không bị thiệt hại một chút nào. Vợ chồng tôi đích thân ra ngoài xem chúng. Mặc dù không cây ngô nào bị đổ, nhưng một số cây đã bị cong một chút. Tất cả ruộng ngô hàng xóm đều bị đổ rạp xuống đất. Thật không thể tin được. Tôi sẽ không tin nổi nếu tôi không tận mắt chứng kiến.

Sau đó chúng tôi được biết rằng các ruộng ngô thuộc về những người thực sự tin vào Đại Pháp và đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó đều không chịu bất kỳ thiệt hại nào.

Tôi nói với chồng mình: “Sư phụ đã cho chúng ta mọi thứ. Sư phụ đã bảo vệ chúng ta. Chúng ta nên tạ ơn Sư phụ.” Chúng tôi đã cảm tạ Sư phụ vì sự bảo hộ từ bi của Ngài.

Chứng động kinh biến mất

Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi bị động kinh. Sức khỏe của tôi luôn có vấn đề mặc dù được chữa trị liên tục. Năm 2007, chị gái đưa cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân để đọc, nhưng tôi lại để nó trong ngăn kéo trong khoảng 6 tháng bởi vì tôi đã không nhận ra tầm quan trọng của cuốn sách này. Một ngày nọ, có ba người theo Thiên Chúa giáo cố gắng hướng tôi bước vào Thiên Chúa giáo bằng cách nói rằng bệnh động kinh của tôi sẽ được chữa khỏi nếu tôi cải đạo sang Thiên Chúa giáo. Họ nói chuyện với tôi trong ba ngày. Tôi đột nhiên nhớ đến cuốn sách mà chị gái đã đưa cho tôi. Biết rằng chị gái sẽ không nói dối mình, tôi muốn đọc cuốn sách đó. Sau khi tôi chia sẻ suy nghĩ của mình với những người theo Thiên Chúa giáo, họ đã rời đi và không bao giờ trở lại.

Sau khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân lần đầu, tôi biết rằng Đại Pháp sẽ thay đổi cuộc đời mình. Tôi đã tìm thấy chân lý sống và muốn tu luyện. Tôi muốn là một người tốt. Chị gái tôi dạy tôi luyện công và học Pháp cùng tôi. Mặc dù tôi không ngay lập tức tinh tấn, nhưng Sư phụ đã bắt đầu tịnh hóa thân thể cho tôi và bây giờ tôi hoàn toàn khỏi bệnh. Con xin tạ ơn Sư phụ.

Tai nạn với ngón tay

Vào một ngày năm 2007, chồng tôi mang về nhà ba hộp đậu phụ đông lạnh của một người bạn và cất chúng vào tủ lạnh. Ngày hôm sau, tôi quyết định chuẩn bị nấu bữa trưa với đậu phụ nhưng vì nó chưa hoàn toàn rã đông nên khó cắt. Cuối cùng tôi đã vô ý cắt vào đầu ngón tay trỏ của mình trong khi cắt miếng cuối cùng.

Một miếng thịt bị lẫn vào đậu phụ nên tôi nhặt nó ra và đắp nó lại vào ngón tay mình. Tôi đã tu luyện được hai tháng kể từ khi chị gái bảo tôi niệm chín chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo” bất cứ khi nào tôi gặp phải rắc rối. Vì vậy tôi đã niệm những chữ này liên tục và cầu xin Sư phụ giúp tôi.

Thật kỳ diệu, vết thương đã không chảy máu nhiều và tôi không cảm thấy sợ hãi. Tôi đã có Đại Pháp và biết rằng Sư phụ sẽ chăm sóc cho tôi. Tôi luyện công như bình thường. Máu đã cầm lại và tôi cảm thấy bớt lo lắng.

Tôi rắc ít thuốc khử trùng vào vết thương. Có một chỗ có mủ chảy ra. Tôi không bị động tâm và tiếp tục luyện công như thường lệ. Sau 6 tuần, ngón tay tôi đã hoàn toàn lành lại. Không có vết sẹo nào, nhưng móng tay vẫn hơi cong. Nếu không thế, mọi người không thể nói rằng một phần ngón tay tôi đã bị cắt ra.

Dập lửa

Năm 2007, tôi nhận thấy kho chứa ngô của cháu trai tôi bốc cháy. Nó nối liền với các kho chứa khác vì vậy tôi chạy nhanh tới để giúp dập lửa. Có nhiều người ở đó đang cố gắng dập lửa, nhưng ngọn lửa càng ngày càng lớn, khiến mọi người rất khó đến gần. Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ và tôi bảo vợ cháu trai mình niệm chín chữ chân ngôn.

Ngay sau đó, xe chở nước đến và tôi bảo cháu dâu lấy vài xô nước và giúp dập lửa. Ngọn lửa được dập tắt với sự giúp đỡ của vợ chồng tôi và 10 người khác. Hậu quả thật thảm khốc vì các nhà kho nằm rất gần nhau và hôm đó trời nổi gió.

Tôi xách các xô nước chạy đi chạy lại ít nhất hai mươi lần, nhưng không hề mệt mỏi. Tôi biết rằng Sư phụ đã gia trì cho tôi. Bình thường thì tôi chỉ xách được nửa thùng nước. Việc chúng tôi có thể dập được lửa trước khi xe cứu hỏa tới là một điều kỳ diệu. Con xin tạ ơn Sư phụ.

Qua sự việc này, tôi đã giảng chân tướng cho cháu trai và những người hàng xóm của chúng tôi. Nhiều người đã thoái ĐCSTQ và tin tưởng vào Đại Pháp sau đó.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/10/415513.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/3/190240.html

Đăng ngày 21-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share