Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 31-01-2021] Con gái và con rể tôi làm việc ở thành phố khác và rất bận rộn. Cháu trai tôi mới hai tuổi. Ngay trước dịp Tết 2020, con gái tôi mời chúng tôi và bố mẹ chồng về nhà mình để đón Tết. Thông gia của chúng tôi tới đó trước để trông cháu tôi vì lúc đó người trông trẻ đã về quê ăn Tết. Vợ chồng tôi sát Tết mới tới chỗ con và ở tại một khách sạn gần đó.
Thành viên trong gia đình nhiễm virus Trung Cộng
Theo thông tin truyền thông ở Trung Quốc lúc đó, virus đã được kiểm soát và không còn lây lan. Trên thực tế, virus đã lan khắp Vũ Hán, nhưng ĐCSTQ đã giữ bí mật về việc này.
Trước khi đến nhà con trai họ, thông gia của chúng tôi đã dự một buổi gặp mặt bạn bè. Vài ngày sau khi đến nhà con gái tôi, họ nhận được một cuộc gọi từ người bạn đó nói rằng một thành viên trong gia đình họ đã phải nhập viện vì bệnh nặng. Bố của con rể tôi đã bị sốt trước đó nhưng ông ấy nghĩ đó chỉ là cảm gió.
Mọi người đều lo lắng sau cuộc gọi ấy và bắt đầu đeo khẩu trang. Khi chúng tôi tới thành phố, con gái chúng tôi bảo chúng tôi đừng đến nhà vì sợ chúng tôi có thể bị lây nhiễm virus. Chúng tôi đi thẳng tới khách sạn nhận phòng. Con gái chúng tôi cũng cấm chúng tôi không được gặp cháu trai hay đi dạo trong thành phố. Hàng ngày chúng tôi ăn hai bữa ở nhà con gái và sau đó đi thẳng về khách sạn.
Vài ngày sau đó, chính quyền yêu cầu chúng tôi chuyển tới một khách sạn ở ngoại ô nơi những người khác đang được cách ly. Tất cả mọi người từ Hồ Bắc đều bị cách ly tập trung. Con gái chúng tôi rất lo lắng và cùng chồng mình lái xe đi thăm chúng tôi. Bác sỹ chỉ cho phép chúng tôi trao đổi vài câu ở khu rào chắn của cảnh sát. Khi về đến nhà con gái tôi bắt đầu bị sốt và có triệu chứng ho. Đến ngày thứ ba, khi cháu vừa đỡ thì mẹ chồng cháu bắt đầu sốt. Bà ấy thấy tức ngực và ho nhiều. Tới ngày thứ tư thì bà ấy nhận kết quả xét nghiệm dương tính với virus. Chồng bà (bố chồng của con gái chúng tôi) cũng phải nhập viện ngay sau đó và bị chẩn đoán nhiễm virus.
Con gái và con rể chúng tôi lúc đó thấy mệt nên đến bệnh viện để xét nghiệm. Điều kiện ở đó rất tệ hại: không có nước nóng hay nước lạnh và không có nhà vệ sinh, nhiệt độ trong phòng chỉ có 3 độ C và chỉ có một giường lò xo đơn và một cái xô lớn. Hai ngày sau, con gái tôi có kết quả xét nghiệm dương tính và phải nhập viện. Con rể và cháu ngoại tôi có kết quả xét nghiệm âm tính và được về nhà và tự cách 14 ngày.
May thay, cháu tôi không bị nhiễm virus. Khi cháu mới sinh, tôi đã nhìn thấy khi đang ngồi đả toạ cháu có đôi cánh thiên thần. Khi cháu còn nhỏ, tôi thường bật băng bài giảng của Sư phụ và đọc Hồng Ngâm cho cháu nghe. Cháu nhảy múa một cách vui sướng khi nghe. Khi cháu bắt đầu biết nói, tôi dạy cháu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Khi đi ngủ, tôi hát bài “Pháp Luân Đại Pháp hảo” cho cháu và cháu thường ngủ khi tôi hát tới lần thứ ba. Khi tôi mở sách Đại Pháp và cho cháu xem ảnh của Sư phụ, bảo rằng “Đây là Sư phụ.” Cháu liền nhớ. Mỗi lần cháu thay quần áo, cháu sẽ chỉ lên quyển sách trên giá sách và hô lớn “Sư phụ, Sư phụ!” Tôi biết cháu tôi không làm sao vì có Sư phụ bảo hộ cháu.
Giữ tín tâm vào Sư phụ và Đại Pháp
Vợ chồng tôi bị buộc phải cách ly, con gái và gia đình chồng cháu đều nằm viện, và con rể và cháu ngoại thì bị kẹt ở nhà. Tôi đã bị động tâm và cựu thế lực đã tận dụng sơ hở đó để can nhiễu. Tôi bắt đầu thấy không khoẻ. Tôi bị sốt nhẹ và thấy yếu. Tôi đã không minh bạch những lời giảng của Sư phụ và nghĩ tôi không có gì phải sợ kể cả nếu như tôi nhiễm virus, tôi sẽ khoẻ và sẽ vẫn có thể chứng thực Pháp. Cách nghĩ của tôi đi ngược với những gì Sư phụ đã dạy.
Vì đã tiếp xúc gần với mẹ chồng của con gái, tôi lo sợ mình có thể bị nhiễm virus và phá hoại thanh danh của Đại Pháp. Sau đó tôi nhớ lại điều Sư phụ đã giảng. Tôi là một đệ tử Đại Pháp. Đại dịch này là để đào thải người xấu và không liên quan gì đến người tu luyện. Những triệu chứng mà tôi có là bởi nhân tâm của tôi. Tôi nhanh chóng hướng nội và nhận ra tôi đã bị dao động bởi tình. Tôi đã sợ hãi, lo lắng và muốn chứng minh mình đúng. Đây là những niệm đầu mà cựu thế lực đã áp vào tôi. Tôi cần phải phủ nhận chúng.
Tôi tăng cường thời gian đọc kinh văn và phát chính niệm. Tôi cảm nhận Sư phụ đang gia trì cho tôi. Cơ thể tôi được bao bọc trong một trường năng lượng mạnh mẽ. Tôi nhanh chóng khoẻ lại. Ngày hôm sau, tôi phát chính niệm để diệt trừ hết thảy mọi can nhiễu của cựu thế lực. Tôi bảo với bác sỹ là tôi muốn rời khỏi khách sạn. Khi con gái tôi biết chúng tôi muốn kết thúc cách ly, cháu khuyên chúng tôi tới bệnh viện làm xét nghiệm. Tôi bảo: “Bệnh viện ấy là môi trường dơ bẩn. Có thể người khỏe mạnh đến đó lại bị nhiễm bệnh. Hơn nữa mẹ là người luyện công và sẽ không bị nhiễm”. Cháu đồng ý với tôi nên chúng tôi không cần xét nghiệm nữa.
Người nhà khỏi bệnh
Trong khi chúng tôi bị cách ly, con gái và gia đình thông gia được điều trị tại bệnh viện. Tôi nhắn tin cho thông gia và động viên họ, nhắc nhở họ rằng vì họ đã thoái Đảng, họ đã được Thần che chở và họ sẽ bình yên. Tôi cũng nhắc họ nhớ niệm chín chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.”
Cha của con rể tôi tin Pháp Luân Đại Pháp là tốt và ngày nào ông ấy cũng niệm chín chữ. Sau tám ngày nằm viện, tất cả xét nghiệm của ông ấy đã bình thường. Vợ ông ấy, ngược lại, lại có nghi tâm. Phải mất 14 ngày sau bà ấy mới khỏi bệnh. Nếu như không được Sư phụ bảo hộ, họ sẽ khó mà chống chọi được virus vì họ đều có bệnh nền, bao gồm huyết áp cao và tiểu đường, thậm chí đã từng phải phẫu thuật tim. Họ đều nằm trong dạng rủi ro cao.
Chỉ còn con gái tôi vẫn phải nằm viện. Cháu đã bị đầu độc sâu bởi văn hoá đảng và có tâm truy cầu tiện nghi, an dật. Cháu thường không muốn nghe tôi giảng chân tướng. Tôi học Pháp nhiều hơn để có thể đặt mình theo tiêu chuẩn của người tu luyện. Sư phụ dạy:
“Bản lai của không vũ trụ là lương thiện, là mang đầy đủ chủng đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn; con người sinh cùng với vũ trụ là đồng tính.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Tôi cảm thấy rằng cháu đã bị các quan niệm hậu thiên cản trở tín tâm vào Đại Pháp. Các quan niệm này đều do văn hoá đảng và nghiệp lực tạo thành. Tôi đã phát chính niệm để diệt trừ những can nhiễu đến việc con gái tôi được cứu độ.
Sau 20 ngày nằm viện, con gái tôi đã khoẻ và được phép về nhà. Mặc dù cháu chưa tin hoàn toàn vào Đại Pháp, ít nhất cháu đã làm tam thoái. Sư phụ đã cứu con gái tôi.
Hiện nay, virus Trung Cộng đang hoành hành khắp thế giới. Tôi hy vọng chúng sinh mau thức tỉnh và ghi nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt để được đắc cứu.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/1/31/419326.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/8/190314.html
Đăng ngày 26-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.