Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-08-2020] Tôi đã 80 tuổi và là cựu lãnh đạo của một doanh nghiệp. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Khi tôi mới tu luyện, Sư phụ nói với tôi trong một giấc mơ rằng Ngài đã loại bỏ tám loại bệnh khỏi thân thể tôi. Sau đó, mọi khó chịu của tôi đã biến mất.

Tôi đã tu luyện Đại Pháp 23 năm nay. Suốt thời gian này, tôi không uống hay tiêm bất kỳ loại thuốc nào mà vẫn rất khỏe mạnh. Mặc dù đã 80 tuổi nhưng tôi vẫn thường đạp xe đi đây đó. Các con tôi nói tôi là người may mắn nhất khi đắc được Pháp.

Trong suốt cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tôi đã nỗ lực tiến bước trên con đường trợ Sư chính Pháp, mặc dù tôi từng vấp ngã. Tôi thực sự cảm thấy Sư phụ luôn ở bên bảo hộ tôi suốt chặng đường dài để tôi có thể vượt qua nhiều thử thách và khổ nạn. Tôi muốn chia sẻ một số trải nghiệm khiến tôi xúc động nhất.

Sư phụ giúp tôi thoát khỏi nguy hiểm

Bà Xảo Muội (hóa danh) và tôi phối hợp giảng chân tướng và giúp mọi người thoái ĐCSTQ. Chúng tôi sản xuất tài liệu Đại Pháp ở nhà. Mỗi khi ra ngoài, chúng tôi mang theo tài liệu, các cuốn Cửu Bình về Đảng Cộng sản và Mục tiêu cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản, và các tài liệu thông tin Đại Pháp khác.

Bà Xảo Muội đã gần 70 tuổi, nhưng bà vẫn chở tôi trên chiếc xe đạp điện bất kể thời tiết nào. Chúng tôi đã nhiều lần truyền rộng thông tin trên mọi con đường trong thành phố chúng tôi, từ phía Bắc đến Nam cũng như từ Tây sang Đông.

Vào một buổi chiều tháng 7 năm 2017, khi đang đợi đèn giao thông ở một ngã tư. Bà Xảo Muội đã đưa một cuốn Mục tiêu cuối cùng của chủ nghĩa cộng sản cho một ông lão dừng cạnh bà. Có người ăn mặc như cán bộ ĐCSTQ đột nhiên xuất hiện từ phía sau chúng tôi. Anh ta đến gần ông lão và giật lấy cuốn sách nhỏ. Anh ta nói đó là sách của Pháp Luân Công. Sau đó, anh ta rút chìa khóa khỏi xe của bà Xảo Muội và lấy chiếc túi xách từ giỏ xe đạp của bà.

Anh ta hét lên, “Pháp Luân Công mấy người vẫn đang truyền cái này à! Tôi sẽ báo mấy người cho cảnh sát và khiến mấy người bị bắt.“ Trong khi anh ta hét lên, tôi khẽ nhẩm:

“Nhĩ hữu phạ — Tha tựu trảo
Niệm nhất chính — Ác tựu khoa
Tu luyện nhân — Trang trước Pháp
Phát chính niệm — Lạn quỷ tạc
Thần tại thế — Chứng thực Pháp” (Phạ Xá, Hồng Ngâm II)

Tạm diễn nghĩa:

“Các vị mà sợ, nó sẽ bắt bớ
Niệm hễ chính, tà ác sẽ sụp
Người tu luyện, chứa đựng Pháp
Phát chính niệm, lạn quỷ nổ tung
Thần tại thế gian, chứng thực Pháp” (Sợ Chi, Hồng Ngâm II)

Sau khi bình tĩnh lại, tôi bắt đầu nói chuyện với anh ta và cho anh ta biết lý do tại sao các học viên Pháp Luân Công lại phân phát những cuốn sách nhỏ này. Khi anh ta rút điện thoại di động của mình để báo chúng tôi cho cảnh sát, tôi đã nói với anh ta rằng đừng làm vậy. Tôi cũng đưa tay ra và cố gắng ngăn anh ta lại. Anh ta đã đẩy tôi đột ngột đến nỗi tôi suýt ngã.

Tôi nghĩ, “Sư phụ, các đệ tử của Ngài đang gặp nạn. Xin hãy cứu chúng con và cứu chúng sinh này để anh ta không phạm tội.”

Ngày càng nhiều người vây quanh chúng tôi xem. Trong khi anh ta đang báo cho cảnh sát vị trí của chúng tôi, dường như có một giọng nói mách bảo tôi điều gì đó. Tôi ngộ ra rằng đó là Sư phụ đang điểm hóa cho chúng tôi. Tôi báo với bà Xảo Muội rằng tôi sẽ rời đi. Tôi tìm cách thoát ra và trốn thoát khỏi đám đông. Những người xem đứng như thể họ bị đóng băng.

Một lát sau, tôi nhìn thấy một ngôi nhà trống, vô chủ và vào trong để trốn. Tôi bắt đầu phát chính niệm cho bà Xảo Muội và thỉnh cầu Sư phụ giúp bà ấy. Phát chính niệm được một lúc, không biết tình hình của bà ấy thế nào, tôi quyết định đến nhà bà ấy để chuyển máy tính và máy in đến nơi an toàn.

Tôi đã gọi một chiếc taxi để đến gặp bà Tiểu Văn (hóa danh), định bàn với bà ấy phải nói thế nào cho chồng của bà Xảo Muội biết chuyện gì đã xảy ra. Chồng bà ấy, không phải là học viên, lại đang bị ốm và luôn lo lắng về sự an toàn của bà Xảo Muội. Đột nhiên tôi nhìn thấy bà Tiểu Văn, vì vậy tôi nói người lái xe taxi dừng lại. Bà Tiểu Văn bảo tôi rằng bà ấy vừa từ nhà bà Xảo Muội về và bà ấy đã về nhà rồi. Tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm khi nhận ra rằng Sư phụ thật ra đang bảo hộ chúng tôi!

Ngay khi tôi và bà Xảo Muội nhìn thấy nhau, chúng tôi đã ôm nhau. Không từ ngữ nào có thể diễn tả được lòng biết ơn sâu sắc của chúng tôi đối với Sư phụ. Bà Xảo Muội kể với tôi chuyện bà ấy đã trốn thoát như thế nào. Bà ấy tập trung phát chính niệm đến mức không nghe thấy tôi nói rằng tôi sẽ rời đi. Sau khi bà ấy nhận ra tôi đã biến mất, bà ấy cũng cố gắng chạy thoát khỏi người đã tố giác chúng tôi và rời khỏi đám đông.

Một cô gái trẻ bắt kịp bà ấy và nói: “Cô ơi, cháu là thợ làm tóc. Hãy đi với cháu đến tiệm của cháu để trốn. Cảnh sát vừa đến và đang tìm kiếm cô.”

Bà Xảo Muội nhanh chóng đi cùng cô gái trẻ đến tiệm của cô ấy. Hóa ra cô đã chứng kiến toàn bộ sự việc. Một lúc sau, khi bà Xảo Muội cảm thấy không còn trở ngại nữa, bà ấy trở về nhà. Cảm tạ Sư phụ đã giúp chúng con thoát khỏi nguy hiểm!

Sau khi xảy ra chuyện này, chúng tôi bắt đầu nghiêm túc hướng nội và phát hiện ra nhiều chấp trước, chẳng hạn như học Pháp không nhập tâm, không tập trung khi phát chính niệm, chấp trước vào làm việc, và cảm thấy quá hài lòng với bản thân. Đôi khi tôi không đủ lý trí khi phát tài liệu thông tin. Chúng tôi nên loại bỏ những chấp trước này; chúng là trở ngại trên con đường tu luyện của chúng tôi.

Khối u biến mất

Một ngày vào năm ngoái, ngực phải của tôi bắt đầu đau. Tôi không để tâm, nhưng cơn đau không biến mất. Có một dải cứng dài, dày bằng ngón tay nối với một khối u cứng to bằng đồng xu. Lúc đó, tôi nhớ lại lời giảng của Sư phụ:

“Đã làm đệ tử, khi ma nạn đến, nếu thật sự đạt được thản nhiên bất động hoặc có thể đặt tâm cho phù hợp với các yêu cầu khác nhau của các tầng thứ khác nhau đối với chư vị, thì đủ để vượt quan rồi.” (“Nói về Pháp,” Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Nhớ lại đoạn này đã dập tắt những suy nghĩ xấu của tôi. Tôi cảm thấy bình thản, thư thái.

Hồi tôi 50 tuổi, tôi đã phẫu thuật cắt bỏ khối u đó, còn bây giờ giống như cơn tái phát. Nhưng lần này tôi không đối đãi như một người thường: tôi là một học viên và được Sư phụ bảo hộ; Sư phụ đã thay đổi số phận của tôi, và gốc rễ bệnh đã được loại bỏ. Sư phụ cũng đã xóa tên tôi khỏi địa ngục.

Tôi học Pháp và luyện công mỗi ngày. Tôi biết mọi tế bào trong thân thể tôi đều chứa đầy vật chất cao năng lượng, vì vậy không gì có thể lay chuyển được tôi bất kể trong ngực tôi đang sản sinh ra những gì. Tôi biết đó là giả tướng và là một khảo nghiệm đối với tôi.

Đến tối, khi kính cẩn nói trước ảnh của Sư phụ, “Thưa Sư tôn, đệ tử của Ngài đã sẵn sàng đối mặt với khảo nghiệm này. Bất cứ trong ngực con đang sản sinh ra cái gì thì đều là giả tướng. Con sẽ không thừa nhận nó. Con xin phó mặc cho Sư phụ. Con sẽ không để Đại Pháp bị mất uy tín hay bôi nhọ bản thân. Xin Sư phụ gia trì cho con.”

Sáng hôm sau, khi tôi chuẩn bị luyện công, dường như trước mặt tôi có hai bàn tay to đan vào nhau. Lòng bàn tay phải cầm một khối màu xám đậm, còn lòng bàn tay trái cầm một khối màu hồng. Tôi nghe thấy một giọng nói cho biết, “Con vẫn ổn.” Khi tôi chạm vào ngực một lần nữa, khối u cứng đã biến mất. Sư phụ đã thanh lý nó cho tôi. Con xin tạ ơn Sư phụ! Chính Sư phụ đã giúp trả nợ nghiệp cho con.

Trên con đường tu luyện của tôi, Sư phụ đã luôn từ bi bảo hộ tôi. Sư phụ tuyệt vời của chúng ta là toàn năng. Miễn là chúng ta có chính niệm và tín Sư, tín Pháp, thì không có thử thách hay khổ nạn nào mà chúng ta không thể vượt qua.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/20/409794.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/9/188668.html

Đăng ngày 18-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share