Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-11-2020] Tôi xin chia sẻ kinh nghiệm giảng chân tướng trong thời gian đại dịch cũng như cách chúng tôi giải cứu các học viên bằng chính niệm và với sự giúp đỡ của các luật sư được thuê.

Mang phúc báo đến cho mọi người trong thời gian phong tỏa

Mồng 5 Tết Nguyên đán, khu vực chúng tôi bị phong tỏa. Chỉ vài ngày trước đó, khi biết được về sự bùng phát của virus Trung Cộng (coronavirus), một vài điều phối của chúng tôi đã gặp nhau và đồng ý rằng ngay cả trong nguy nan, chúng ta vẫn nên tiếp tục giảng chân tướng cứu người. Đây là một khảo nghiệm cho tất cả các học viên Đại Pháp. Chúng tôi dự định phát các tài liệu chân tướng khác nhau tới các học viên địa phương và khuyến khích mọi người sáng tạo nhiều phương cách cứu người.

Tôi tham gia với một học viên khác và phân phát cái mà chúng tôi gọi là “bọc quà năm mới” đến làng mạc và thị trấn trong vùng chúng tôi. Mỗi phần quà gồm DVD tài liệu chân tướng, bùa hộ mệnh Pháp Luân Đại Pháp, tất cả được để vào một hộp quà xinh xắn.

Chúng tôi không lãng phí thời gian và bắt đầu phân phát ngay ngày đầu phong tỏa. Hai chúng tôi phối hợp với nhau rất tốt. Chúng tôi đùa nhau rằng khẩu trang giống như “đạo cụ” và nhắc nhau mang khẩu trang khi ra ngoài. Mỗi lần dừng lại một trạm kiểm soát, chúng tôi đều dùng tên thật. Ở mỗi điểm kiểm soát, chúng tôi đều được hỏi khá nhiều câu tương tự nhau, chẳng hạn như chúng tôi từ đâu đến, chúng tôi ra ngoài làm gì, chúng tôi sắp đi đâu, địa chỉ của chúng tôi, số định danh của chúng tôi, v.v… Họ đo thân nhiệt chúng tôi, rồi kiểm tra và khử trùng ô tô của chúng tôi.

Một lần, cảnh sát tại điểm kiểm soát không cho chúng tôi đi. Anh ấy nói rằng đó là quy định của chính quyền địa phương nhằm bảo vệ cư dân không bị nhiễm virus từ người ngoài. Chúng tôi không còn lựa chọn nào khác đành giao các hộp quà này cho cảnh sát và nhắn cho học viên địa phương đến nhận.

Tôi và học viên địa phương buộc phải đứng cách xa nhau khoảng mấy chục mét, chúng tôi chắp tay hợp thập để chào nhau. Cảnh sát lấy các hộp quà từ tay tôi và hỏi, “Quà to nhỉ. Chắc là đắt tiền lắm!” Tôi nói, “Mỗi hộp có một món quà và rất quý giá. Các vị hãy cầm chặt và đừng đánh rơi nhé.” Cảnh sát bước đi và đưa chúng cho học viên địa phương.

Tôi gặp tình huống tương tự khi tôi đi một mình. Đó là một ngày Đông lạnh giá và tôi chạy xe máy trong tuyết đến một thị trấn xa xôi để phân phát đĩa DVD chương trình truyền hình Tân Đường Nhân. Tôi bị chặn lại ở một trạm kiểm soát và được cho biết không ai được phép bước qua điểm này để phòng ngừa dịch bệnh. Tôi đành phải gọi cho vài người đến tại chỗ để nhận các hộp quà.

Một học viên địa phương nhanh chóng đi đến và chờ tôi ở cách đó 54 mét. Cảnh sát lấy các hộp từ chỗ tôi, “Cái gì đây?” Những hộp quà được đặt trong một cái túi vải. “Đó là thuốc trị bệnh,” tôi đáp. Cảnh sát hỏi, “Đó là bệnh gì?” Tôi đáp, “Bệnh mãn tính.” Anh ta tò mò, “Hiệu quả ra sao?” “Hiệu quả 100%.” Anh ấy gật đầu, “Thuốc này chắc rất đắt tiền.” Tôi mỉm cười, “Vâng, nó rất đáng quý. Hãy đưa cho người đó nhé.” Anh ấy đưa túi “thuốc” quý cho học viên địa phương.

Sau khi chúng tôi rời khỏi trạm kiểm soát, học viên đến nhận quà gọi cho tôi và nói rằng cách trạm kiểm soát khoảng 800m có một cái lỗ hổng trên hàng rào gỗ khá kín đáo và vừa đủ cho một người chui qua. Anh ấy bảo tôi đến gặp anh ấy ở đó. Tôi đã đến đó để đưa tài liệu.

Trong suốt thời gian phong tỏa nghiêm ngặt nhất, chúng tôi đã có thể vượt qua vô số trở ngại và phân phát tài liệu kịp thời đến các học viên địa phương. Khi mọi người thấy chúng tôi, họ luôn ngạc nhiên và hỏi, “Chị đến đây bằng cách nào?” Chúng tôi nói với họ, “Với sự trợ giúp của Sư tôn, chúng tôi đã đến và đi một cách tùy ý.”

Sau khi học kinh văn mới “Lý tính” của Sư phụ nhiều lần, tôi trở nên minh bạch hơn về bản chất thực sự của trách nhiệm chân chính của học viên Đại Pháp trong dịch bệnh.

Sư phụ giảng,

“Chư vị tới đây không phải để cải biến lịch sử, mà là để cứu người vào thời nguy hiểm nhất của lịch sử; ví như giảng chân tướng, tam thoái, thật tâm niệm chân ngôn, [đó] đều là linh đan diệu dược tốt nhất, biện pháp cứu người [tốt nhất]. Nhân tâm mà cải biến thì sẽ khiến sự việc chuyển biến sang hướng chính diện. Trung Cộng đang giãy chết, vì để hại người mà đảo loạn xã hội. Các đệ tử Đại Pháp không được dao động theo các loạn tượng đó, [hãy] giữ vững căn bản, thì mới có thể nhìn rõ loạn tượng ấy.” (Lý tính)

Dưới sự dẫn dắt của kinh văn mới của Sư phụ, học viên địa phương chúng tôi đã có thể liên tục giảng chân tướng trong suốt thời gian phong tỏa, sử dụng nhiều kênh khác nhau và tận dụng cơ hội cứu người. Có nhiều câu chuyện cảm động và nhiều hành động dũng cảm truyền cảm hứng cho chúng tôi.

Giải cứu học viên bị bắt

Tháng 10 năm 2017, tôi suýt bước vào nhà một học viên địa phương trong lúc ngôi nhà ấy đang bị lục soát. Trưởng bộ phận an ninh nội địa chặn tôi lại trên cầu thang. “Chị làm gì ở đây?” anh ta hỏi. “Tôi đến thăm bà cụ sống ở đây. Bà ấy không khỏe lắm.” Anh ta hạ giọng xuống và nói, “Chị không có việc gì ở đây. Hãy đi đi. Cảnh sát tỉnh đang điều tra một trường hợp ở đây.” Chúng tôi đã giảng chân tướng cho anh này nhiều lần trước đó, và anh ta khá thân thiện với học viên Đại Pháp.

Tôi nhìn lên qua cánh cửa và thấy mẹ của học viên kia đang ngồi trong một góc phòng và lẩm nhẩm tên con gái bà. Con gái bà đã bị bắt đi rồi. Tôi lập tức hiểu ngay tình huống này. Tôi nói với viên cảnh sát trưởng, “Bà cụ đã 80 tuổi và sức khỏe kém. Xin hãy đối đãi tử tế với bà.” Tôi nhanh chóng rời đi và báo tin cho những học viên khác.

Tôi giải thích với gia đình từ nhiều góc độ rằng tại sao cuộc bức hại này là phi pháp và khích lệ họ cùng tham gia với tôi và cùng giải cứu cô ấy. Tôi nói với họ rằng điều này sẽ giúp họ tích đức và nhận được phúc báo. Tôi thuyết phục họ rằng thỉnh nguyện là hợp pháp và là một cách hữu hiệu cứu người thân của họ. Ngày hôm sau, tôi đi cùng gia đình tới sở cảnh sát tỉnh.

Một trong những cảnh sát đã lục soát nhà hôm trước tiếp chúng tôi, nhưng anh ta không nhận ra tôi. Khi anh ta hỏi tôi liên quan đến học viên bị bắt ra sao, tôi nói rằng tôi là chị họ của cô ấy. Tôi nói với anh ta rằng chúng tôi đến đó để có nhiều thông tin hơn về việc bắt giữ và khiếu nại để cô ấy được thả ra. Tôi nói với cảnh sát rằng học viên này đã được lợi ích cả thân-tâm từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp như thế nào và hiện nay ai ai cũng biết cô ấy là một người vợ tốt, một người mẹ tốt. Tôi bảo với anh ta rằng nên thả cô ấy ra ngay lập tức.

Cảnh sát đáp, “Vụ của cô ấy là một vụ lớn và có lệnh trực tiếp từ sở công an tỉnh. Chúng tôi chỉ có trách nhiệm bắt người, còn cô ta có được thả ra hay không là tùy vào cấp trên. Chúng tôi không thể quyết định. Tôi nghe nói con trai cô ta và một học viên Pháp Luân Công khác đã có mặt ở nhà cô ấy khi chúng tôi bắt cô ta, nhưng chúng tôi đã để hai người đó đi thoát.”

Học viên bị bắt này có chính niệm mạnh mẽ và trả lời câu hỏi thẩm vấn một cách lý trí. Cô giảng chân tướng cho cảnh sát bất cứ lúc nào có thể. Chúng tôi nhanh chóng thuê một luật sư cho cô và cô ấy đã sớm được thả ra.

Ngăn chặn một quan chức Phòng 610

Một học viên chịu án tù giam được thả ra vào mùa Xuân năm 2018, và khoảng 20 học viên chúng tôi lên tỉnh đón anh ấy vào ngày anh được thả ra. Khi bước ra khỏi nhà tù, anh ấy gặp một quan chức Phòng 610 ở địa phương mình. Người cảnh sát này cố gắng bắt học viên này đi cùng anh ta về quê bởi vì ở đó anh ta phải đăng ký hộ khẩu lại. Tất cả chúng tôi đều biết điều đó thực sự có nghĩa này là học viên này sẽ phải qua trung tâm tẩy não địa phương.

20 người chúng tôi đi về phía người cảnh sát, giảng chân tướng cho anh ta và nói lý với anh ta. Tôi nói, “Anh bạn chúng tôi đã mãn hạn và hiện giờ là một người tự do. Nếu anh cố ép buộc anh ấy đăng ký hộ khẩu lại và tẩy não anh ấy, việc này là phạm pháp. Anh ấy có một tháng để đăng ký miễn là anh ấy có hồ sơ được ra khỏi tù.”

Trong khi chúng tôi giảng chân tướng cho quan chức Phòng 610, anh ta đột nhiên nhận ra rằng học viên được thả ra đã đi khỏi. Anh ta nổi giận và lập tức gọi cho sếp. Trong khi anh ta bấm điện thoại, phần lớn học viên đã rời đi để tránh bị bắt giữ không cần thiết, và chỉ có 5 người chúng tôi ở lại đó.

Vài phút sau, một cảnh sát tới. Nhân viên Phòng 610 chỉ tay về phía chúng tôi và nói, “Tất cả bọn họ là theo Pháp Luân Công đấy. Tôi từ Ủy ban quản lý an sinh xã hội toàn diện của thôn … và tôi tới đây để đón một học viên Pháp Luân Công vừa được thả ra. Họ làm tôi lãng đi và giấu mất người học viên kia. Hãy giúp tôi tìm anh ta.”

Cảnh sát hỏi tôi, “Chị có quan hệ gì với học viên kia?” Tôi đáp, “Tất cả chúng tôi là người nhà của anh ấy và đã đi hơn 30km để đón anh ấy về. Vị quan chức Phòng 610 này cố gắng bắt anh ấy, đó là phạm pháp. Hiện giờ anh ấy là người tự do. Đăng ký hộ khẩu là việc cá nhân và không thể bị cưỡng ép. Xin hãy tôn trọng pháp luật và thực thi pháp luật.” cảnh sát vẫy vẫy tay và nói, “Được rồi. Bây giờ chị có thể đi.” Rồi anh ta bỏ đi. Quan chức Phòng 610 nhìn chúng tôi rời đi mà không thể làm gì.

Sự việc này xảy ra khiến chúng tôi càng minh bạch hơn rằng khi chúng ta tín Sư tín Pháp, chính niệm chính hành, chúng ta chắc chắn sẽ tiêu hủy tà ác và đề cao trong tu luyện.

Thuê luật sư bảo vệ học viên

Năm 2011, chúng tôi bắt đầu thuê luật sư để bảo vệ các học viên tại toà. Đương nhiên là chúng tôi luôn luôn giải thích mục đích và quá trình với gia đình học viên trước khi tiến hành và chắc chắn rằng họ sẽ cùng đồng hành với chúng tôi. Một vài gia đình còn ôm giữ thành kiến với Pháp Luân Đại Pháp và phản đối ý kiến của chúng tôi. Tôi đã bị họ chỉ trích và lăng mạ nhiều lần. Thậm chí có vài người còn cố tố cáo tôi với cảnh sát. Tôi giữ bình tĩnh và cố gắng hiểu cho họ.

Trong quá trình này, chúng tôi đã tiếp cận với một người nhà của học viên để lên ngày giờ của cuộc hẹn với luật sư. Người này cũng là một học viên lâu năm, nhưng chị ấy tránh né gặp chúng tôi. Chị ấy nói với tôi rằng chị ấy không muốn bị nhìn thấy cùng với tôi ở nơi công cộng vì tôi suốt ngày ra vào đồn cảnh sát địa phương, trại tạm giam, nhà tù và tòa án. Chị ấy nghĩ rằng như thế thì sẽ không an toàn và chị ấy có thể bị dính vào rắc rối.

Câu nói đó thực sự làm tôi đau đớn, và tôi đã khởi tâm oán hận chị ấy. Đêm đó khi học Pháp, lời dạy của Sư phụ đã giúp tôi thanh tĩnh lại:

“Chỉ cần chư vị đề cao tâm tính, thì có thể vượt qua; chỉ e bản thân chư vị không muốn vượt qua; muốn vượt qua thì vượt qua được. Do đó sau này khi gặp mâu thuẫn, chư vị không được coi đó là ngẫu nhiên. Bởi vì khi xảy ra mâu thuẫn, [nó] đột nhiên xuất hiện; tuy vậy [nó] không hề tồn tại [một cách] ngẫu nhiên; đó là để đề cao tâm tính chư vị. Chỉ cần chư vị coi mình là người luyện công, chư vị sẽ có thể xử lý chúng được tốt.” (Bài giảng thứ Tư–Chuyển Pháp Luân)

‘Khổ cái tâm chí’ mới là then chốt đề cao tầng thực sự.” (Bài giảng thứ Tư–Chuyển Pháp Luân)

Sau khi học Pháp, tâm oán hận và cảm giác bất bình của tôi đã biến mất.

Trường hợp này tiến triển tích cực là do các đồng tu đã làm việc vất vả và phối hợp với nhau như một chỉnh thể. Học viên đã được tuyên trắng án và được thả.

Thông qua việc thuê luật sư nhiều năm qua, chúng tôi đã giải cứu nhiều học viên và giảng chân tướng cho luật sư và các quan chức trong hệ thống tư pháp và thực thi pháp luật. Đó là điều quan trọng trong việc thức tỉnh lương tâm của chúng sinh.

Tôi đã từng chứng kiến lời biện hộ chính đáng và đầy cảm hứng nhất được đưa ra trong một phiên tòa trung thẩm. Một luật sư giàu kinh nghiệm đã lập luận chống lại các cáo buộc một cách toàn diện và hoàn hảo trước khi không nhận tội thay cho học viên của chúng tôi.

Luật sư tuyên bố, “Pháp Luân Công được pháp luật quốc gia bảo vệ. Không có cơ sở pháp lý nào để buộc tội những học viên này. Cảnh sát và chính quyền liên quan đến việc bắt giữ thân chủ của tôi đã phạm tội bắt cóc, cơ sở giam giữ thân chủ của tôi sẽ đối mặt với tội bắt giam trái phép, và thẩm phán, quan tòa, cơ quan mà họ đại diện đã phạm tội thiên vị và cản trở quá trình thực thi công lý.” Ngay khi nói xong, nhiều người đã vỗ tay tán thưởng. Quan toà và thẩm phán không nói lên lời.

Trên đây là những trải nghiệm trong tu luyện của tôi, nhờ đồng tu từ bi chỉ ra những gì chưa phù hợp. Chúng ta hãy cùng tu luyện tinh tấn dưới sự bảo hộ của Sư phụ và tu luyện tốt đoạn đường cuối cùng này.

Cảm tạ Sư phụ. Cảm ơn các bạn đồng tu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/12/414240.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/1/188521.html

Đăng ngày 16-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share