Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-12-2020] Tôi 73 tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào cuối tháng 11 năm 1999. Mặc dù tôi không phải lúc nào cũng bước đi trên con đường tu luyện của mình một cách suôn sẻ, nhưng tôi kiên tín nhờ sự bảo hộ của Sư phụ và chỉ dẫn của Đại Pháp. Cảm tạ Sư phụ vì lòng từ bi vô hạn và sự cứu độ của Ngài!

Cứu người trong đại dịch

Virus Trung cộng (virus corona) đã lây lan trong thành phố của tôi trong năm nay mặc dù nó không tồi tệ như ở các thành phố khác. Nó tạo ra những trở ngại cho các học viên địa phương trong việc cứu chúng sinh trong thời kỳ phong tỏa. Các học viên trong nhóm học Pháp của tôi tiếp tục phân phát tài liệu giảng chân tướng, giảng chân tướng trực diện cho mọi người và thuyết phục họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó để nhiều người hơn được cứu.

Các học viên địa phương biết được từ trang web Minh Huệ rằng virus Trung Cộng đã lây lan khắp Trung Quốc. Chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi đang ở một thời điểm trọng yếu mà chúng tôi phải chạy đua với cựu thế lực để cứu chúng sinh và rằng đây là khảo nghiệm nghiêm túc cho các học viên, họ phải đối đãi nghiêm túc và lý trí.

Khi virus Trung Cộng mạnh lên, mọi người không biết cách ứng phó với nó và không có cách nào để tránh nó. Mọi người cởi mở hơn khi tiếp nhận thông tin về Pháp Luân Đại Pháp và thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Chúng tôi biết rằng chúng tôi cần tu luyện bản thân cho tốt và bắt kịp các yêu cầu của Pháp để có thể cứu nhiều chúng sinh hơn.

Do bị phong tỏa nghiêm ngặt, các học viên làm những gì họ nên làm theo hoàn cảnh của mình. Chúng tôi chia sẻ với nhau khi đi nhận tài liệu giảng chân tướng.

Tôi học Pháp trong năm giờ và phát chính niệm bốn lần mỗi ngày. Tôi dậy lúc 3 giờ sáng và luyện công. Sau đó, tôi ra ngoài phát tài liệu và giảng chân tướng cho mọi người khi những người bảo vệ ở cổng đã hết ca trực.

Không có nhiều người trên đường phố. Tuy nhiên những người mà tôi giảng chân tướng đều đồng ý thoái ĐCSTQ. Tôi thường giúp vài người hoặc nhiều nhất là hơn 10 người thoái xuất khỏi ĐCSTQ mỗi ngày. Đôi khi tôi ở ngoài lâu hơn và các bảo vệ đã trở lại làm việc. Tôi sẽ mua một ít rau để các bảo vệ cho là tôi ra ngoài đi chợ. Họ chỉ kiểm tra nhiệt độ hoặc ghi tên tôi lại rồi để tôi vào. Trạng thái tu luyện của học viên quyết định liệu họ có thể tiếp tục ra ngoài trong thời gian phong tỏa hay không.

Trong thời gian phong tỏa, tôi thường đến chợ, trung tâm thành phố hoặc các quảng trường để phát tờ rơi và nói chuyện trực tiếp với mọi người về việc thoái ĐCSTQ. Mỗi tuần, trung bình tôi đã giúp từ 40 đến 70 người thoái ĐCSTQ.

Trong thời gian phong tỏa, tôi thường giảng chân tướng cho những người ở các công ty quản lý tài sản những người có giấy phép đến đủ loại khu dân cư, những bảo vệ đang làm nhiệm vụ và những người đi mua sắm. Họ sẵn sàng lắng nghe và chấp nhận sự thật hơn trước và nhiều người hơn sẵn sàng thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Tôi có bảy ngày nghỉ trong đợt Tết Nguyên đán. Trong đêm Giao thừa, tôi đã giúp hơn 10 người thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Trong bảy ngày, gần 60 người đã thoái ĐCSTQ. Sau khi đi làm trở lại, tôi có thêm cơ hội tiếp cận với mọi người, vì vậy tôi đã giảng chân tướng cho họ.

Làm tốt công việc hàng ngày và cứu nhiều người hơn

Tôi vẫn làm việc trong một công ty quản lý tài sản mặc dù đã đủ tuổi nghỉ hưu. Tôi đã cố gắng từ chức vài lần. Sếp của tôi luôn từ chối đơn từ chức của tôi và thuyết phục tôi ở lại. Tôi đã trình đơn từ chức của mình lên Tổng Giám đốc vào tháng 8 năm nay. Ông ấy đã đọc Chuyển Pháp Luân trước đó và thoái ĐCSTQ.

“Chị hoàn toàn khỏe mạnh và làm việc rất tốt”–ông ấy nói–“Chị có chuyên môn và kinh nghiệm quý giá. Xin hãy tiếp tục giúp tôi. Tuổi già không phải là vấn đề đối với chị. Chị vẫn có thể làm việc dù chị bao nhiêu tuổi.”

Phó Giám đốc tài chính cũng nói: “Không phải chị thường nói với chúng tôi rằng một người nên quan tâm đến những người khác sao? Công ty chúng ta sử dụng hơn 1.000 nhân viên và nhiều người trong số họ là nguồn chu cấp tài chính duy nhất cho gia đình họ. Chúng ta sẽ gây ra một vấn đề xã hội nếu chúng ta không làm tốt. Chị không thể nghỉ. Chúng tôi có thể tìm những người như ở chị đâu nếu chị rời đi?”

Vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã bị giam giữ, bị đưa tới trại lao động cưỡng bức và trung tâm tẩy não. Tôi đã bị giam giữ phi pháp trong hơn 5 năm. Tôi được trả tự do cách đây 8 năm và đã mất một thời gian đi tìm việc. Không có tổ chức nào dám thuê tôi khi họ biết rằng tôi bị bỏ tù vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã đến Phòng 610 và trung tâm cộng đồng để xin việc. Bí thư Đảng ủy trung tâm cộng đồng đã giới thiệu tôi với công ty quản lý tài sản này.

Chủ tịch Hội đồng quản trị của công ty là một phụ nữ ngoài 40 có năng lực. Chồng cô ấy là đội Phó đội cảnh sát giao thông. Họ không chống lại Pháp Luân Đại Pháp và đã thoái ĐCSTQ. Họ không nói gì xấu về Pháp Luân Đại Pháp hoặc về tôi trong 8 năm qua. Công ty là một trong 100 công ty quản lý bất động sản hàng đầu năm 2018.

Chủ tịch Hội đồng quản trị địa phương chúng tôi được đề bạt làm Chủ tịch hội đồng cấp tỉnh. Phòng ban mà tôi phụ trách nhận được danh hiệu “xuất sắc” hằng năm. Tôi được nhận danh hiệu “nhân viên xuất sắc” trong 8 năm.

Trong ba tháng đầu, tôi quá bận rộn với công việc ở công ty nên không có thời gian để làm ba việc. Vì vậy tôi đã từ chức. Ba tháng sau, Chủ tịch hội đồng quản trị yêu cầu tôi quay lại và đưa ra ba đề nghị với tôi.

Hoặc tôi có thể làm Giám đốc dự án với mức lương 3.500 Nhân dân tệ mỗi tháng, hoặc làm Phó Tổng Giám đốc với mức lương 5.000 Nhân dân tệ mỗi tháng. Trên hết, tôi sẽ được chia một số cổ phần và lợi nhuận mỗi tháng.

Tôi đã từ chối các lời đề nghị của cô ấy bởi vì đó đều là những vị trí toàn thời gian và tôi phải làm thêm giờ-tôi sẽ không có thời gian để làm ba việc.

Cô ấy hỏi tôi với điều kiện nào thì tôi sẽ có thể quay lại làm việc. Tôi nói có ba điều kiện.

Thứ nhất, tôi chỉ cần báo cáo với sếp trưởng và sẽ không có người quản lý nào giữa sếp trưởng và tôi. Thứ hai, tôi sẽ hoàn thành công việc đúng hạn và đảm bảo chất lượng. Tôi sẽ không tuân thủ các chính sách của công ty. Thứ ba, tôi sẽ không bị giới hạn làm 8 tiếng mỗi ngày. Tiêu chí đánh giá công việc của tôi sẽ là kết quả. Thứ tư, người chủ quyết định mức lương của tôi. Nếu tôi không đủ tiêu chuẩn hoặc không phù hợp với yêu cầu của cô ấy, tôi không cần được trả lương và sẽ tự nguyện rời khỏi công ty.

Sau khi nghiêm túc xem xét, Chủ tịch hội đồng quản trị chấp nhận các điều kiện của tôi và đã thực hiện chúng mà không có thỏa thuận bằng văn bản nào cho đến tận bây giờ.

Chủ tịch hội đồng quản trị cũng yêu cầu tôi mua vật liệu cho một số dự án trong 8 năm qua. Tôi đã sử dụng xe máy của mình để mua vật liệu và sửa chữa các công cụ và máy móc miễn phí. Tổng Giám đốc đã ca ngợi tôi một cách công khai và nói rằng báo giá tôi nhận là giá đúng trong khi báo giá của những người khác nhận được là giá đội lên. Các đại diện bán hàng thường hỏi tôi rằng họ nên lập hóa đơn cho tôi với trị giá bao nhiêu. Tôi luôn đề nghị họ ghi hóa đơn cho tôi đúng giá thực. Một số người trong số họ hỏi lý do tại sao. Tôi nói với họ rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ của chúng tôi dạy chúng tôi làm người tốt, vì vậy tôi sẽ không gian lận. Tôi nhân cơ hội này để giảng chân tướng cho họ và thuyết phục họ thoái ĐCSTQ. Hầu hết họ đều thoái ĐCSTQ.

Một ông chủ của một công ty nọ không tin những gì tôi nói. Ông ấy đã nói xấu Pháp Luân Đại Pháp và không chấp nhận thanh toán bằng tiền mặt có in các thông điệp về Đại Pháp. Ông ấy nghĩ rằng tôi sẽ không mua vật liệu từ ông ấy nữa. Tuy nhiên tôi vẫn đến gặp ông ấy như thường lệ. Sau đó, ông ấy đã tới gặp tôi để tìm hiểu về Pháp Luân Đại Pháp. Ông ấy đã đồng ý thoái ĐCSTQ sau khi tôi giảng chân tướng cho ông ấy.

Tôi nhận ra hành vi ban đầu của ông ấy là để giúp tôi đề cao tâm tính.

Bây giờ, 90% nhân viên của ông ấy đã thoái ĐCSTQ và biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và rằng các học viên là người tốt. Họ gọi tôi “Pháp Luân Đại Pháp” khi nhìn thấy tôi.

Khu vực tôi làm việc rộng tới 125 dặm. Tôi phát Cửu Bình và Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản và một số tài liệu giảng chân tướng khác trong khu vực này. Một số người đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tô đã viết một lá thư dài 10 trang gửi cho một bệnh viện. Hầu hết các nhân viên đã thay đổi thái độ đối với Pháp Luân Đại Pháp. Chỉ có hai kế toán viên không tin. Các nhân viên khác đều đã thoái ĐCSTQ.

Tôi đã tham gia vào 11 dự án nằm rải rác hàng chục dặm. Bộ phận an ninh, Bộ phận vệ sinh, Bộ phận kỹ thuật, Bộ phận cây xanh và Bộ phận khách hàng thay đổi nhân viên liên tục. Tôi lần lượt giảng chân tướng cho họ, vì vậy rất nhiều người đã biết được chân tướng.

Có 11 người trong Trụ sở chính. Chín người trong số họ đã thoái ĐCSTQ. Có hơn 40 người quản lý ở đó, và 90% trong số đó đã thoái ĐCSTQ.

Để tận dụng hết thời gian của mình, tôi đã giảng chân tướng cho những người đợi xe buýt, trên xe buýt, trong khi đi bộ, tại nơi làm việc, khi ăn uống và đi mua sắm. Hầu hết các lái xe taxi đều ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp và đồng ý thoái ĐCSTQ.

Các học viên địa phương đã chia sẻ và nhận ra rằng tình hình hiện tại là do Sư phụ an bài để chúng tôi đề cao và cho những người đáng được cứu có thể được cứu. Đây là cơ hội cho các học viên tạo dựng uy đức lớn hơn. Sư phụ trân quý các học viên. Cảm tạ Sư phụ vì lòng từ bi vô bờ bến của Ngài. Là những học viên, chúng ta không có lý do gì để không tu luyện tinh tấn hoặc bỏ lỡ cơ hội buông bỏ những tư duy và chấp trước của con người.

Chúng ta hãy làm tốt ba việc, và đề cao tâm tính của chúng ta và tầng thứ của chúng ta một cách nhanh chóng để đáp ứng các yêu cầu của đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp và xứng đáng với sự cứu độ của Sư phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/24/416942.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/11/189856.html

Đăng ngày 13-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share