Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 17-11-2020] Ngày 8 tháng 9 năm 2020, tôi đến một khu chợ địa phương để giảng chân tướng. Ngay khi tôi bắt đầu phát tài liệu Đại Pháp, một người đàn ông cao lớn đột nhiên bước đến gần tôi và hét lên: “Cô đang làm gì vậy?” Tôi trả lời: “Tôi đang phát tờ rơi để cứu người. Anh có muốn một tờ không?”

Sau đó anh ta nắm lấy tay tôi và yêu cầu tôi đi cùng anh ta. Tôi càng cố gắng thoát ra, anh ta càng siết chặt cánh tay tôi hơn. “Được lắm, sao cô không dám đi cùng tôi?” Anh ta hét lên: “Được thôi. Tôi sẽ gọi người đến và khi họ đến, tôi sẽ trói cô lại và sau đó cô sẽ không làm gì được!”

Tôi thầm cầu xin Sư phụ giúp đỡ và tin rằng chỉ có an bài của Ngài mới được tính.

Một số người dừng lại để hỏi xem chuyện gì đang xảy ra. Một người phụ nữ nói: “Có vẻ như cô ta là người tập Pháp Luân Công (còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp)!”

Tôi sợ rằng cô ấy sẽ bắt đầu phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp, vì vậy tôi nhanh chóng hét lên: “Pháp Luân Công bị vu cáo hãm hại!” Sau đó tôi quay sang người đàn ông đang nắm lấy cánh tay tôi và nói thêm: “Điều đáng buồn là anh cũng không biết, giờ là lúc nào rồi, mà còn làm chuyện này! Anh có con cái không? Anh hãy tích âm đức cho con cháu. Pháp Luân Công dạy người ta làm người tốt, hướng thiện và tu Chân-Thiện-Nhẫn”. Anh ta trả lời: “Tôi không quan tâm!”

Tôi nói, “Hãy để tôi nói một điều mà anh chắc chắn có thể hiểu: Pháp Luân Công giúp cho người ta khỏe mạnh. Điều này đã tiết kiệm một khoản chi phí không nhỏ cho đất nước chúng ta. Những người đang tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn là những người tốt”.

Tôi nhìn thẳng mặt anh ta và nói thêm: “Trông anh có vẻ là người ngay thẳng, vậy tại sao anh lại bắt giữ tôi? Điều này đem lại lợi ích gì cho anh?” Anh ta không trả lời.

Thấy ngày càng có nhiều người tụ tập xung quanh, tôi vội xoay cổ tay để nắm lấy cánh tay anh ta và nói: “Tôi không thể đi theo anh, nhưng anh nên đi theo tôi! Đi nào!” Tôi nói thầm với anh ta: “Hãy đi theo tôi. Điều này tốt cho cả hai và anh sẽ hiểu ra sự thật!”

Anh ta hỏi tôi: “Vậy chúng ta đi đâu vậy?” Tôi nói: “Hãy về nhà của tôi, ở phía trước”. Khi tôi kéo anh ta theo, tôi bắt đầu nói về Pháp Luân Công.

Tôi hỏi: “Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) được thành lập trên hệ tư tưởng của chủ nghĩa Mác vào năm 1921, phải không?” Anh trả lời: “Đúng”. Tôi tiếp tục: “Câu đầu tiên của ‘Tuyên ngôn Cộng sản’là: “Một bóng ma đang ám ảnh châu Âu — bóng ma của chủ nghĩa cộng sản”. Bóng ma là gì? Đó là một con ma, một con quái vật phải không? Người Trung Quốc chúng ta đều biết rằng ma không phải là người và quái vật là ác, đúng không?”

Ngay sau đó, tôi cảm thấy sự rùng mình khắp cơ thể anh ta. “Bóng ma này đã ám ảnh Trung Quốc trong nhiều thập kỷ, và đã phát động nhiều phong trào chính trị dẫn đến cái chết của hơn 80 triệu người Trung Quốc. Cách mạng Văn hóa đã phá hủy hoàn toàn văn hóa và đạo đức truyền thống của Trung Quốc. Đất nước chúng ta trước đây rất coi trọng đạo đức và luôn giữ các quy tắc đạo đức nghiêm ngặt. Tuy nhiên, do ảnh hưởng của ĐCSTQ, người dân Trung Quốc đã không còn trọng đức nữa. Đó chính là lý do tại sao chúng ta bị nước ngoài coi thường”. Người đàn ông gật đầu.

Sau đó tôi nói: “Đảng không chỉ đấu với trời, đấu với đất, và tất cả các vị thần ở trên trời, mà còn bức hại Pháp Luân Đại Pháp với các giá trị Chân-Thiện-Nhẫn!

“Trung Quốc đã tồn tại hơn 5.000 năm mà không có Đảng Cộng sản. Rõ ràng là không cần ĐCSTQ để tồn tại! Người Trung Hoa xưa đã tạo nên một nền văn hóa rực rỡ, đã làm phong phú thêm cuộc sống và mang lại hạnh phúc cho tất cả mọi người.

“Kể từ khi người dân Trung Quốc bị chủ nghĩa cộng sản chèn ép, Trung Quốc đã trải qua thảm họa này đến thảm họa khác. Có nhiều quốc gia hùng mạnh và giàu có hơn Trung Quốc, nhưng không một nhà lãnh đạo nào của họ dám tuyên bố rằng nếu không có họ, không có sự lãnh đạo của họ, thì người dân sẽ chết đói! Chỉ có ĐCSTQ tà ác mới dám nói những điều vô lý như vậy!”

Người đàn ông liên tục gật đầu đồng ý. Tôi tiếp tục nói với anh ta: “Hiện nay, có hơn 5.000 tài khoản tại các ngân hàng Thụy Sĩ là thuộc về các quan chức cấp cao của ĐCSTQ và các thành viên gia đình họ. Các quan chức này muốn chuyển tiền của họ ra nước ngoài càng nhanh càng tốt. Nhiều người trong số họ có thị thực cư trú tại các quốc gia khác nhau. Anh có nghĩ rằng những quan chức này thực sự quan tâm đến lợi ích của người dân Trung Quốc không?” Người đàn ông sau đó thở dài một hơi.

“Hiện tại, hơn 100 triệu người trên thế giới đang tập Pháp Luân Công”, tôi giải thích. “Ở nhiều quốc gia, từ tổng thống đến dân thường, tất cả đều biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Một số lượng lớn các học viên Pháp Luân Công là bác sĩ, luật sư, giáo sư và nhà khoa học.

“Nhà sáng lập Pháp Luân Công, Sư phụ Lý Hồng Chí, đã nhận được hơn 3.000 giải thưởng từ các quan chức cấp cao trên toàn cầu. Tất cả đều ca ngợi Sư phụ Lý vì đã mang lại những lợi ích về tinh thần và sức khỏe cho người dân toàn thế giới, đem đến nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn cho họ. Thực ra, ai cũng cần những lời dạy này, kể cả anh!”

Sau đó anh ấy nói: “Tôi có một người bạn đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện quyền được tập Pháp Luân Công. Anh ấy đã bị bắt sau đó bị tra tấn. Tôi không biết tại sao anh ấy lại phải trải qua quá nhiều đau khổ, chỉ để tu luyện Pháp Luân Công!”

Tôi trả lời: “Lý do anh ấy làm vậy là vì anh ấy là một người tốt. Anh ấy có thể chịu đựng được như vậy là vì mong muốn cứu được anh và những người khác. Cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân là thủ phạm đứng sau cái gọi là vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn. Ông ta đã sử dụng hiện trường giả này để kích động sự phẫn nộ và thù hận của người dân đối với Pháp Luân Công.

Ông ta cũng đứng sau vụ 1.400 giấy chứng tử giả mạo, được chính quyền Trung Quốc sử dụng để lừa dối rằng việc tu luyện Pháp Luân Công đã dẫn đến cái chết của hơn 1.400 học viên, điều này hoàn toàn không đúng!

“Tuy nhiên, Pháp Luân Công là Phật Pháp! Như vậy, ai phỉ báng Phật Pháp sẽ phải gánh chịu vô số tội lớn. Trong khi Giang đang cố kéo anh xuống địa ngục, các học viên Pháp Luân Công lại đang cố gắng cứu anh!”

Sau đó anh ta buông tay tôi và nói: “Chị thật tốt và những gì chị nói hoàn toàn có lý!” Sau đó, tôi đề nghị anh ấy cho tôi xem lòng bàn tay và sau đó tôi so sánh với tay của tôi. Anh ấy thốt lên: “Lòng bàn tay của chị trông rất hồng hào và khỏe mạnh!”

Tôi trả lời: “Đây là sự khác biệt giữa người tu luyện và người thường. Người tu luyện có tâm thái bình hoà và thoải mái, do đó chúng tôi khỏe mạnh và không cần phải uống thuốc. Tôi chưa bao giờ uống một viên thuốc nào sau khi bắt đầu tập luyện”.

Sau đó, tôi hỏi xem liệu anh ta có muốn làm tam thoái không. Anh ta trả lời rất mập mờ rồi mời tôi đến thăm nhà anh ta. Khi tôi nói với anh ta rằng tôi cần phải đi làm, anh ta nói: “Nếu lần sau gặp lại, xin chị hãy nói thêm cho tôi biết về tu luyện”.

Khi tôi đưa cho anh ta một tập tài liệu, anh ta nhìn quanh một cách nhanh chóng rồi bỏ vào túi. “Tôi không thể để bất cứ ai nhìn thấy điều này!” anh ấy thốt lên. Tôi thực sự mong anh ấy đồng ý tam thoái trước khi rời đi, nhưng dù sao cũng hy vọng anh ấy sẽ có được một cơ hội khác trong tương lai.

Trên đường đi làm, tôi chào một người đàn ông lớn tuổi rồi đưa cho ông ấy một tấm bùa hộ mệnh và nói: “Chân thành niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ là ông sẽ được bảo hộ”. Ông ấy vui vẻ nhận lấy chiếc bùa hộ mệnh rồi trịnh trọng lấy tay che nó lại.

Tôi đã nói chuyện với ông ấy về phong trào thoái ĐCSTQ và về tàng tự thạch 270 triệu năm tuổi được phát hiện ở Quý Châu, Trung Quốc, vào năm 2002. “Một vết nứt hình thành cách đây 500 năm trên phiến đá lớn này đã hé lộ sáu ký tự: ‘Trung Quốc Cộng sản đảng vong’.

“Chữ ‘vong’ đặc biệt lớn. Tuy nhiên, khi các phương tiện truyền thông nhà nước của Trung Quốc đưa tin, họ đã giấu chữ “vong” và chỉ đề cập đến “Trung Quốc cộng sản đảng”.

Tôi cũng nói: “Thảm họa chỉ xảy ra trong xã hội khi đạo đức con người trượt dốc, hay nói cách khác, khi con người đấu với trời”. Khi tôi nói về bản chất thực sự của ĐCSTQ, và lý do tại sao thoái Đảng lại quan trọng đến vậy, ông ấy nói: “ĐCSTQ quá xấu xa!”

Sau đó ông ấy nhờ tôi giúp ông thoái Đảng, và sử dụng tên thật của ông. Sau khi làm xong, ông ấy chắp tay lại và chân thành nói: “Xin cảm ơn! Hôm nay, tôi đã gặp được vị cứu tinh của mình!”

Tôi nhanh chóng sửa lại: “Ông nên cảm ơn Sư phụ Lý! Chính Sư phụ Lý đã cứu người, không phải tôi!”

Sau đó, ông ấy giơ hai bàn tay hợp thập lên và nghiêm nghị nói: “Cảm ơn Sư phụ Đại Pháp Lý Hồng Chí đã cứu mạng tôi!” Tôi rất ngạc nhiên khi ông ấy biết tên của Sư phụ!

Qua tất cả những trải nghiệm trên, tôi ngộ được rằng tất cả chúng sinh đang chờ được cứu độ.

Vì không còn nhiều thời gian, chúng ta nên nỗ lực để không phụ sự kỳ vọng của Sư phụ. Chỉ bằng cách này, chúng ta mới có thể hy vọng cứu được nhiều chúng sinh hơn!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/17/415216.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/8/189806.html

Đăng ngày 14-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share