Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-01-2021] Vì tu luyện Pháp Luân Công mà bà Ngưu Ngọc Huy đã bị bắt sáu lần, lãnh hai án lao động cưỡng bức và bị kết án năm năm tù. Hiện tại chỉ còn chín tháng nữa là kết thúc án tù nhưng nhà tù không cho gia đình gặp bà với cái cớ là vì dịch virus corona. Với sự bức hại gia tăng trong tù từ năm 2020, hiện gia đình rất lo lắng cho sự an toàn của bà.
Pháp Luân Công, còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện tinh thần và thiền định cổ xưa đã bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.
Tuyệt thực và các án lao động cưỡng bức
Vào năm 2000, bà Ngưu ở thành phố Thư Lan, tỉnh Cát Lâm đã bị kết án một năm lao động cưỡng bức lần đầu tiên vì đi đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công. Cảnh sát liên tục sách nhiễu bà sau khi bà được thả, bà buộc phải rời khỏi nhà để tránh bức hại.
Ngày 17 tháng 4 năm 2008, bà lại bị bắt sau khi bị tố giác với cảnh sát khi bà về thăm nhà. Ngay khi bị đưa vào Trại tạm giam Thành phố Thư Lan, bà đã bắt đầu tuyệt thực để phản đối việc bắt giữ tuỳ tiện.
Lính canh đã ra lệnh cho các tù nhân tát vào mặt bà và đe doạ rằng họ sẽ không phải chịu trách nhiệm nếu bà chết tại đó. Cảnh sát liên tục thẩm vấn bà và mắng chửi bà. Sau 33 ngày tuyệt thực, bà Ngưu bị đưa đến Trại Lao động Cưỡng bức Hắc Chuỷ Tử. Tuy nhiên trại lao động đã từ chối nhận bà ba lần vì sức khoẻ của bà. Cảnh sát phải thả bà vào ngày 6 tháng 6.
Án tù năm năm
Bà Ngưu lại bị bắt vào ngày 13 tháng 10 năm 2016. Máy tính, điện thoại di động và nhiều tài sản cá nhân khác của bà đã bị tịch thu. Bà lại tuyệt thực để phản đối bức hại trong trại tạm giam Thành phố Cát Lâm.
Vì bà từ chối lao động không công trong trại tạm giam nên lính canh đã xích tay chân bà lại với nhau để bà không thể đứng thẳng hay ngồi xuống. Có lúc họ đá bà bằng giày da. Lính canh cũng không cho bà dùng giấy vệ sinh và bà từng phải đi vệ sinh trong quần của mình.
Minh hoạ tra tấn: tay chân bị xích lại.
Vì bị ngược đãi trong lúc giam giữ nên bà bị mất thị lực một bên mắt và có mô phát triển bất thường ở bao tử nhưng chính quyền từ chối thả bà. Bà bị đưa vào phòng chăm sóc đặt biệt gần một tháng.
Ngày 7 tháng 6 năm 2017, Toà án Thành phố Thư Lan đã bí mật kết án bà năm năm tù với án phạt 50.000 nhân dân tệ. Bà đã kháng án lên toà án trung cấp. Thẩm phán toà án cao hơn không cho luật sư ngoài thị trấn mà bà thuê được biện hộ cho bà. Gia đình cũng không được thăm bà.
Bà bị chuyển đến Đội 8 của Nhà tù Nữ Tỉnh Cát Lâm vào ngày 2 tháng 8 năm 2017. Để buộc bà từ bỏ Pháp Luân Công, lính canh cho bà rất ít thức ăn và chỉ có một cốc nước mỗi ngày. Bà bị ép phải thức dậy vào lúc 3 giờ 50 phút sáng, ngồi trên một cái ghế đẩu nhỏ cả ngày và sau đó đi ngủ lúc khoảng 10 giờ tối. Ban ngày bà chỉ được dùng nhà vệ sinh ba lần. Tra tấn kéo dài khoảng 40 ngày. Trong thời gian này bà cũng bị cấm mua các nhu yếu phẩm hàng ngày hoặc không được tắm.
Minh hoạ tra tấn: ngồi trên một cái ghế đẩu nhỏ trong thời gian dài
Từ tháng 7 đến tháng 8 năm 2019, nhà tù gia tăng bức hại đối với các học viên từ chối từ bỏ Pháp Luân Công. Bà Ngưu lại bị ép ngồi trên cái ghế đẩu nhỏ, hai chân co vào nhau, chân và cơ thể tạo thành một góc 90 độ. Các tù nhân đặt một mảnh giấy giữa hai chân của bà và ép bà kẹp hai chân vào nhau. Nếu mảnh giấy rơi xuống, tù nhân sẽ đánh hay lăng mạ bà. Hai cánh tay của bà đầy vết bầm tím do bị tra tấn. Các tù nhân không ngừng tra tấn bà cho đến khi bà tuyệt thực để phản kháng.
Nhà tù cũng không cho gia đình thăm học viên hay nhận cuộc gọi từ học viên. Trong đại dịch vào năm 2020, bà Ngưu và nhiều học viên khác đã tuyệt thực để phản đối bức hại. Nhà tù đã cho họ gọi cho gia đình nhưng vẫn cấm họ tắm hoặc mua thêm thức ăn.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/1/24/419009.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/28/190135.html
Đăng ngày 27-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.