Bài viết của một học viên mới người Hoa tại Châu Âu
[MINH HUỆ 29-11-2020] Con trai tôi bị chứng rối loạn tăng động (ADHD). Biểu hiện của cháu là: không chú ý, thường xuyên trả lời sai các câu hỏi và luôn đắm chìm trong thế giới của riêng mình. Trước kia khi còn ở Trung Quốc Đại lục, cháu thường xuyên bị thầy cô ở trường yêu cầu gặp bác sỹ và kiểm tra chỉ số IQ (thực tế, chỉ số IQ của cháu là 130 và thành tích học tập của cháu cũng khá), cháu đã phải uống rất nhiều các loại thuốc tây. Việc uống quá nhiều thuốc khiến cháu chán ăn, biểu hiện đờ đẫn và phản ứng chậm chạp. Con trai tôi bị các thầy cô ghét bỏ trước các bạn học sinh trong lớp, điều đó tự nhiên đã khiến tất cả các bạn học đều xa lánh và kỳ thị cháu.
Tôi tin tưởng rằng con trai mình không phải là đồ bỏ đi, vì thế chúng tôi đã nghĩ nhiều cách khác nhau để cho cháu ra hải ngoại du học. Tôi đã cố gắng làm tất cả những gì có thể để bảo vệ con trai mình và cho cháu có một cuộc sống bình thường!
Sau khi đến hải ngoại, chứng rối loạn tăng động của cháu đỡ hơn một chút, con người cháu cũng trở nên hoạt bát cởi mở hơn. Nhưng chứng co giật của cháu vẫn chưa khỏi hoàn toàn, biểu hiện của cháu là: cổ họng thường xuyên phát ra âm thanh, khóe mắt và lông mày co giật không kiểm soát được.
Năm ngoái, hai người bạn thân tu luyện Pháp Luân Công của tôi đã dạy cháu một vài cách ứng xử với những người xung quanh. Điều thần kỳ là, chứng co giật của cháu đã tốt hơn rất nhiều và không tái phát lại nữa! Tôi rất hạnh phúc! Tuy nhiên do chịu ảnh hưởng của truyền thông trong nước, tôi đã không tiếp tục tìm hiểu thêm về Đại Pháp. Người bạn cho tôi mượn cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”, tôi cũng không có hứng thú đọc, căn bản là tôi không muốn mở sách ra.
Tháng 10 năm nay, chứng co giật của con trai tôi lại tái phát nghiêm trọng. Lần này không chỉ là cổ họng phát ra âm thanh, mà ngay cả bả vai cháu cũng co giật không khống chế được. Tôi rất sợ hãi, cháu đã hoàn toàn mất kiểm soát bả vai, cơ mặt và cổ họng của mình, cháu liên tục bị co giật và vô cùng khó chịu. Tôi rất lo lắng nhưng không biết phải làm gì. Tôi đã đưa cháu đến gặp bác sỹ, lần này bác sỹ cũng cho cháu uống rất nhiều các loại thuốc. Cháu uống nhiều đến mức người cháu trở nên đờ đẫn nhưng vẫn không có tác dụng.
Đột nhiên tôi nhớ ra: năm ngoái, sau khi bạn tôi dạy cháu một vài nguyên lý của Pháp Luân Công thì bệnh co giật của cháu liền đột nhiên biến mất. Tôi nghĩ có lẽ tôi nên thử lại phương pháp này. Tôi đã nhanh chóng gọi điện cho người bạn thân tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của mình. Cô ấy khuyên tôi nên bình tĩnh và hãy niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!” Con trai cũng nghe thấy những gì bạn tôi nói trong điện thoại và cháu đã bắt đầu niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” cùng với cô ấy.
Con trai tôi niệm được vài lần “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!” Thì cơn co giật của cháu biến mất một cách thần kỳ! Cho đến tận bây giờ, khi nghĩ lại tôi vẫn cảm thấy không thể tin nổi, quả thực là kỳ diệu!
Vào ngày hôm sau, cơ thể của con trai tôi đã bình thường trở lại, chỉ là cổ họng cháu vẫn còn phát ra âm thanh không thể khống chế. Được sự đồng ý của người bạn, tôi và con trai nhanh chóng đến nhà cô ấy. Chúng tôi muốn nhờ cô ấy xem có cách nào trị khỏi chứng phát ra âm thanh ở cổ họng của con trai hay không. Ai ngờ, chúng tôi vừa vào đến cửa nhà cô ấy, cổ họng của con trai tôi liền không phát ra âm thanh nữa! Thật thần kỳ!
Cô ấy để chúng tôi mỗi người đọc một lần “Luận Ngữ” và còn hướng dẫn chúng tôi luyện bốn bài công pháp. Cô ấy cũng nói với tôi nên đọc cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” và giúp tôi tải bản mềm sách “Chuyển Pháp Luân” trên mạng.
Sau khi về nhà, tôi đã mở phần “Luận Ngữ” trong sách “Chuyển Pháp Luân” chép tay từng chữ một. Nghe người bạn nói cứ có thời gian rảnh thì đọc, làm như vậy rất tốt! Sau khi về nhà tôi và con trai thỉnh thoảng đọc một lần “Luận Ngữ”. Còn về sách “Chuyển Pháp Luân”, tôi căn bản là vẫn không đọc, có thể là do nhân duyên của tôi với Đại Pháp chưa đến!
Vào buổi chiều một ngày, người thân trong nước đột nhiên nhiên gọi điện cho tôi nói rằng, bố tôi đang phải cấp cứu tại phòng cấp cứu! Tôi nghe thấy thì liền hoảng sợ. Bởi vì con trai vừa được cứu bởi người bạn tu luyện Pháp Luân Công của mình, hơn nữa lại có được hiệu quả thần kỳ. Tôi không do dự đã gọi điện thoại cho bạn tôi. Cô ấy vẫn bình tĩnh nói với tôi: “Cậu nói với người thân của mình nhanh chóng cùng cậu niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’, bây giờ cậu hãy đọc sách Chuyển Pháp Luân đi nhé.” Tôi vội vàng gọi điện cho người nhà và nói với họ hãy niệm “chín chữ chân ngôn”. Bởi vì sau khi con trai tôi nhận được sự cứu giúp của Đại Pháp thì đã không bị co giật nữa, vì vậy những người thân ở trong nước cũng có thiện cảm đối với Đại Pháp. Đồng thời, họ cũng nhanh chóng niệm chín chữ chân ngôn này.
Lúc này, tôi cuối cùng đã mở cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”, khi bắt đầu đọc sách tôi liên tục bị can nhiễu, cứ một mực không muốn mở cuốn sách ra. Thật bất ngờ tôi đã thực sự đọc được rồi, đôi mắt tôi đẫm lệ khi nghiêm túc đọc sách “Chuyển Pháp Luân”. Tôi thành tâm cầu xin Sư phụ cứu giúp cha mình.
Sau khi tôi đọc xong bài giảng thứ nhất, người nhà ở Trung Quốc nói với tôi rằng, bố tôi đã đặt được ống thở vào khí quản rồi, hiện giờ bệnh tình của ông ấy cũng ổn định rồi.
Khi tôi gọi điện thoại cho bạn mình thì tính mạng của bố tôi đang rất nguy hiểm. Người thân kể lại rằng, lúc đó toàn thân ông ra rất nhiều mô hôi, mặt ông trướng lên và đỏ bừng. Tôi đã kìm nén sự đau thương và lo lắng để đọc hết một bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân. Sau khi đọc xong, bố tôi đã đặt được ống thở vào khí quản và có thể hô hấp bình thường, ông cũng đã được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt (ICU).
Người bạn nói với tôi: “Cậu lo lắng, sợ hãi cũng không có tác dụng gì, cậu hãy chịu khó đọc sách ‘Chuyển Pháp Luân’ và bảo người nhà ở Trung Quốc tiếp tục niệm câu ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.’“
Người thân bảo rằng, bác sỹ nói với họ, dựa vào tình trạng của bố tôi, việc đặt ống thở mất ít nhất là hai ngày. Nhưng chỉ trong vòng 24 giờ, họ đã có thể đặt được ống thở thành công cho ông ấy rồi. Chưa đầy 24 giờ sau đó, bố tôi đã được rời khỏi phòng chăm sóc đặc biệt (ICU) để chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt về tim mạch. Vài ngày sau, bố tôi đã được nằm ở phòng bệnh bình thường và gỡ bỏ ống thở.
Trong thời gian bố tôi ở bệnh viện, nhờ sự chỉ dẫn của vợ chồng người bạn, tôi và con trai đã đọc được ba lần cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”, con trai tôi đã học thuộc hai đoạn trong “Luận Ngữ”, điều này thật sự khiến tôi rất kinh ngạc!
Chúng tôi đã học đến bài công pháp thứ tư, hơn nữa hàng ngày chúng tôi kiên trì ở nhà học Pháp và luyện công. Vào buổi tối ngày hôm trước, tôi luyện công đến phần đẩy Pháp Luân bốn lần theo chiều kim đồng hồ thì cảm thấy bụng dưới của mình hơi nóng. Tôi hỏi người bạn, cô ấy nói, Sư phụ đã cấp Pháp Luân cho tôi rồi.
Tôi chân thành cảm ân Sư phụ! Sư phụ quá từ bi, Sư phụ đã chữa khỏi bệnh co giật của con trai tôi, và cứu sống cha tôi. Đối với bản thân tôi mà nói, tôi cũng nhận được niềm vui rất lớn!
Nhiều năm nay, tôi luôn bị mất ngủ. Bây giờ, mỗi lần đọc sách “Chuyển Pháp Luân”, tôi vừa đọc sách vừa ngủ gật, tôi kiên trì đọc hết một bài giảng thì lập tức ngủ được ngay. Tôi ngủ khoảng 30 phút, khi thức dậy thì cơ thể đã tràn đầy năng lượng. Buổi tối tôi cũng ngủ được ngon giấc. Khi luyện bài công pháp thứ hai ở tư thế “Đầu Đỉnh Bão Luân”, bả vai của tôi rất đau do tôi bị viêm xương cổ. Nhưng mỗi ngày tôi đều kiên trì luyện hết bài công pháp thứ hai. Khoảng 3, 4 ngày sau đó, tôi cảm thấy bả vai tôi thoải mái hơn nhiều. Trước kia khi tôi làm công việc tưới tiêu, tôi cảm thấy bả vai mình như bị mắc kẹt, bây giờ thì nó đã trở nên tốt hơn rất nhiều.
Con trai tôi khi ôm bão luân trước bụng và hai bên, thật sự là cháu ôm bất động, cháu cảm thấy như có cái gì nâng tay cháu lên một chút. Thật thần kỳ! Sau đó cháu có thể ôm được bão luân càng ngày càng lâu hơn.
Sự thật đã chứng minh Đại Pháp thật vĩ đại! Cảm tạ Đại Pháp! Đại Pháp đã đem đến bình an và cuộc sống tường hòa cho cả gia đình tôi! Cảm tạ Sư tôn đã cứu chúng con!
Ngoài ra, tôi cũng trực tiếp được hưởng rất nhiều lợi ích từ việc học Pháp. Trước kia tôi thường xuyên nổi giận với con trai và thường la hét cháu. Bây giờ tôi có thể nhẫn được và mối quan hệ của tôi và con trai đã tốt hơn nhiều so với trước kia. Trước khi học Pháp, con trai tôi không thể nhịn được một chút uất ức, cháu rất tính toán chi li và rất hẹp hòi. Tôi không cẩn thận một chút là cháu đã giận dỗi. Sau đó, cháu sẽ oán trách người khác trong một thời gian dài. Bây giờ khi chịu uất ức, cháu đều không phản ứng chút gì, sau đó cháu còn vui vẻ nói với tôi rằng: “Mẹ xem, khả năng nhẫn của con có tốt không?” Dần dần, cháu càng ngày càng hòa đồng với môi trường mới ở Châu Âu. Tôi thật sự cảm thấy hạnh phúc vì cháu.
Tôi mới học Đại Pháp một tuần rưỡi, có nhiều pháp lý chưa lý giải được thâm sâu. Tôi và con trai sẽ chăm chỉ học Pháp, tu luyện bản thân thật tốt! Tôi đã làm “tam thoái” cho bố mẹ đẻ và bố mẹ chồng (thoái xuất khỏi các tổ chức đảng, đoàn, đội của Trung Cộng).
Người bạn học viên Pháp Luân Công nói với tôi rằng, bây giờ tôi cũng là học viên Đại Pháp rồi! Đây thật sự là một niềm hạnh phúc to lớn của tôi! Cả tâm lẫn thân tôi mỗi ngày đều tràn đầy hạnh phúc và vui vẻ!
Cảm tạ Sư phụ! Cảm tạ Pháp Luân Đại Pháp!
Cảm ơn người bạn học viên Pháp Luân Đại Pháp của tôi!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/29/415752.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/15/189919.html
Đăng ngày 18-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.